Về đến nhà, Kim Thu luôn băn khoăn, chần chừ nửa ngày, rồi mới quyết định dán cẩn thận tấm bùa ấy lên lưng cửa, vốn dĩ cô dán thần môn (1) ở đó, nhưng rõ ràng thần môn không có tác dụng gì với con ma kia.
(1)Thần môn
Đợi mấy giây, Kim Thu vểnh tai, không nghe thấy tiếng động nào đặc biệt, trong lòng cô có chút bất an, thế mà vừa xoay người, cô liền nghe thấy một giọng nói trong trẻo dễ nghe, còn có chút quyến rũ nữa: “Nhà không có quỷ, em dán bùa làm gì thế?”
Kim Thu bị dọa, suýt nữa ngã xuống đất, cũng may là bám kịp vào vách tường bên cạnh. Cô hoảng sợ nhìn người đàn ông đứng ở cửa ra vào, môi run run “Quỷ…?” Mới đầu giọng cô hơi run run, âm cuối lại mang theo vài phần kinh ngạc, khó tin.
Cô chắc chắn trăm phần trăm đây là một con quỷ, vì hắn thình lình xuất hiện sau lưng cô, nhưng nếu như nói người này là quỷ, Kim Thu lại có chút bất ngờ.
Mới đầu nghĩ đến quỷ, phản ứng đầu tiên của cô là nghĩ đến nữ quỷ, sau chuyện ở nhà tắm, nàng xác định lại, kia là con quỷ nam, còn có thể là sắc quỷ, nên cả người cô đều cảm thấy không thoải mái, dù sao bị một “người” đàn ông xa lại nhìn thấy hết, thẹn quá hóa giận là chuyện bình thường.
Nhưng cô không ngờ rằng, đối phương lại đẹp mắt đến vậy, đẹp mắt khác với đẹp trai, người đàn ông này rất trẻ, khoảng tầm hai lăm, hai sáu tuổi, cao tầm 1m75 trở lên, mái tóc mềm mại bị gió thổi hơi bay lên một chút, gò má mềm mại, lông mày đen nhánh, nhìn rất thông minh, hai mắt sáng ngời, trong veo, môi đỏ răng trắng, da mịn như ngọc, dù là ở thời đại người người, nhà nhà đua nhau phẫu thuật thẩm mỹ, thì đây vẫn là vẻ đẹp khiến người ta phải nhìn chằm chằm.
Trong mắt Kim Thu, cô cảm thấy cả người anh đều dán chữ “Tôi rất đẹp trai.”, khá giống với những người đang nổi tiếng trên mạng, mỗi người đều có lòng yêu cái đẹp, dù biết đối phương có lai lịch không rõ ràng, nhưng thái độ của cô cũng tốt hơn trước rất nhiều.
“Hả, anh không phải là quỷ à?” Kim Thu khó hiểu.
Anh nghiêm túc nghĩ một lúc mới đáp lại cô, “Tôi chưa chết, tất nhiên không phải là quỷ rồi.”
Kim Thu bất ngờ: “Gần đây, có phải là anh làm những việc kia không? Như kiểu đổ rác giúp tôi hay rót nước cho tôi ấy?”
“Đúng rồi, là tôi.” Lúc anh cười, xung quanh như bừng sáng lên vậy, “Mấy ngày trước, tôi còn ôm em trong nhà tắm.”
Không nói thì không ai biết! (2) Nhắc đến chuyện này, Kim Thu lại thấy tức, sắc mặt liền xấu đi: “Dù anh là ai đi chăng nữa, tôi cũng không hoan nghênh anh, tốt nhất là tự mình cút ra ngoài đi!”
(2) Nguyên văn, tác giả dùng câu này “他认真想了想” nghĩa đen: ấm nào không sôi thì lấy ấm đó, nghĩa bóng: Cố tình khui ra bí mật của người khác, không nói không ai bảo ngươi câm.
Anh mở miệng định nói gì đó, xong lại thôi, Kim Thu hung hăng lườm anh, sau đó lại thấy trên khuôn mặt trắng nõn của anh dần hiện lên một vệt đỏ ửng, đẹp hệt như hoa hồng nở trên tuyết. Kim Thu buồn bực, chẳng lẽ anh ta đang xấu hổ? Nếu vậy thì…. Cô cảm thấy cơn giận của mình dường như giảm đi không ít.
Nhưng mà, anh lại ngại ngùng nhận sai: “Tôi không cố ý nhìn em tắm.”
Holy! Sh*t! Kim Thu cảm thấy dường như có một nghìn từ f**k vừa bay qua đầu mình, cô không nhịn nổi nữa, lộ bộ mặt thật, gào lên: “Gì cơ? Anh nhìn lén tôi tắm?!!”
Cô nhặt túi xách của mình lên, đập vào đầu anh: “Lưu manh! Biến thái! Đồ điên!” Anh cũng không tránh, đứng yên cho cô đánh, chỉ chăm chăm xin lỗi: “Xin lỗi, tôi thật sự không cố ý.”
“Cút ra ngoài cho tôi!” Kim Thu cực kì tức giận.
