Nhưng, chuyện trong nhà mình, Kim Thu không có ý định nói với ai, một phần do cô nghĩ người khác sẽ không tin, phần còn lại vì cô vô thức muốn bảo vệ anh, nói chung là không cho ai biết, cô chỉ nói là: “Em còn chưa muốn bàn chuyện yêu đương.”
Năm nay cô mới 24 tuổi, bốn bỏ năm lên (1), vẫn miễn cưỡng gọi là còn trẻ, nên cô thấy không cần vội bàn chuyện yêu đương làm gì, nhưng Lam Như Vân năm nay 28 tuổi lại có suy nghĩ khác: “Tuổi càng lớn, càng khó tìm, nhân lúc còn trẻ, đẹp, thì tranh thủ thời gian chọn lấy một người đi.”
(1) Bốn bỏ năm lên: quy tắc làm tròn, dưới 5 làm tròn xuống, 5 và trên năm thì làm tròn lên.
Kim Thu biết xã hội bây giờ rất để ý đến gái ế, mẹ của cô cũng suốt ngày gọi điện thoại hỏi bóng hỏi gió xem cô có bạn trai chưa, nhưng Kim Thu lại thấy, càng sốt ruột muốn tìm thì sẽ càng tìm không ra, nên nhún vai nói: “Tùy duyên thôi chị.”
“Cô thích loại người nào, để chị xem rồi giới thiệu cho.” Lam Như Vân quả nhiên là rất hào hứng muốn làm mai cho cô.
Kim Thu không có cách nào, đành tiện miệng nói bừa: “Em thích trai đẹp, cao, thu nhập cao hơn em, tính cách tốt hơn em…” Cô chọn không ít điều kiện tạp nham xong, lại đau lòng phát hiện ra, vẫn chỉ có bạn trai cũ là hợp khẩu vị cô nhất.
Mất đi mới biết quý trọng, mà hối hận thì đã quá muộn!
Lam Như Vân cười bí hiểm: “Sai, điều quan trọng nhất không phải mấy cái này.”
“Đúng vậy. Còn có tiền?” Kim Thu nói đùa: “Có tiền có thể sai cả ma quỷ nữa đó!”
Lam Như Vân liền cười cô, “Hầy, có tiền rất quan trọng, nhưng năng lực ở mặt kia cũng phải mạnh nữa, nếu không thì thời gian trôi qua sẽ có nghĩa lý gì? Đừng đỏ mặt nhanh thế chứ, lời chị nói với em đều là thật lòng cả.”
“Vâng.” Kim Thu lập tức nói cảm ơn, Lam Như Vân luôn truyền cho cô mấy kinh nghiệm quý báu, giúp cô tránh khỏi phải đi đường vòng. “Chị Lam lúc nào cũng chăm sóc em…”
Lam Như Vân hơi xúc động: “Nên cô cũng phải hiểu, lần này chị không nói bậy, những điều vi diệu ấy, về sau em sẽ tự hiểu.”
Kim Thu giật mình cười, chưa kịp nói thêm mấy câu nữa, đã thấy có người đến: “Như Vân, cô đứng đây nói luyên thuyên gì đấy? Ra ngoài với tôi một chuyến.”
“Vâng, Vệ tổng.” Lam Như Vân thấy Vệ Thiên Hành đích thân xuống tìm mình, sắc mặt liền thay đổi, nghiêm túc hẳn lên.
Kim Thu rất thức thời: “Chào Vệ tổng, tôi đi trước.”
“Chờ chút.” Lam Như Vân về văn phòng lấy túi xách, Vệ Thiên Hành gọi cô lại, nhìn thoáng qua thẻ nhân viên của cô, “Cô là người hôm qua…”
Mặt Kim Thu không đổi sắc: “Tôi không hiểu ngài đang nói gì.”
Vệ Thiên Hành không lên tiếng về hành động cắt lời của cô, chỉ gật đầu ra hiệu cô có thể đi.
Kim Thu chuồn mất. Cô thấy, sếp trực tiếp của mình mặc dù nóng tính, thích mắng chửi người khác, nhưng còn dễ ở chung hơn là tên Vệ Thiên Hành này, chỉ cần yên phận làm việc là sẽ không sao, nhưng Vệ Thiên Hành lại giống như bệnh truyền nhiễm vậy, Lam Như Vân chưa chắc đã có gì với anh ta, nhưng trong công ty đã đồn Lam Như Vân là hồ ly tinh, sức mạnh của lời đồn thật đáng sợ.
Tóm lại, loại người như vậy, nhất định phải tránh xa. Kim Thu nghĩ, anh ta còn không đáng yêu bằng tên quỷ ở nhà mình, ít ra anh sẽ giả ngây thơ, thi thoảng còn làm nũng…. Ngừng ngừng ngừng, không được nghĩ nữa.
