Tự Niên?
Cái tên này nghe rất quen tai.
"Anh ta có quan hệ gì với Lưu Niên?"
Phong Ngự Niên không định giấu diếm cô: "Đều là đàn em của anh.
"
Tay Sanh Ca chống cằm, khuỷu tay góc trên đầu gối, nghiêng đầu quan sát anh.
Dáng vẻ này của cô vô cùng xinh đẹp, ngu quan xinh xắn gần gũi hiện ra trước mắt Phong Ngự Niên.
Trái tim của Phong Ngự Niên lệch nhịp.
Người phụ nữ này! Cô không biết vẻ mặt của chính mình rất mê người sao?
Ngay lúc anh đang miên man suy nghĩ, San Ca mở miệng nói: "Không thể tưởng tượng được, anh cũng như thế này rồi, mà vẫn còn có nhân viên nguyện ý đi theo anh, e rằng anh cũng còn có tài sản riêng ấy nhỉ?"
Tài sản riêng tính là cái gì, thực ra anh còn có rất nhiều bí mật, nhưng mà hiện tại không thể nói cho cô.
Phong Ngự Niên có chút phấn khích: "Em đây là muốn quán lý tài sản riêng của anh sao? Anh cũng không quan tâm đến tiền lắm, nếu như em muốn, toàn bộ tiền của anh đều có thể giao cho em.
"
Sanh Ca đảo mắt nhìn anh.
"Tôi không có hứng thú với tiền của anh, tôi chỉ là tò mò rõ ràng anh có thể cầm tiền đi chuộc lại nhà cũ, ít nhất cho mẹ của anh và em gái anh sống cuộc sống thoải mái như xưa.
"
Anh cúi đầu: "Tính cách mẹ không tốt, em gái được nuông chiều, bọn họ đều ức hiếp em, cho nên đây là sự trừng phạt của anh dành cho bọn họ.
"
Sanh Ca có phần kinh ngạc: "Tôi chỉ là vợ trước của anh, bọn họ đều là người thân của anh, anh lại có thể đối xử nhẫn tâm với bọn họ như vậy?"
Gần đây Phong Ngự Niên rất có nguyên tắc.
"Sai chính là sai, anh sẽ không thiên vị, thừa cơ hội này rèn giũa tính cách của bọn họ.
"
Mặc dù lời nói này không có vấn đề gì, nhưng suy cho cùng Sanh Ca cũng cảm thấy có chỗ nào đó là lạ.
"Cho dù Phong Thanh Thanh, Lý Phi là người mẹ ruột của anh, anh cũng không sợ bà ta mắng anh bất hiếu sao?"
Đầu Phong Ngự Niên hạ thấp hơn, Sanh Ca không thể nhìn thấy vẻ mặt của anh.
Anh trầm mặc một lúc, mới nói: "Bà ấy có thể chấp nhận được, nếu như bày ấy không thể chấp nhận, anh sẽ thay bà ấy.
"
Trên phương diện xử lý này, Sanh Ca ngược lại có phần tán thưởng phong cách của anh.
"Tôi về Angle đây, anh bận tiếp đi.
"
"Được.
"
Sanh Ca đứng dậy đi về phía cửam ánh mắt lại phát hiện anh vẫn còn ngồi chồm hổm: "Tôi cũng đi rồi, anh còn không đứng lên đi?"
Sắc mặt Phong Ngự Niên trắng đến mức nhìn như không còn chút máu nào: "Chân anh! đã tê rần.
"
Sanh Ca cười phào, không để ý đến anh nữa, mở cửa ra ngoài,
Trước khi đi, nói với Tư Vũ chuyện anh yêu cầu có một người trợ lý.
Tư Vũ làm việc cũng rất nhanh chóng, buổi chiều ngày hôm đó, Tự Niên tự nguyện đến phòng làm việc của Phong Ngự Niên báo cáo.
"Boss, thật sự là anh, về sau sẽ không cần phải lặng lẽ gặp mặt tôi, còn không khiến cho cô Sanh Ca hoài nghi, lợi hại đó!"
Phong Ngự Niên vốn đang bận làm việc trước máy tính, đột nhiên bị câu nói kia của anh ta hấp dẫn, hoài nghi nhìn qua.
"Cái gì mà nói là lén lút gặp mặt cậu? Việc ông đây làm đều là việc đứng đắn!"
Anh hung dữ nhặt một cây bút bi trên bàn ném qua.
Tự Niên không trốn, sau ót vừa vặn bị đập trúng, xuýt xoa mà xoa đầu.
"Boss, anh thật độc ác, não tôi chấn động rồi này, anh phải bồi thường cho tôi phí tai nạn lao động.
"
"Vẫn còn ngứa da?" Ánh mắt Phong Ngự Niên lạnh lùng, lại nhặt thêm một cây bút nữa.
Tự Niên sợ hãi: "Tôi sai rồi sai rồi! Lần sau không dám nữa!"
Quậy như thế nào đi nữa, việc chính vẫn cần phải nói.
Tự Niên kiểm tra sơ qua căn phòng làm việc một lần, xác nhận không có bất kỳ thiết bị nghe lén theo dõi gì, mới đưa tài liệu moi được từ trong miệng Lưu Niên ra đưa cho anh.
Phong Ngự Niên cầm tài liệu lời khai của Lưu Niên và thời gian sự kiện được sửa sang lại hoàn chỉnh mở ra, thật chăm chú nhìn một lần.
"Boss, có chứng cớ này của Lưu Niên, anh có thể phơi bày sự trong sạch của cô Sanh Ca.
"
Phong Ngự Niên không nói gì cả, con ngươi đen tĩnh mịch khẽ nheo lại.
Anh suy nghĩ một chút, cuối cùng trước mặt Tự Niên, cầm phần tài liệu kia bắt đầu xé, mãi đến khi hoàn toàn xé nát.
Tự Niên sợ ngây người.
"Boss! Anh làm gì vậy? Đây là bằng chứng chứng minh rằng anh không hề hại cô Sênh Ca đó!"
Phong Ngự Niên không có biểu cảm gì cả: "Nếu như đưa phần chứng cứ này cho cô ấy xem, thì một chút tín nhiệm mà tôi cố gắng tạo dựng ở cô ấy hiện tại sẽ hoàn toàn biến mất.
"
Tự Niên không hiểu, đau lòng nhìn đống giấy nát kia.
Đây là thứ mà anh ta đã phải vô cùng bận rộn trong một khoảng thời gian mới làm xong.
Phong Ngự Niên không thèm nhìn vào đống giấy nát: "Ngay lúc cậu vừa mới đưa những bằng chứng này cho tôi, tôi mới ý thức được,