Ninh Thừa Húc sững lại một chút, đôi mắt phượng nghiêm túc: “Ban ngày tôi luôn bận xử lý việc của cục điều tra bí mật, nên không hỏi han đến vụ án tối qua, quả thật không biết, có điều…”
Anh ta dừng lời, ánh mắt mang hàm ý xin lỗi nhìn chằm chằm vào Sanh Ca, giải thích: “Xin lỗi em gái Sanh, bởi vì tối qua đã tức giận với em, nên không ngăn cản Từ Mục đưa em đi, hại em chịu khổ cả một buổi tối ở cục cảnh sát, nhưng em phải tin tưởng rằng anh không hề thay đổi, anh mãi mãi là anh trai Húc của em!”
Ninh Thừa Húc nói đến mức kích động, anh ta đưa tay ra nắm lấy tay của Sanh Ca.
“Đương nhiên là tôi tin anh.
”
Sanh Ca cười nhẹ, cô thản nhiên rút tay lại, tao nhã gạt tóc ra phía sau tai: “Đúng rồi, tiền của tôi đã nằm trong tay Lâm Thị quá lâu, không đi lấy về thì tôi luôn cảm thấy không vui, việc này về sau còn cần anh trai Húc giúp đỡ nhiều.
”
Ninh Thừa Húc không từ chối: “Đương nhiên, chỉ cần là em muốn làm, tôi đều sẽ giúp.
”
Sanh Ca cười đến lông mày cong cong, vô cùng nhẹ nhàng.
Hai người lại tán gẫu một lúc.
Ăn tận đến tám giờ tối, bữa cơm này mới kết thúc.
Sanh Ca từ chối lời Ninh Thừa Húc muốn đưa cô về, cô dẫn theo Lộc Thập Nhị, Lộc Thập Cửu lái xe trở về biệt thự bên biển.
Sau khi ngồi lên xe, nét cười dịu dàng trên khuôn mặt cô ngưng lại, nháy mắt lại trở nên lạnh lùng.
Áp lực trong xe cực kỳ thấp, có thể trực tiếp làm người ta đông lạnh run lẩy bẩy.
Lộc Thập Nhị, Lộc Thập Cửu nhận ra tâm trạng của cô không tốt, bọn họ thở cũng không dám thở.
Đến biệt thự bên biển, Sanh Ca bất ngờ phát hiện ra đèn ở phòng khách vẫn bật, cô hỏi Lộc Thập Ngũ mới biết, là Lộc Hoa anh ba của cô tới.
Cô mở cửa vào nhà, Lộc Hoa đang ngồi ở sô pha với biểu cảm kỳ lạ.
“Anh ba, anh sao vậy?”
Lộc Hoa chớp chớp mắt, anh ấy chỉ vào điện thoại trong tay, nói nhỏ: “Là anh cả, gọi điện thoại cho em em không nhận, anh ấy gọi đến chỗ anh luôn rồi.
”
Trong chốc lát Sanh Ca như ngừng thở, tim cô đập thình thịch thình thịch.
Xưa nay cô không sợ trời không sợ đất, đến cả cha cô, cô còn dám trực tiếp chọc giận, duy nhất cô chỉ sợ anh cả nhà mình Lộc Sâm.
Nhìn sắc mặt anh ba khó coi đến như vậy, anh cả tìm cô nhất định không có việc gì tốt.
Bắp chân Sanh Ca suýt chút nữa thì mềm nhũn như phản xạ có điều kiện, cô tủi thân nói: “Anh ba, anh trước hết đừng gọi lại, để em từ từ đã.
”
“Lộc Sanh Ca.
”
Cô vừa nói xong, điện thoại trong tay anh ba đã truyền đến âm thanh vừa uy nghi vừa nghiêm khắc.
Chết rồi!
Sanh Ca thực sự phục rồi!
Thì ra điện thoại vẫn luôn kết nối, còn mở loa ngoài!
Vừa mới bắt đầu đã gọi cả họ lẫn tên của cô, đây quả là vô cùng tức giận.
Chắc chắn là trốn không nổi, Sanh Ca run rẩy nhận điện thoại, âm thanh nhỏ nhẹ: “Anh cả em sai rồi, anh đừng tức giận nữa…”
“Sai ở đâu?”
Phía bên kia điện thoại, giọng nói của Lộc Sâm vô cùng lạnh lùng.
Lộc Hoa ở bên cạnh nín thở tập trung tinh thần, một chữ cũng không dám nói.
Sanh Ca nghĩ rất lâu.
Thành thật mà nói, cô cũng không biết: “Anh nói sai thì là sai rồi, chỗ nào cũng sai hết.
”
“Lộc Sanh Ca!”
Một tiếng quát đến nghiến răng nghiến lợi vang lên.
Sanh Ca cách điện thoại, quỳ xuống đất ngay tại chỗ.
“Anh cả em thật sự biết sai rồi, em quỳ xuống luôn rồi còn không được sao…”
Người đàn ông bên kia điện thoại im lặng hai giây, anh ấy đè nén cơn giận nói: “Đây là lần thứ mấy em vào cục cảnh sát rồi? Trước đây thì thôi đi, lần này ở quán bar có nhiều nhân viên làm việc như vậy mà động tay đánh người, Lộc Sanh Ca em có bản lĩnh thật đấy! Nếu người đó bị em ép đến làm liều, em lại bị thương thì làm thế nào?”
Sanh Ca lầm bầm trong miệng, cô có chút không phục, nhưng ngẩng đầu lại nhìn thấy anh ba Lộc Hoa nhà mình đang khoa chân múa tay, tỏ ý cô đừng có thêm dầu vào lửa.
Cô mềm giọng: “Em sai rồi, lần sau không dám nữa.
”
Hừ! Cô mới không sai, lần sau còn dám!
Lộc Sâm thở dài, có chút không biết phải làm sao, anh ấy dừng lại hai giây mới đổi thành giọng điệu lạnh lùng lần nữa: “Nếu em đã quỳ xuống rồi, vậy thì quỳ một tiếng, Lộc Hoa sẽ giám sát em, có ý kiến gì không?”
“Dạ?”
Có ý kiến! Ý kiến của cô rất lớn!
Sanh Ca vô cùng tủi thân, cô nhẹ giọng làm nũng: “Anh cả, chỗ em là sàn đá cẩm thạch, quỳ xong đầu gối sẽ sưng