Anh ta tại sao lại ở trong nhà mình? Nhìn lại quà biếu trên bàn, Lâm An Nhàn đã hiểu được , Quý Văn Nghêu đúng là có nói sẽ đem quà biếu đến , nhưng hành động thật nhanh, ngày hôm qua mới nói xong hôm nay đã đưa đến!
Vì thế cô có chút không tự nhiên nói:“Vâng, tôi đã về.”
Quý Văn Nghêu đi tới, cầm một chiếc hộp được gói bọc tinh xảo nói:“Đây là bạn tôi từ nước ngoài mang về, chị dâu cứ dùng thử xem.”
Lâm An Nhàn tuy rằng không biết nhiều lắm về mĩ phẩm trang điểm, nhưng vẫn ngửi được hương thơm từ chiếc hộp này, rất đắt tiến! mình sao có thể dùng được chứ.
“Mỹ phẩm này tốt như vậy anh nên cho Dương Quân dùng đi, tôi bình thường cũng không dùng được, rất lãng phí .” Lâm An Nhàn vội vàng xua tay.
Quý Văn Nghêu khẽ cười một tiếng :“Chị dâu đã quá coi thường tôi rồi, Dương Quân tôi đương nhiên sẽ mua cho cô ấy, đây vốn là của người khác cho, chị đừng nên từ chối.”
“An Nhàn, Văn Nghêu có hảo tâm như vậy, cô cầm là được, tại sao lại nói như thấ? Mau tới đây nhìn xem, hai chiếc áo này đều được làm từ tơ tằm, vừa đủ cho tôi cùng cha cô mỗi người một chiếc, không phải nói chứ, chính con mình còn chưa làm cho hai lão già này được hưởng phúc như thế này đâu!”
“Văn Nghêu, tàng hoa hồng này ta cũng có nghe nói qua, mất mấy trăm đồng mới mua được 1 gram, không biết phải nói cảm ơn cậu như thế nào cho phải đây.” Phó Lệ Na cầm hai hộp tàng hoa hồng luyến tiếc không nỡ buông tay.
“Tôi chỉ biết là phụ nữ uống mấy thứ này rất tốt, quà đã đưa đến đây chính là một chút tấm lòng của tôi.” Quý Văn Nghêu đứng ở một bên giọng nói thoải mái, ánh
mắt lại đang nhìn sang Lâm An Nhàn.
Lâm An Nhàn bị Quý Văn Nghêu nhìn có chút sợ hãi, ngày đó lúc ăn cơm cô liền phát hiện ra, Quý Văn Nghêu cứ nhìn chằm chằm mình, cũng không biết mình rốt cuộc chỗ nào đắc tội với hắn, vẫn đơn giản là xem mình không vừa mắt.
Vì thế chỉ đơn thuần nói:“Tôi sẽ nhận, cám ơn, tôi đi thay đồ trước đây.” Nói xong vội vàng trở về phòng.
Cô gai1 này bị nói trúng tim đen, hay là đã bị kích thích ?
Quý Văn Nghêu nhìn bộ dáng kích động của Lâm An Nhàn cảm thấy hôm nay mình tặng những thứ này thật đáng giá.
Tuy rằng Vương Thu Dung bằng mọi cách giữ Quý Văn Nghêu lại ăn cơm, nhưng Quý Văn Nghêu chỉ nói còn hẹn với bạn, hôm nào sẽ ghé lại dùng cơm sau, Vương Thu Dung thấy giữ lại không được đành mang hai con gái tiễn Quý Văn Nghêu xuống lầu.
Lát sau nhìn Quý Văn Nghêu lái xe ra cổng tiểu khu mới về nhà, vào cửa liền thở dài:“Nhìn xem, người ta so với Minh Hạo còn nhỏ tuổi hơn, có nhiều tiền đồ, nhà ai mà có được người con như vậy thật sự vui mừng đến chết mất!”
“không vui sao được! Hôm nay hắn đến lại đổi 1 chiếc xe mới, Dương Quân thật đúng là có phúc . Đúng rồi, mẹ, con ngày hôm qua và Chí Dũng nói về Quý Văn Nghêu, Chí Dũng nói hắn thế nào cũng sẽ hỗ trợ cho chúng ta, chồng con muốn hắn gửi tiền ở ngân hàng anh ta nữa!” Phó Lệ Na đột nhiên nhớ tới lời nói của chồng mình, nếu có thể khiến cho Quý Văn Nghêu gửi mấy ngàn vạn ở ngân hàng bọn họ, tiền thưởng chẳng những được tăng thêm mà lãnh đạo cũng sẽ kính trọng vài phần.
