Lại nói về trận chiến ở Tiểu Bình Nguyên Đặng Gia thành.
Chuyện vốn không ai có thể nghĩ đến lại xảy ra, 1000 kỵ binh với 40 chiến tượng lúc này đang nắm thế chủ động trên chiến trường trước một phe đông hơn gấp nhiều lần.
Nhưng nếu ai đó suy nghĩ thật kỹ lại sẽ thấy không hề là chuyện hoang đường hoặc là tự sướng kiểu YY.
Đây không phải là một trận dàn chiến vài vạn người.
Cũng không phải là một trận đôi công.
Nếu so sánh về quy mô nó chỉ là một trận tiểu chiến.
Cho nên chiến trường nơi này đặt nặng về mặt chiến thuật cùng tinh nhuệ.
Người Bố Chính lấy khỏe ứng mệt.
Ngựa voi, người đều là nghỉ ngơi dưỡng sức trong bóng dâm mát mẻ.
Thậm chí chiến giáp của họ cũng mới trang lên trước khi chiến đấu 30 phút mà thôi.
Trong khi đó quân Anak Đê đã mệt mỏi và kiệt quệ trong khoảng thời gian dài chuẩn bị doanh trại dưới ánh nắng gay gắt của mùa khô miền Trung.
Thứ đến người Bố Chính có chuẩn bị mà đến, chiến thuật họ đã lên đầy đủ , chi tiết.
Người Anak Đê chỉ là vội vàng ứng chiến.
Về tinh nhuệ thì người Anak Đê tinh nhuệ lực lượng voi chiến, còn người Bố Chính tinh nhuệ lại là cả voi chiến lẫn kỵ binh.
Voi chiến của Bố Chính tinh nhuệ ở chỗ được trang bị tốt cùng chiến thuật không va chạm trực tiếp.
Do đó toàn quân Bố Chính đều là tinh nhuệ nhất khối chiến trường này.
Nói tới kinh nghiệm cùng độ hiểu rõ về nhau thì người Bố Chính không lạ khi chiến đấu cùng voi và hiểu tập tính của chúng.
Nhưng người Anak Đê lại mập mờ không hiểu về sức mạnh của kỵ sĩ trên bình nguyên.
Cuối cùng đó chinh là vấn đề sân nhà- sân khách.
Người Bố Chính chiến đấu trên đất của họ với tinh thần bảo vệ quê hương, một ý trí sục sôi như hỏa diễm.
Người Anak Đê là kẻ được thuê để đến đây chiến đấu, họ chiến đấu vì lợi ích cho nên họ vừa lạ địa hình vừa có sự đắn đo nếu phải chịu hi sinh.
Hết mọi yếu tố tổng hợp lại thì lúc này quân số đông gấp 6 lần của người Anak Đê thực tế đang rơi vào cảnh khó khăn này không hề có một chút nào khó hiểu ( mấy ông thấy YY thì cậu út).
Đám Kỵ binh 500 người do Ngô Khảo Ký lặng lẽ bám theo phía sau đám “ người cưỡi ngựa” Anak Đê mà tiến hành hạ sát bằng nỏ Genoa.
Những người Anak Đê hàng trước của nhóm cưỡi ngựa này đang hăng hái gò mình trên lưng mã để đuổi theo con mồi trước mặt, nhưng họ không biết được phía sau mình đang náo loạn tưng bừng.
Đám người cưỡi ngựa của Anak Đê dần thưa thớt.
Chuyện này là rất bình thường cho một đoàn kỵ binh bị tỉa dần từ phía sau khi mất cảnh giác.
Trong cái khung cảnh náo loạn của chiến trường này, khi ngươi tập trung phóng ngựa về phía trước thì rất khó có thể nghe được âm thanh phía sau lưng vọng đến.
Thế nên trong tích cổ mới có những câu chuyện hài hước như sau, có một vị tướng quân dẫn binh, đến một lúc ông ta bất chợt nhìn lại phía sau lưng thì mới phát hiện mình là một cán “Can Quang tư lệnh”.
Không còn một binh sĩ nào phía sau.
Điều này là không hề ngoa.
Đến lúc đám người cưỡi ngựa của Anak Đê phát hiện tình hình không đúng thì có đến 1/3 số người của họ đã biến mất.
Những con ngựa không có kỵ sĩ đang chơ vơ ngơ ngác trên cánh đồng hoang mờ mịt bụi đất.
Và chính đám ngựa này cũng phần nào cản trở luôn những con voi chiến đang cố sức đuổi theo quân kỵ do Ngô Khảo Ký chỉ huy.
500 người kỵ sĩ tinh nhuệ Bố Chính đang chia làm hai cánh trái phải bám theo đuôi của đám binh sĩ cưỡi ngựa của Anak Đê mà tàn sát không thương tiếc.
Kỵ binh Anak Đê bắt đầu quay xe tỏa các hướng chạy trốn.
Họ không điên khùng đến mức giơ lưng cho người Bố Chính làm bia ngắm tập bắn tên.
Quay lại với những cỗ xe đua ferrari đang dẫn đầu đoàn đua Ngô Văn Võ.
