Trên khuôn mặt của Sanh Ca vẫn là vẻ ung dung bình tĩnh như cũ: "Được thôi.
"
Cô quay đầu nhìn Trác Tinh Hỏa, lại nhìn thấy sắc mặt của Trác Tinh Hỏa trắng bệch, vẻ mặt cực kỳ xấu hổ, nói nhỏ: "Chị! Chị Sanh, em không biết nhảy điệu lover, có phải em làm chị mất mặt rồi không?"
Sanh Ca không nói gì, cũng không có ý trách anh ta.
Phong Thanh Thanh tiếp lời trước, cười càng đắc ý hơn: "Xem ra Cậu hai không giúp cô được rồi, cô nên làm sao đây nhỉ? Có khi nào cả hội trường sẽ không có ai muốn nhảy đôi với cô không? Vậy thì e rằng cô lớn chuyện rồi!"
Sanh Ca vẫn không nói gì, ánh mắt lướt qua tất cả những người đàn ông ở đây một vòng.
Có vài người đàn ông h.am muốn Sanh Ca xinh đẹp, muốn đứng lên mời, nhưng khổ nỗi lại nhận định rằng bộ váy trên người cô là hàng giả, sợ sẽ bị bẽ mặt cùng cô ở trên sân khấu, cuối cùng vẫn chọn từ bỏ.
Đợi hai phút sau, cả hội trường từ đầu đến cuối không có ai tình nguyện nhảy cùng với Sanh Ca.
Vẻ mặt của Phong Thanh Thanh đắc ý đến mức sắp vểnh lên tận trời.
Đang chuẩn bị tiếp tục châm biếm cô, đột nhiên giọng nói trầm thấp khỏe khoắn của một người đàn ông truyền đến từ trong đám người.
"Không biết cô Sanh Ca có nguyện ý nhảy cùng với Phong Ngự Niên tôi không?"
Đám người nhìn qua theo giọng nói, không biết Phong Ngự Niên đã trở lại bữa tiệc từ lúc nào, ánh mắt sáng rực đang nhìn về phía Sanh Ca đang đứng trên thảm đỏ.
Thật ra anh chưa từng rời khỏi bữa tiệc, chỉ là đến một chỗ yên tĩnh ngây người, những mâu thuẫn giữa phụ nữ anh hoàn toàn không muốn can dự vào.
Nhưng Mộ Chỉ Ninh đã nhảy xong rồi, điều này đã nói rõ váy của Sanh Ca rất có khả năng có vấn đề.
Nếu như để anh nhảy cùng cô, anh có thể giúp cô đè lại chỉ ở eo mà không ai biết, ngăn cho đường chỉ lúc nào cũng có thể bị bục lại, để cô không đến mức bị bẽ mặt.
Anh cảm thấy mình chỉ xuất phát từ lòng tốt, nhưng có người sẽ không cho rằng như vậy.
"Ngự Niên! "
"Anh à!"
Mộ Chỉ Ninh và Phong Thanh Thanh gần như là đồng thời lên tiếng.
Phong Thanh Thanh rất kích động: "Anh trai, sao anh có thể giúp cô ta chứ! Anh là chồng chưa cưới của chị Chỉ Ninh, anh không giúp chị Chỉ Ninh, ngược lại lại đi giúp người phụ nữ này, mọi người sẽ coi chị Chỉ Ninh như thế nào đây? Anh phải nghĩ thay cho chị ấy đi chứ?"
Mắt của Mộ Chỉ Ninh đỏ lên, cô ta không oán trách mà chỉ làm vẻ đáng thương nhìn anh, thực ra trong lòng đã căm tức đến mức nghiến răng nghiến lợi.
Nếu Sang Ca thật sự đồng ý, vậy thể diện của vợ chưa cưới là cô đây biết để ở đâu?
Hơn nữa Phong Ngự Niên chủ động đưa ra lời mời lúng túng muốn bẽ mặt cùng Sanh Ca, lại không mời vợ chưa cưới là cô đây nhảy cùng?
Dựa vào cái gì chứ?
Trong nháy mắt, sự hận thù trong lòng Mộ Chỉ Ninh tăng đến đỉnh điểm.
Phong Ngự Niên không đếm xỉa đến sự lên án của hai người, anh lại nhìn về phía Sanh Ca, ánh mắt tỏ ý bảo cô hãy chấp nhận lời mời của mình.
Sanh Ca chỉ lạnh nhạt liếc anh một cái rồi thu ánh mắt lại, trực tiếp đi về phía khán đài, giọng điệu lạnh lẽo: "Ý tốt của anh Phong tôi xin nhận, chẳng qua là không cần đâu, bởi vì tôi muốn nhảy điệu lover này một mình.
"
"Cái gì chứ? Người phụ nữ này điên rồi à?"
"Điệu nhảy khó như vậy mà cô ta lại muốn nhảy một mình à? Hơn nữa mấy người nhìn vẻ mặt vừa rồi của cô ta đi, hoàn toàn không để tổng giám đốc Phong vào mắt.
"
"Cô ta cũng quá là không biết suy nghĩ, tôi đã không đợi được mà muốn nhìn cô ta mất mặt rồi.
"
"! "
Những khách mời bùng nổ, xung quanh Sanh Ca thảo luận sôi nổi khí thế ngất trời.
So ra thì Mộ Chỉ Ninh lại lặng lẽ thở phào nhẹ nhõm.
Phong Thanh Thanh đạt được như ý cười: "Coi như cô biết thức thời.
"
Vì bị cự tuyệt, sắc mặt của Phong Ngự Niên không tốt lắm, anh mím chặt môi không nói gì nữa, ngồi lại chỗ ngồi.
Người nào đó đã không chút cảm kích với lòng tốt của anh, vậy chuyện này cũng chẳng liên quan đến anh nữa.
Sanh Ca ở trên khán đài dường như không nghe thấy những giọng nói nghi ngờ ở bên dưới.
Cùng với sự bắt đầu của âm nhạc, cô nhanh chóng vào trạng thái, khí chất toàn thân đột nhiên thay đổi.
Khách khứa thấy cô chuẩn bị bắt đầu thì rối rít im lặng, ngồi đợi xem trò vui.
Nhưng!
Một giây, hai giây!
Những người vốn dĩ đợi cô bẽ mặt dần dần lộ ra vẻ mặt kinh ngạc!
Sanh Ca dưới ánh đèn chiếu đang chuyện động nhanh nhẹn theo âm nhạc.
Bộ váy Lưu Tiên màu tuyết trắng kia tung bay linh động phóng khoáng, làm nổi lên vẻ đẹp tựa như là tinh linh tiên tử trong bóng tối của cô.
Cô dường như hòa làm một thể với âm nhạc, bước nhảy khi thì lộng lẫy thanh nhã, khi thì nhiệt tình phóng