“Chuyện này từ từ tính, đợi thời cơ tốt rồi nói, bây giờ làm vậy sẽ dễ khiến cho người ta mất thiện cảm với mình” Phó Lệ Giai đề nghị.
“Chị hai con nói đúng, người ta vừa tặng đồ cho chúng ta, con lại lập tức muốn nhờ người ta giúp, Văn Nghêu sẽ xem thấp nhà chúng ta! Ta nói chờ khi nào Chí Dũng có thời gian, nên thường xuyên mời Văn Nghêu ăn một bữa cơm, rồi từ đó tạo nê mối quan hệ tốt cho hai bên.”
“Con biết rồi, con chưa nói bây giờ nhờ hắn giúp mà. Nhưng mấy giờ rồi sao còn chưa có cơm, con đói chết mất!” Phó Lệ Na biết mình có chút sốt ruột.
“An Nhàn, cô sao còn chưa thay quần áo rồi nhanh đi nấu cơm .”
Vương Thu Dung quát to với Lâm An Nhàn xong lại nói với hai con gái:“Về sau chúng ta đừng nói cho Dương Quân biết, cô ta ở trong nhà này mà dường như không ở, suốt ngày cứ ru rú trong nhà,thật làm mất không khí gia đình, sẽ khiến choVăn Nghêu thầm cười chê.”
“Mẹ đừng la cô ta, cô ta vốn xuất thân từ gia đình thấp, trường hợp gặp nhân vật lớn như vậy cũng chưa từng có, thôi cũng không có vấn đề gì đâu, quan trọng là sau này dạy dỗ cô ấy nhiều hơn , sao mà gặp thấy người lạ là cứ trốn như vậy chứ!” Phó Lệ Giai cũng chướng mắt hành động của Lâm An Nhàn vừa rồi, quá thất lễ.
Quý Văn Nghêu kỳ thật không có nói dối, hắn có hẹn Đinh Triết ăn cơm, vào khách sạn Đinh Triết thấy đang chờ, vì thế bước nhanh đi đến.
“Văn Nghêu, sao giờ mới tới, tôi chờ cậu hơn hai mươi phút rồi đấy, nếu cậu không đến chắc giờ tôi cũng đã tính tiền xong.”
Quý Văn Nghêu ngồi xuống lấy hóa đơn mà người phục vụ đưa đến vừa nhìn vừa hỏi:“Vậy sao giờ cậu con ngồi đây làm gì?”
“Không phải cậu mời tôi ăn tối sao, phải đi theo ông chủ lớn mới được săn ngon chứ.” Đinh Triết nói đùa.
Sau đó nhìn sắc mặt Quý Văn Nghêu lại hỏi:“Sao cậu vừa bước vào đây mà mặt tươi cười rạng rỡ vậy, chắc kiếm được mối làm ăn lớn rồi, hay là bị vị giáo sư mỹ nữ trong truyền thuyết kia trêu đùa cậu vui vẻ như vậy a?”
Quý Văn Nghêu ăn một chút đồ ăn vừa lấy thêm vài bình rượu mới nói:“ Không phải, tôi vui vì từ đây trở đi đã bắt đầu có trò vui để xem rồi!”
“Rốt cuộc là sao vậy,cậu cũng đừng làm mất khẩu vị của tôi , đều là anh em cậu mau nói đi, mà cậu lái xe sao lại còn uống rượu?”
Quý Văn Nghêu hút thuốc vừa suy nghĩ xem nên nói như thế nào, một lát sau nhìn Đinh Triết nói:“Chút nữa lái xe lại đây. Cậu còn nhớ bạn gái trước kia của tôi không?”
“Bạn gái nào? Khi nào?”
“Sáu năm trước, lúc tôi 26 tuổi ,cô ta là Lâm An Nhàn, có ấn tượng gì không?”
Đinh Triết nhíu mày suy nghĩ nửa ngày lắc đầu nói:“Không nhớ, lúc 26 tuổi cậu con làm việc ở công ty khoa học kỹ thuật mà, khi đó cậu còn có bạn gái sao ?”
Quý Văn Nghêu có chút bất đắc dĩ:“Tôi cũng đã nói với cậu, cô ấy rất ok, bộ dáng cũng không tệ, tính cách rất tốt!”
