Trương Đức Phú không hiểu.
“Không phải”
Vũ Linh Đan lắc đầu, nhất thời cũng không biết nên giải thích thể nào, Trương Đức Phú cứ quấy rầy mãi không thôi, cô cũng chỉ có thể miễn cưỡng gật đầu.
“Linh Đan, thật sự là tốt quá rồi.
Em biết tôi vui đến thế nào không?”
Trương Đức Phú liền kích động, lại lần nữa muốn lao đến, nhưng sau khi cậu ta nhìn thấy ánh mắt sợ hãi của Vũ Linh Đan, cậu ta lại lập tức kìm lại, cười vui vẻ với Vũ Linh Đan, nói: “Vậy tôi...!Có thể ôm em được không?”
“Vẫn là...!Không cần phải vậy đâu.”
Vũ Linh Đan nhìn xung quanh đều là người, đây là lý do rất tốt để từ chối.
“Được.
Vậy bắt đầu từ ngày mai, mỗi ngày tôi đều sẽ qua đón em, cho dù không thể ở bên nhau, cùng em ăn cơm, nói chuyện với em cũng tốt rồi”.
Trương Đức Phú hiển nhiên là đến có chuẩn bị, đã đưa ra kế hoạch tiến thêm một bước.
“Trương Đức Phú, cậu nghe tôi nói.”
Vũ Linh Đan chỉ có thể lại ngồi xuống, hạ thấp giọng, tiếp tục nói: “Tôi đồng ý bắt đầu từ bạn bè, nhưng cũng không hy vọng chuyện này ảnh hưởng đến cuộc sống của tôi, anh hiểu không?”
Đến khi Trương Đức Phú gật đầu, Vũ Linh Đan mới nói tiếp: “Cho nên, cứ giống như trước đây là được rồi”
“Tuy như vậy thì tôi sẽ rất thất vọng, nhưng nếu Linh Đan đã đồng ý, vậy được, tôi nghe theo em hết”
Một giây trước, vẻ mặt Trương Đức Phú còn tràn ngập thất vọng, nhưng sau khi nói xong lập tức cũng hồi phục niềm vui vẻ và hạnh phúc trước đó.
“Đúng rồi, tôi nghe nói gần đây em đang điều tra chuyện kinh doanh nội bộ của dự án Thành Đức?”
Trương Đức Phú đột nhiên bước đến gần hỏi.
Vẻ mặt Vũ Linh Đan căng cứng, có thể nói là sớm đã bị dọa đến tái mét.
Trương Đức Phú thấy vậy vội vàng lắc đầu, vỗ về: “Trước tiên em đừng căng thẳng.
Chuyện này cũng là tôi vô ý nghe được anh trai tôi nhắc đến dự án Thành Đức, nên mới nghĩ đến”.
Tuy Vũ Linh Đan không tin có sự trùng hợp này, những biện pháp bảo mật của cô với chuyện này không tệ, có lẽ không có mấy người biết được.
“Nếu như em thật sự muốn điều tra triệt để, vậy thì không thể cứ ở đây mãi.
Em nghĩ xem, nhiều đôi mắt nhắm vào em như vậy, em còn có thể làm được gì?
Trương Đức Phú mang dáng vẻ hiểu rõ, đưa ra kiến nghị.
“Ở nơi này quả thật có nhiều người ngầm theo dõi, nhưng mà sự sắp xếp hiện nay của công ty, có lẽ tôi ở dự án Thành Đức..”.
“Cách là do con người nghĩ ra”
Trương Đức Phú nháy mắt.
Vũ Linh Đan không hiểu.
“Chuyện này giao cho tôi đi”
Trương Đức