Trong khu vườn nhà họ Phó, một đội cảnh sát mặc đồng phục cảnh sát đặc nhiệm đang đưa giấy tờ tùy thân cho vợ chồng Phó Nghị Quốc và nói rõ ý định đến đây.
Phó Âm chạy đến bên cửa sổ, nhìn thấy người của cục điều tra quốc gia cô ta tức giận nghiến răng: “Lộc Sanh Ca! Vậy mà cô lại báo cảnh sát đến bắt tôi! Cô quá hèn hạ!”
Lộc Sanh Ca mỉm cười nói: “Đây gọi là thay người nghèo đòi lại công lý, không phải là ăn không nói có, cái từ hèn hạ này nên dành cho cô thì hợp hơn đấy!”
Toàn thân Phó Âm đang run rẩy, đến lúc này cô ta mới biết sợ hãi.
Nhà họ Phó phá sản thì sao chứ, kiểu gì cũng có ngày có thể vực dậy, nhưng nếu như cô ta vào tù thì cô ta xong đời, cô ta sẽ bị hành hạ sống không bằng chết!
Cô ta muốn chạy trốn! Cô ta không thể ngồi yên chờ chết, Nhã Ca nhất định sẽ giúp cô ta!
“Lộc Sanh Ca! Cô cứ đợi đấy!”
Nếu như bây giờ cô ta chạy trốn từ phía cửa sau của biệt thự thì có còn kịp không!
Sanh Ca nắm chặt lấy cổ tay cô ta, cô dùng lực khiến cô ta không thể di chuyển.
“Ngây thơ, người của cục điều tra quốc gia đã ra quân thì cô nghĩ mình có thể chạy thoát sao? Nếu như cô thực sự không muốn ngồi tù thì tôi có thể xem xét giúp cô chỉ cần cô nói cho tôi biết thân phận của Nhã Ca.
”
Phó Âm cười nhạo nói: “Không phải cô tài giỏi lắm sao, vẫn còn có người mà cô không tra ra sao?”
“Xem ra quan hệ giữa cô và cô ta rất tốt, cô thà ngồi tù cũng không bán ứng cô ta, vậy thì đi đi.
”
Sanh Ca lạnh lùng buông tay, Phó Âm quay đầu định chạy thì cảnh sát đã ập lên tầng, chặn lại cửa phòng rồi đi vào bên trong với khí thế mạnh mẽ, sau đó họ nhanh chóng đeo vòng điện tử cho Phó Âm rồi đưa người đi.
Phó Âm vùng vẫy kịch liệt, bị cảnh sát đẩy ra khỏi phòng cô ta quay đầu thù hằn nhìn cô chằm chằm: “Lộc Sanh Ca, cô ta là người mà cô không thể chọc vào! Cô không bao giờ có thể sánh bằng cô ta! Tôi sẽ chống mắt chờ xem!”
Cô ta không hề che giấu lòng căm thù mãnh liệt của mình, cuối câu nói hình như có ý sâu xa.
Sanh Ca không nói gì mà chỉ nhìn Phó Âm người đang nhe nanh múa vuốt bị cảnh sát cưỡng chế đưa đi.
Cô nhìn khắp căn phòng của Phó Âm, cuối cùng nhìn thấy một cuốn album ảnh trong ngăn kéo ở bàn trang điểm của cô ta.
Sau khi mở ra thì bên trong có một bức ảnh và đó là bức ảnh chụp chung của Phó Âm và Nhã Ca trước cổng trường đại học Francis.
Cô nghiêm nghị nhìn Nhã Ca đang mỉm cười như hoa trong bức ảnh.
Cảm giác thân thuộc đó lại trào dâng một lần nữa.
Lần đầu tiên nhìn thấy Nhã Ca cô đã cảm thấy người con gái này có gì đó bất thường đặc biệt là việc Nhã Ca biết chuyện trước đây cô ở thành phố Phương.
Bây giờ nghĩ lại dường như Nhã Ca cũng chính là người để lộ cho cô biết cô ta có quan hệ thân thiết với Phó Âm.
Rốt cuộc người con gái này đang giở trò gì?
Lúc Sanh Ca đi ra khỏi biệt thự của nhà họ Phó, Phó Âm đã bị cảnh sát tống lên xe.
Phó Nghị Quốc và Đào Hà đang nói chuyện gì đó với người đàn ông quay lưng lại với cô, có vẻ là đang cầu xin châm chước, thậm chí Đào Hà còn nôn nóng đến mức bật khóc.
Sanh Ca nhìn bóng dáng bộ quân phục giống với Ninh Thừa Húc nên cô bình tĩnh đi đến.
Ninh Thừa Ân nghe thấy tiếng bước chân bèn quay đầu nhìn cô, đôi mắt phượng của anh ta mang theo ý cười: “Cô Lộc, cô còn nhớ tôi chứ?”
Lông mày của anh ta và Ninh Thừa Húc vô cùng giống nhau.
Lúc cười lên đôi mắt phương màu hổ phách sắc bén hơn cả Ninh Thừa Húc.
“Xin chào anh Ân.
” Sanh Ca lịch sự mỉm cười đáp: “Giờ anh Ân là người nắm quyền nhà họ Ninh, ai mà không biết tên anh Ân đây chứ.
”
Ninh Thừa Ân là cậu hai trong nhà họ Ninh và cũng là người có địa vị cao thứ hai trong cục điều tra quốc gia, địa vị của anh ta chỉ đứng sau Kỷ Ngự Đình.
Nhìn thấy cô Ninh Thừa Ân rất xúc động, anh ta giơ tay muốn xoa đầu cô: “Trước đây cô thích nhất là đến nhà họ Ninh chơi với em tứ, mấy năm không gặp, cô ngày càng xinh đẹp hơn rồi.
”
Sanh Ca lùi lại phía sau, cô dứt khoát né tránh tay của anh ta.
“Xin lỗi, tôi có chồng chưa cưới hay ghen ở nhà, nếu như anh ấy biết người đàn ông khác xoa đầu tôi sẽ không vui.
”
“Hai người bọn cô đúng là khiến người khác ngưỡng mộ.
”
Ninh Thừa Ân rút tay lại, mỉm cười hiền hòa, anh ta không cảm thấy ngại: “Đã lâu không gặp anh Ngự, anh ấy cũng chưa từng trở lại cục điều tra quốc gia,