“Nga! Tôi nhớ ra rồi, đúng là có chuyện này, sau đó cô ta lại nói với cậu, bởi vì cậu không phải người vùng này , không phòng ở, không có tiền nên không muốn ở cùng một chỗ với cậu, có phải không? Nhưng sao giờ lại nhắc đến cô ta, cậu gặp lại sao ?” Đinh Triết vỗ đầu nghĩ đến.
Quý Văn Nghêu cười lạnh một tiếng:“Đâu chỉ gặp, cô ấy đã kết hôn , lại cưới anh họ bạn gái hiện nay của tôi! Kỳ thật ngày đó cậu đi siêu thị mua rượu, ta ở trong xe chờ cậu đã thấy cô ấy, không nghĩ tới tôi cùng cô ấy lại gặp nhau trong tình huống này.”
“Gặp mặt cũng đã gặp rồi, chắc cô ta đã biết cậu hiện giờ như thế nào, có lẽ hối hận muốn chết đây!” Đinh Triết cũng cảm thán sự tình sao lại trùng hợp như vậy, hắn nhớ rõ lúc ấy Quý Văn Nghêu cùng cô gái kia chia tay, thật lâu sau đó vẫn chưa trở lại như bình thường, tinh thần sa sút, cũng là bị chút kích thích, nếu không về sau sẽ không liều lĩnh vay tiền để mua xe mà còn là cho vay nặng lãi nữa chứa, bất quá hắn đã thành công , bằng không hậu quả thật không tưởng nổi.
Nhưng hắn cũng biết Quý Văn Nghêu tuy rằng nhìn người ôn hòa, kỳ thật bên trong là yêu ghét rõ ràng, đặc biệt trọng tình nghĩa, lúc trước hắn gặp khó khăn mình đã giúp đỡ hắn, kết quả Quý Văn Nghêu phát đạt lên hoàn trả cho mình rất nhiều tiền, cho nên đoạn chuyện cũ kia cũng có thể là nút thắt trong lòng Quý Văn Nghêu, đây là điểm mấu chốt.
Khi đó Quý Văn Nghêu vì gia đình điều kiện không tốt, chỉ lo làm việc kiếm tiền, lúc vào đại học người theo đuổi Quý Văn Nghêu không thiếu nhưng hắn không quan tâm, Lâm An Nhàn có thể nói là mối tình đầu của hắn, lấy Quý Văn Nghêu tính cách như vậy càng không thể dễ dàng quên .
“Tôi nói trò đùa này thật vui!Cô gái kia quả thật rất có khiếu diễn trò, nếu không lúc trước tôi cũng không thể bị cô ta mê hoặc , cô ấy hiện tại vẫn làm bộ như không biết tôi, bất quá hôm nay tôi lại đến, tặng đồ cho nhà chồng cô ta, tôi thấy cô ta có chút bồn chồn lo sợ.” Quý Văn Nghêu nhắc tới tâm tình liền dễ chịu.
“Anh em này, cậu thật quá độc ác nha, thật đúng là không giữ cho người ta một chút thể diện gì cả.”
“Độc ác? Lúc trước cô ta đối với tôi thế nào, hiện tại tôi muốn cho cô ta thấy, tôi Quý Văn Nghêu có phải là kẻ có tiền hay không ? Càng muốn cho cô ấy hiểu được làm người của Quý Văn Nghêu là điều may mắn đến cỡ nào!”
“Vậy nữ giáo sư xinh đẹp kia thật có phúc, cậu còn không đáp lại tình cảm với người ta, lại lo chuyện cô gái kia” Đinh Triết có vẻ tò mò, nhưng là cảm loại người như Lâm An Nhàn cần phải được dạy dỗ, nam nhân ghét nhất nữ nhân tính toán, tham lam.
“Tôi đã chuẩn
“Dương Quân, chính là vị nữ giáo sư xinh đẹp của cậu sao?”
Quý Văn Nghêu gật gật đầu.
“Vậy cậu đối với Dương Quân có cảm giác gì, có phải đã quyết định rồi hay không?”
“Cảm giác cũng tốt, nhưng chưa quyết định gì cả.” Quý Văn Nghêu cũng ăn ngay nói thật.
“Cậu nắm chắc cơ hội tốt là được, chuyện chung thân đại sự của cậu mới là việc chính, đừng vì cô gái họ Lâm kia mà lẫn lộn đầu đuôi .” Đinh Triết lo lắng Quý Văn Nghêu đem trọng điểm làm đảo lộn.
“Yên tâm đi, tôi phải cho cô gái kia hiểu được quyết định của cô ta sẽ làm cho cô ấy hối hận suốt nửa cuộc đời về sau!” Quý Văn Nghêu tin tưởng mười phần.