Nào ngờ Kim Thu vừa ở đây khen anh tốt, khi về nhà liền như bị sét đánh… À tất nhiên, là nói hơi quá.
Cô phát hiện ra quần áo của mình đã được giặt hết, đã thế còn là giặt cực kì sạch sẽ phơi trên ban công, chuyện này cũng được… Nhưng đồ lót của cô cũng ở trong đó!
Đồ riêng tư như vậy, Kim Thu luôn tự tay giặt, cô tức giận đùng đùng: “Này! Ai bảo anh giặt quần áo của tôi?”
Anh không hiểu: “Hôm qua giặt váy giúp em, tiện tay nên tôi giặt luôn.. Tôi giặt hỏng?” Không thể, anh đã nhìn kĩ, mấy thứ đó đều được làm từ cotton, giặt tay chắc chắn sẽ không có vấn đề gì.
“Tóm lại, đừng giặt quần áo của tôi!” Kim Thu ôm quần áo lại, trừng mắt với anh một cái, anh hơi chột dạ, đi qua nhìn: “Chẳng lẽ tôi giặt không sạch?”
Kim Thu đưa tay đẩy đầu anh ra: “Tóm lại, không được động vào đồ của tôi, tôi nhớ là đã nói rõ rồi cơ mà.”
Anh vẫn còn đứng đó nhìn quanh, lẩm bẩm: “Không thể, tôi chắc chắn là đã giặt sạch rồi.” Kim Thu thuận miệng hỏi: “Giặt sạch cái gì?” Cô không làm dính cái gì ra nội ý chứ? Nếu vậy thì quá là mất mặt.
Cuối cùng, cô vừa hỏi một câu, anh liền có tật giật mình, vội vàng phủ nhận: “Không, không có gì.”
Kim Thu nghi ngờ nhìn anh, anh không phủ nhận thì thôi, mà thái độ quyết liệt này ngược lại càng làm cho cô thấy nghi ngờ hơn, liền nói dối: “A, đây là gì?” Cô cầm quần áo, nhìn anh.
Anh liền đầu hàng, tự giác sẽ được nhận khoan hồng: “Cái này… Là ngoài ý muốn.” Tội phạm nào cũng sẽ đều lấy cớ như vậy, Kim Thu hừ một tiếng, sự thông minh của anh liền biến mất sạch, “Tôi đã giặt sạch cho em rồi.”
“Không phải là anh bực mình quá rồi ném quần áo của tôi xuống đất rồi dẫm lên chứ?” Nghĩ đến khả năng này, liền vội vàng lật từng thứ trên tay mình kiểm tra, nhưng không phát hiện ra vết bẩn nào.
Lúc này anh cũng đã tìm được cớ: “Thật ra… Do tôi không cẩn thận, lúc giặt làm rơi đồ của em xuống đất, xin lỗi.” Thái độ nhận lỗi rất thành khẩn, Kim Thu cũng không nghĩ được chuyện nào khác, đành bỏ qua, không nhắc đến nữa: “Về sau anh đừng giặt đồ của tôi nữa.”
“Nhưng em đi làm về còn phải giặt đồ nữa sẽ rất mệt.”
Đúng thế thật, tất cả việc nhà, Kim Thu ghét nhất là giặt quần áo và rửa bát, nhất là mùa đông, giống như muốn lấy mạng cô vậy, nhưng tình hình này, dù thế nào cô cũng nhất định không để cho anh giặt đồ lót của mình.
Quá xấu hổ!
Để đề phòng ngộ nhỡ, cô còn ra lệnh cảnh cáo thêm lần nữa: “Nếu anh còn dám làm loạn, tôi sẽ tìm đại sư, làm cho anh biến thành tro bụi.”
“… Vô dụng.” Anh không dám đứng quá gần cô, đi theo phía sau cô, “Tôi không phải ma quỷ, sao có thể tan thành tro bụi được?”
Kim Thu thay quần áo ở nhà, chuẩn bị dọn nhà, bình thường bận làm việc, lại thường xuyên tăng ca, nên hôm nào không phải tăng ca cô sẽ tranh thủ dọn dẹp lại nhà, nhưng cô vừa cầm khăn lên, anh liền giành lấy: “Để tôi làm.”
“Tôi muốn lau sàn!” Mỗi ngày quét một lần, nhưng cô vẫn cảm thấy sàn nhà quá bẩn, nhất định phải lau một lượt mới cảm thấy dễ chịu.
Anh liền trả lời: “Thế thì càng phải để tôi làm!” Sau đó anh quỳ gối, từ từ lau sàn, Kim Thu đi quanh nhà một vòng, phát hiện