Còn về phía của Lương Mục Phàm, sau khi cuộc họp đại cổ đông kết thúc thì Lương Mục Phàm và Hoàng Hiệu đã có một cuộc đối thoại nhỏ, ông ấy cực kỳ không hài lòng với những biểu hiện ngày hôm nay của anh, đặc biệt là khi anh đã thất hứa với con gái cưng của ông ấy.
Nhưng Lương Mục Phàm đã giải thích rằng do công việc hôm nay đặc biệt quan trọng nên anh mới thất hứa, sau này sẽ không xảy ra nữa.
Tuy bên ngoài mặt thì Hoàng Hiệu đã gật đầu cho qua, nhưng ông ta là một người nhỏ nhen thì làm sao mà bỏ qua dễ dàng như thế được chứ.
Lương Mục Phàm là người làm ăn, thương trường như chiến trường, lần này còn liên hôn với Hoàng gia thì chắc chắn anh là người chịu thiệt, nhưng biết sao bây giờ, hiện tại Lương gia thấp cổ bé họng chẳng thể nào so sánh được với Hoàng gia, không chỉ thế mà anh cũng không có mặt mũi nào mà cầu cứ Đỗ gia nữa.
Hi vọng lần này anh và Hoàng Tân Tuệ kết hôn có thể khiến cho lão già Hoàng Hiệu an lòng một chút, sau này có thể tin tưởng anh và giao cho anh nhiều dự án, để anh có thể phục hưng Lương gia.
Từ sau khi Lương Lực Cường và Lộ Sa bị tuyên án rồi vào tù thì Lương Thị đã đứng trên bờ vực phá sản, không chỉ vậy mà những đại cổ đông trước kia đều liên tục rút vốn.
Cũng may năm đó Khánh Huyền và anh kết hôn, nên nhờ có nguồn vốn từ Đỗ Thị nên Lương Thị mới có thể tiếp tục.
Sau này, khi anh và Khánh Huyền ly hôn thì Đỗ Thị cũng không có cái lý do nào mà tiếp tục đổ vốn vào Lương Thị, nên lại một lần nữa anh lâm vào con đường nợ nần chồng chất, tâm trạng xuống dốc trầm trọng.
Cũng là lúc này chính cánh tay của Hoàng Tân Tuệ đã dang ra để giúp đỡ anh, cô ấy không chỉ cầu xin cha mình mà còn dùng hạnh phúc cả đời để đánh đổi.
Lương Mục Phàm biết rõ cô ấy yêu anh từ lâu rồi, nhưng trước kia Hoàng gia lại không thể bằng Trình gia bấy giờ, nên cha anh đã chọn liên hôn với Trình gia thay vì Hoàng gia.
Mãi về sau này, khi Trình gia phá sản Trình Mộc Cát và Trình Úy mất tích thì Hoàng gia liên tục có nhiều tin vui, dần dần phất lên như diều gặp gió, rồi cũng là một tập đoàn có tiếng tăm lớn.
Nhưng thâm tâm của Lương Mục Phàm vẫn mãi chỉ có một hình bóng của Trình Mộc Cát, nên Hoàng Tân Tuệ đã có suy nghĩ từ bỏ.
Vào sáu năm trước, khi Trình Mộc Cát tuyên đó bản thân chính là vị hôn thê cũ của anh, hiện tại cũng đã kết hôn rồi và mong anh hãy quên cô đi, lúc này Hoàng Tân Tuệ rất vui, cô ấy nghĩ giữa hai người sẽ có cơ hội.
Nhưng niềm vui chẳng kéo dài được bao lâu thì cô lại nhận được tin Lương Mục Phàm và Đỗ Khánh Huyền kết hôn.
Thời khắc nhìn thấy đôi tân lang và tân giai nhân bước lên trên thảm hoa lớn, lại khiến cho trái tim của Tân Tuệ nhói lên đầy đau đớn.
Hoàng Hiệu nhìn thấy con gái đau khổ như vậy thì cũng khuyên con gái từ bỏ, nhưng cô vẫn không thể nào thoát khỏi cái gọi là "thất tình".
Bây giờ Hoàng Tân Tuệ nhìn lại bản thân khi xưa thật sự quá thảm hại, cô cười nhạt rồi lắc đầu cho qua.
Khi này Lương Mục Phàm gọi điện đến, tiếng chuông điện thoại vang lên làm cho cô giật mình, có chút bất ngờ khi nhìn thấy người đang gọi đến là Lương Mục Phàm, vì từ trước đến giờ chỉ có cô gọi cho anh, chứ anh chưa bao giờ chủ động gọi điện cho cô, đây có lẽ là lần đầu tiên.
- Em nghe đây anh Mục Phàm.
- [Hôm nay em có thời gian không? Chúng ta nói chuyện một chút nhé]
- Có...!Có chứ, anh qua đón em nha?
- [Được]
Có lẽ hôm nay là ngày vui nhất đời của Hoàng Tân Tuệ, chắc chắn cô phải giữ trọn cái khoảng khắc này, cô thật sự bị kích động đến muốn khóc ngất rồi.
Ngắm nhìn bản thân ở trong gương, không được, hôm nay là ngày đầu tiên hai người họ hẹn hò, cô không thể nào qua loa như thế được, trang điểm...!Đúng rồi, cô nên chỉnh trang lại một chút, cũng là vì muốn giữ thể diện cho anh.
Quần áo đẹp, cô phải mặc chiếc váy vừa quyến rũ vừa thanh nhã, đúng, đúng rồi, phải như vậy, chắc chắn anh sẽ thích phong cách ngày hôm nay của cô, chắc chắn là vậy.
Sau hơn nửa giờ đồng hồ thì Hoàng Tân Tuệ đã chuẩn bị xong mọi thứ, cô bước xuống nhà để chờ anh đến.
Hoàng Hiệu thấy con gái trau chuốt bản thân như vậy liền mỉm cười, sủng nịnh hỏi:
- Con đi đâu mà ăn mặc đẹp vậy?
- Con và Mục Phàm có hẹn.
Hoàng Hiệu có chút kinh ngạc, sau đó lại gật đầu hiểu ý, có lẽ cậu con rể này có sắp xếp gì đó, nhưng chắc ông không nên nói rõ với con gái, cứ để con gái vui vẻ là được rồi.
Hi vọng cậu con rể này sẽ không làm ông ấy thất vọng.
Sau vài phút thì chiếc xe của Lương Mục Phàm cũng đã đến, Hoàng Tân Tuệ vẫn chưa biết mục đích mà anh muốn gặp cô là gì nên hiện tại tâm trạng của cô vẫn rất vui vẻ.
Bước lên xe, Lương Mục Phàm chỉ nhìn cô một chút rồi thôi, nhắc nhở cô cài dây an toàn vào rồi bắt đầu cho xe lăn bánh, chiếc xe đi chậm rồi nhanh dần, cả đoạn đường chẳng ai nói với ai câu nào.
Hoàng Tân Tuệ muốn mở miệng nói nhưng lại sợ làm ảnh hưởng đến khả năng lái xe của anh, nên lại thôi không nói nữa.
Tầm mười