“Đúng rồi, không đề cập đến cô ấy nữa, bọn Tả Phàm Nghĩa muốn tìm cậu họp mặt, sau mau mười năm tốt nghiệp không gặp, cậu khi nào có thời gian mời hẹn họ ăn một bữa cơm, anh em cùng nhau nói chuyện!”
“ không thành vấn đề, cậu lần trước nói một người anh em đã ly hôn , có phải chỉ Tả Phàm Nghĩa hay không?”
“ không phải, nhà hắn phá sản vì đàn bà, không có tiền tiêu xài liền cùng người khác bỏ trốn, cậu nói nữ nhân đều như vậy hay không?”
“Làm sao vậy? không phải ham hưởng lạc lắm sao, Lâm An Nhàn chính là điển hình ví dụ, vợ củaTả Phàm Nghĩa cũng như vậy, đó là chuyện tốt, nếu không sớm muộn gì cũng chẳng xong!” Quý Văn Nghêu oán hận nói.
“Lại nữa rồi, lời này dừng ở đây, tôi không muốn nghe thấy tên cô gái ấy nữa, chúng ta tán gẫu chuyện khác đi.” Đinh Triết không muốn làm cho Quý Văn Nghêu lại nghĩ đến chuyện không thoải mái đó nữa.
Quý Văn Nghêu cũng cười , cùng Đinh Triết cạn mấy chén bắt đầu nói về chuyện nhà.
Lâm An Nhàn cảm giác mệt muốn chết, nhưng còn phải nghe bà mẹ chồng ở đằng kia đang giáo huấn mình.
“An Nhàn, tôi biết cô là người hay ngại ngùng, bất quá cũng không thể như vậy, phải học rèn luyện thêm. Cô xem hôm nay Văn Nghêu đến tặng đồ, ngươi không cám ơn người ta đàng hoàng, cầm đồ bỏ chạy vào trong nhà coi sao được , chuyện này làm cho người ta thật chê cười!”
“Mẹ, đừng giận nữa, con thấy An Nhàn không phải cố ý, có thể là cho tới bây giờ không để ý tới vấn đề này, mẹ bây giờ nhắc nhở, cô ấy về sau khẳng định liền chú ý, có phải hay không An Nhàn?” Phó Lệ Na hỏi.
Lâm An Nhàn vội vàng nói:“Mẹ, con về sau nhất định chú ý, mẹ yên tâm đi.”
Nghe xong Lâm An Nhàn cam đoan, Vương Thu Dung sắc mặt mới dịu đi một chút, phất tay bảo Lâm An Nhàn về phòng.
Sau khi Lâm An Nhàn trở về phòng mới vừa ở trên giường nằm trong chốc lát di động liền vang, bình thường gọi điện cho mình đều toàn là người trong nhà, cô cũng không có bằng hữu, vì thế liền tiếp .
“Uy.”
“Chị, là em. Thứ sáu chị có thể lại đây giúp em một chút được không?” Quả nhiên là em trai Lâm Húc gọi điện thoại đến.
“thứ sáu ư, để chị xem xem, chắc là không được, ngày đó chị phải trực ban.”
“Không có việc gì, hôn lễ tổ chức vào buổi tối , chị tan tầm lại đây cũng được mà.”
Bất đắc dĩ trong lòng thở dài, Lâm An Nhàn không có biện pháp cự tuyệt, đành phải nói:“Vậy đi, để chị nói với mẹ chồng một tiếng.”
Cô bên này vừa đáp ứng, bên kia Lâm Húc liền cúp điện thoại.
Lâm An Nhàn thực ra rất thương người em trai này , bởi vì trong nhà điều kiện không tốt, Lâm Húc ở bên ngoài muốn kết hôn, tuy nói là làm công cho người khác, có thể nhờ làm thêm bên ngoài mà kiếm được chút thu nhập thêm vào, về phần bạn gái, vẫn là nhanh kết hôn, dù sao hai người đều ở chung hơn ba năm.
Bất quá, nếu thực kết hôn , mình phải đi bao nhiêu tiền mới thích hợp đây, nghĩ nhiều chuyện Lâm An Nhàn mệt mỏi chìm vào giấc ngủ.