Lúc này không hiểu từ đâu có một kỵ sĩ thân trang bị nhẹ thuộc Bố Chính quân quen thuộc tạt vào cánh phải của nhánh kỵ binh mà góp đoàn.
“ Thám tử đây, chỉ huy ở đây là ai… có tin khẩn…” Người kỵ sĩ mới ra nhập đoàn vừa chạy song song vừa la lớn.
Nếu ai đó chú ý thì ngựa của tên này còn tuyển hơn cả ngựa của đám kỵ sĩ tinh nhuệ Bố Chính hiện đang trước mặt.
hắn lại chỉ trang bị một thân giáp nhẹ cho nên tốc độ phóng ngựa cực nhanh, kỹ thuật phóng ngựa cũng rất điêu luyện.
— QUẢNG CÁO —
“ Văn Võ đại nhân ở phía trên….” Một tên tài xế ferrari màu đen vừa lái xe vừa quay đầu hét lớn…
“ Đa tạ…” người thám báo cảm ơn sau đó ra gioi thức ngựa vượt lên, hắn đang lá là xe F1.
“ Tướng quân, phía trước 3 dặm có 50 voi cùng vài trăm kỵ mã đang dùng tốc độ nhanh nhất vọt lại… phía sau 5 dặm là 3-5000 bộ binh..” Thám tử cố gắng nói nhanh nhất và rõ ràng nhất thông tin cho Ngô Văn Võ.
“ Minh bạch, chủ công đang phía sau… Ngươi nói chủ công tránh né ta cắt đuôi bọn sau lưng…” Ngô Văn Võ gào lớn..
“ Đã hiểu” Thám báo lại vẽ thêm một vòng tròn để tiếp nhập vào đoàn kỵ sĩ phía sau của Ngô Khảo Ký.
Cách chỗ này 3 dặm về phía trước đó chính là một đoàn chiến tượng 50 con cùng 500 kỵ binh, đám ngựa này khá tốt, còn to lớn và cơ bắp hơn cả chiến mã của Bố Chính.
Đây là đội quân của Chế Bì La Ma đến ứng cứu người Anak Đê.
Mặc dù có mâu thuẫn, nhưng đạo lý môi hở răng lạnh ai cũng hiểu, đội quân này vốn dĩ muốn quan chiến chờ cho Anak Đê ăn chút thiệt thòi thì xuất hiện giải nguy.
Nhưng tình thế biến chuyển quá nhanh khiên cho họ không thể không tham chiến.
Nếu không giúp đỡ thì toàn quân Anak Đê có lẽ sẽ chịu tổn thương nặng nề.
Đến lúc đó thì người Chiêm cũng chẳng có gì là thoải mái cả.
Cho nên Chế Bì La Ma bắt buộc phải cho Voi chiến và kỵ binh xông nhanh về trước ứng cứu, bộ binh bị tụt lại phía sau.
Đám kỵ binh này lại không thể quá gần Chiến tượng, đây chính là chiến mã của người Tống viện trợ cho họ, khỏe, sức bật siêu cường, to lớn, tải trọng mạnh chỉ là không quá dai sức và đỏng đảnh với thức ăn.
Đám ngựa này có yếu điểm chết người là sợ Voi và trong thời gian ngắn chưa thích nghi được với việc chiến đấu quá gần chiến tượng.
Đúng lúc này một thám báo lao đến trước mặt Chế Bì La Ma mà báo cáo:
“ Bẩn vương gia .Một nhánh kỵ binh vài trăm người Việt đã tránh chúng ta mà chạy về hướng Tây.
Voi và ngựa của người Anak Đê đã không đuổi theo nữa và dừng lại phía trước, bụi mờ mịt nên tình hình cụ thể không rõ.”
Chế Bì La Ma đứng trước lựa chọn khó khăn, đuổi theo mấy trăm kỵ Bố Chính hay hội quân cùng người Anak Đê trước mặt.
“ Tiến về phía trước, trước hết hội quân cùng người Anak Đê” Hắn làm ra quyết định.
Quân Chiêm tới đây để giải vây khốn, trước hết không thể vì mấy trăm kỵ mà bị đánh lạc hướng.
Hội họp cùng quân Anak Đê mới là ưu tiên hàng đầu.
Quay trở lại thời gian năm phút trước đây ở toán kỵ binh của Ngô Văn Võ.
Ngô Văn Võ giơ lên còi lệnh trong mồm mà 2 ngắn một dài thổi ba lượt.
Các kỵ binh trong toán quân vội vàng chăm chú nhìn về phía trước.
Một lá tiểu kỳ tam giác màu vàng từ cánh tay của Ngô Văn Võ giơ lên cao…
“ Đô 1 đô 1….”
“ Đô 1 …Đô 1 mau hạ tốc độ”
“ Đô 1 tụt lại” — QUẢNG CÁO —
Sau khi nhìn thấy tiểu kỳ màu sắc, các kỵ binh trong toán này còn hô to truyền nhau để tránh cho một số người quá xa không thể nhìn rõ mà hành động.
Một toán kỵ binh thả