Anh khó xử nhìn cô: “Không được.”
“Đây là nhà tôi, tôi bảo anh cút!” Kim Thu tức đến mức, giọng nói cũng nâng hẳn lên một quãng tám.
Anh thật thà đáp: “Tôi có thể rời khỏi nhà em, nhưng tôi không thể rời khỏi em!”
“Anh còn muốn dính lấy tôi?” Kim Thu hít sâu một hơi, dần bình tĩnh lại: “Nói thật, anh quấn lấy tôi làm gì? Tôi phải làm thế nào thì anh mới rời khỏi?”
Anh cuống quýt, “Đừng tức giận, để tôi kể lại hết mọi chuyện đã.”
Kim Thu vừa hét lớn, có chút rát họng, cô định vào bếp đun nước, lại phát hiện ra bình nước nóng đã được đổ đầy, cô lườm anh một cái, uống nước, “Nói đi, tôi nghe.”
Anh nghĩ một chút, mở lời: “Hình như tôi bị tai nạn giao thông.”
“Chết?”
“Không, tôi chắc chắn mình vẫn còn sống, nhưng lại không nhớ gì cả.” Anh nghĩ kĩ hơn một chút, “Tôi cũng không biết đã có chuyện gì xảy ra, khi tôi có ý thức, thì đã đi theo em được mấy ngày rồi.”
Kim Thu cảm thấy nổi da gà: “Anh đi theo tôi làm gì?”
“Cần em.” Anh cau mày nghĩ một lúc lâu mới đáp lại, thật sự mà nói, anh cau mày khiến cho người nhìn có cảm giác rất đau lòng. Kim Thu cố gắng nhịn cảm giác ấy xuống, tiếp tục nghe anh kể, “Đến gần em, tôi cảm thấy rất vui vẻ, ví dụ như khi đứng gần em như thế này.” Anh đứng cách cô khoảng 3m. “Tôi sẽ cảm thấy rất yên tâm.”
Rồi tiến thêm vài bước nữa, cách cô khoảng 1m: “Như vậy thì sẽ cảm thấy tâm trạng mình cực kì tốt.”
Sau đó anh bước một bước nữa, đứng trước mặt cô, hít sâu một hơi, cảm giác như kiểu đang ngửi mùi thơm của một loài hoa, anh si mê trong đó: “Hôm đó ôm em, tôi không có cách nào để khống chế bản thân, tôi thấy rất vui vẻ, rất hạnh phúc.”
Kim Thu bị một đống ví dụ của anh dọa sợ, thấy gương mặt tuấn tú của anh phóng đại trước mắt, cảm nhận được hơi thở của anh, cô lắp bắp nói: “Không phải là anh muốn ăn tôi đấy chứ? Tôi cũng không phải là Đường Tăng, ăn xong không bất tử đâu.”
Trong phim “Chạng Vạng”, nam chính rất nhạy cảm với máu của nữ chính, rất khó khống chế bản thân. Mà những nữ yêu tinh thì lúc nào cũng muốn ăn thịt đường tăng! Đột nhiên hôm nay có loại vinh dự này, cô thật sự…. chỉ thấy sợ mà chẳng thấy vui.
“Không phải.” Anh cúi đầu xuống hõm vai cô, ngửi ngửi, “Trong vô thức, tôi luôn muốn đến gần em.”
Kim Thu suy nghĩ một lúc về những lời này của anh, thấy rất khó tin: “Anh nói cái gì thế? Lừa tôi? Sao tôi lại chưa bao giờ nghe qua về loại quỷ bất thường như anh?”
“Thật.” Anh sốt ruột, kéo tay cô đè ở ngực, “Em xem, em chạm được vào người tôi đúng không, tôi không phải là quỷ, chẳng qua là tôi…. tôi….” Anh không nói tiếp được, vì anh cũng không hiểu vì sao mình lại trong trạng thái quỷ không ra quỷ, người không ra người này.
Mà Kim Thu chạm vào ngực anh, cảm nhận được nhiệt độ của anh, tiếng tim đập trong lồng ngực anh cũng có thể nghe rất rõ trong phòng bếp yên tĩnh này.
Kim Thu cảm thấy hình như càng lúc tim anh đập càng nhanh, ngẩng đầu lên, thấy anh đang lại gần mình, cô nghiêng người để tránh, đúng lúc ấy đôi môi ấm áp của anh chạm vào cổ cô, chỗ nhạy cảm như vậy liền khiến cho Kim Thu nhảy cẫng lên, nhanh chóng tránh xa anh, hai mắt trừng lớn như kiểu cảnh cáo: “Đừng có lại đây.”
Lần này cô lại thẹn quá hóa giận, vừa đối với anh, mà cả với mình nữa, cô thật sự không muốn thừa nhận vừa rồi mình bị vẻ đẹp của anh mê hoặc, nên mới để cho anh ta chiếm tiện nghi lớn như thế.
“Tôi không đến.” Thậm chí anh còn lùi ra phía sau một bước, “Em cẩn thận trượt chân, trên sàn có nước.”
Cô cúi đầu xuống, gần chân cô đúng