Buổi chiều lúc không có tiết dạy, Dương Quân ngồi trong văn phòng cầm di động đang do dự nên hay không gọi cho Quý Văn Nghêu, muốn gọi nhưng lại sợ Quý Văn Nghêu đang làm việc, không gọi thì hai người đã ba bốn ngày không liên lạc , sợ Quý Văn Nghêu cảm thấy mình quá mức lạnh lùng, giống như không coi trọng này đoạn cảm tình này.
Hơn nữa mình cũng thật có chút nhớ nhung hắn , cho dù là nghe tiếng nói của hắn một chút cũng tốt.
Nói thật người theo đuổi cô không thiếu, bất quá loại người giống Quý Văn Nghêu có phong độ, lại chịu cho cô tiêu tiền, còn không có ý nghĩ không đứng đắn thật sự là quá ít , hắn lo lắng mọi việc luôn thực chu đáo, cho tới bây giờ không làm cho mình phải bận tâm gì nhiều.
Nghĩ rồi tự giác nở nụ cười, một lát sau vẫn là không nhịn được gọi điện thoại cho Quý Văn Nghêu.
Chờ trong chốc hắn mới tiếp, Dương Quân lập tức hỏi:“Em có quấy rầy anh làm việc không?”
Chỉ nghe bên kia điện thoại Quý Văn Nghêu cười nói:“Không có, vừa lúc anh còn tính gọi cho em.”
Dương Quân nghe những lời này trong lòng rất cao hứng, thì ra cũng không phải mình đơn phương, Quý Văn Nghêu cũng như vậy đối với mình có cảm giác, vì thế nhẹ giọng hỏi:“Tìm em có chuyện gì sao?”
“Vài ngày chưa gọi điện thoại cho em , bởi vì anh bên này có chút bận, ngày mai chúng ta có thể gặp một được hay không.”
“Được, em cũng bận rộn giống anh vậy,gặp ở chỗ nào nha?”
“Ân, em muốn đi đâu? .”
“Anh chọn là tốt rồi, em như thế nào đều được, anh hiện tại đang làm gì vậy?”
“Anh ra nhà máy xem xét, hiện tại đang trên đường trở về. Anh ngày đó nói qua phải mời nhà dì Hai của em ăn cơm , ngày mai gặp mặt, đem chuyện này sắp xếp thời gian.”
“Nga, em biết rồi, anh lái xe đừng nói chuyện điện thoại nữa , cúp đi.” Dương Quân quan tâm nói.
“Tốt lắm, ngày mai gặp lại.”
Dương Quân nghe thấy Quý Văn Nghêu cúp điện thoại sau đó mới gọi cho mẹ, bảo bà củn Vương Thu Dung sắp xếp giờ dùng cơm.
Rồi lại bắt đầu suy nghĩ nên mặc bộ quần áo nào mới đẹp, lại muốn nhìn thấy Quý Văn Nghêu liền nhịn không được hé miệng nở nụ cười.
“Cô giáo Dương, mặt cô đầy tươi cười , không phải đang yêu đó chứ? Nghe nói bạn trai cô là một đại phú hào a, ngày nào đó cũng giới thiệu cho chúng tôi đi.”
Dương Quân nghe thấy âm thanh nũng nịu phía sau liền phản cảm.
Sử Quế Bình là giáo viên âm nhạc , vĩnh viễn là một bộ mặt tinh xảo trang dung, ăn nói rất kém cỏi, chỉ có sử dụng thủ đoạn với nam nhân là tốt nhất . Lúc trước cô giáo Lý dạy môn toán vô ý đem bạn trai nhân viên công vụ của mình giới thiệu cho Sử Quế Bình, kết quả không tới một tháng Sử Quế Bình đã khiến cho hai người phải tan vỡ, cô giáo Lý khóc rất nhiều.
Nhưng Dương Quân cũng sẽ không giống như vậy, cười nói:“Không phải phú hào, bất quá là người đi làm bình thường thôi.”
Sử Quế Bình đã đi tới, nhìn Dương Quân nói:“Bình thường đi làm có thể lái được Audi Q7? cô nói như vậy có phải đối tôi có thành kiến hay không?”
Dương Quân đứng lên, trên mặt không có gì biểu tình:“ cô giáoSử, tôi đối với cô không có thành kiến, bất quá bạn trai tôi cũng không tất yếu phải giới thiệu cho cho cô biết.” Nói xong liền ra khỏi văn phòng.
Hừ, không phải là quen với bạn trai giàu có sao, còn giấu diếm như vậy ?
Sử Quế Bình nhìn bóng dáng Dương Quân có chút bực bội, chính mình ngày đó thấy trên đường có một người đàn ông tới đón Dương Quân rõ ràng.