Sự thật chứng minh cách đánh cẩn thận của Ngô Khảo Ký gây nên sức ép tâm lý cực lớn cho đối phương vì họ không hề có cách nào hữu hiệu phòng ngự được trước sức tấn công của quân trung ương Đại Việt.
Nhưng cách đánh của Ngô Khảo Ký có thể tiết kiệm sinh lực cho quân Đại Việt nhằm vào một trận chiến cuối cùng và đập tan quân Tống.
Cách đánh của Ngô Khảo Ký thực tế là từng bước từng bước đem những lợi thế nhỏ nhất gom góp thành tổng lợi thế chênh lệch cực lớn rồi ép quân Tống quyết chiến trong tình hình họ ở thế bất lợi nhất.
Nhưng vấn đế đặt ra là Ngô Khảo Ký tiết kiệm sinh sực cho quân Đại Việt cho trận chiến cuối cùng thì trong thời gian này cũng chẳng tiêu diệt được bao nhiêu sinh lực tuân Tống.
Tổng số quân Tống bị hạ sát ở thành Bắc cũng chỉ có tầm gần 400 người trái phải.
Nhưng quân Vi Thủ An và Hoàng Kim Mãn ở thành Nam thì khác, họ lựa chọn cưng đối cứng ngay từ đầu, nói thật có thể mo tả là máu chảy thành sông để hình dung.
Quân Hoàng Kim Mãn tuy rằng chưa có thể tấn công vào nội thành nhưng đúng là họ đã đánh bán tàn quân Tống ở thành Nam.
Phe thổ binh Đại Việt lúc này đã chết đến bốn ngàn người, trong khi đó quân Tống nơi này cũng có đến ba ngàn người thương vong.
Sở dĩ có sự chênh lệch này vì thời gian đầu từ đường đất tấn công lên đầu thành thì quân của Hoàng Kim Mãn có bất lợi lớn về địa hình nên chịu thương vong nặng.
Nhưng từ lúc họ leo lên được đến đầu thành thì quân Tống và quân thổ binh Đại Việt tỉ lệ thương vong là như nhau, thậm trí quân Đại Việt mức thương vong ít hơn quân Tống.
Nếu cứ tiếp tục đánh như vậy thì hơn một vạn quân chính quy và dân binh của Tống ở thành Nam sẽ bị mài chết sớm thôi.
Vấn đề ở chỗ trên tường thành Ung Châu hay bất kì tường thành nào khác cách vài trăm mét sẽ có một cấu trúc gọi là lâu thành.
Cấu trúc này chính là một tòa lô cốt được xây dựng trên tường thành để phòng ngự nếu quân tấn công thành chiếm được đầu thành.
Lô cốt hay lúc này có tên gọi là Lâu thành chính là một cụm cứ điểm quân sự với của chắc, mái che, lỗ châu mai như một quan ải mini trên đầu thành nhằm cản trở quân địch vượt qua.
Như ở đây tại Ung Châu thì mỗi 200 mét sẽ có một lâu thành như vậy.
Trên một đoạn tường thành dài hai dặm có 5 lâu thành như vậy.
Lâu thành lớn nhất và ở trung tâm chính là cổng môn thành tiếp đó mỗi bên đại lâu thành thành có 2 tiểu lâu thành.
Lâu thành là một cấu trúc rỗng được xây bằng gạch với bề rộng lớn hơn nhiều so với tường thành.
Cụ thể ở Ung Châu tiểu lâu thành có diện tích 20x20m cho nên việc tấn công từ một tường thành bề rộng chỉ 7 m vào một mặt lâu thành 20m có thể nói là bất khả thi và chỉ có thể là nướng quân mà thôi.
Chính cấu trúc lâu thành khiến cho việc chiếm đầu thành trở nên phức tạp rất nhiều, quân đội tấn công thành trì chỉ có thể chiếm một đoạn dài 200m tường thành sau đó tìm cách đổ bộ vào nội thành chiến đấu.
Việc họ quân tấn công thành chiếm hoàn toàn cả một mặt tường thành dài hai dặm là điều không thiết thực.
Quân của Vi Thủ An và Hoàng Kim Mãn đúng là đã hi sinh bốn ngàn người để chiếm lấy 200m tường thành nhưng lúc này họ tiến thối lưỡng nan.
Tấn công vào lâu thành hơn một giờ đồng hồ chết đi mấy tram lính nhưng không xi nhê, vì diện tích 7m tường thành không khác gì là một tiểu lộ.
Còn bề rộng 20m của Lâu thành không khác gì hùng quan trấn giữ tiểu đạo, một người chặn quan vạn quân nan.
Leo xuống nội thành từ một đoạn 200m chiếm đóng để tấn công nội thành thì quân Hoàng Kim Mãn cũng không thể làm được vì nơi này có nhiều lớp hào sâu cắm chông.
Quân Hoàng Kim Mãn tiến lên chậm chạp với số lượng lớn sẽ trở thành mồi ngon của cung thủ Tống lấp ló sau lũy đất.
Chính vì lý do này cho nên dù Hoàng Kim Mãn đã đánh tàn cả cánh quân phía Nam của thành Ung Châu nhưng hắn lại phải dừng bước tiến và hai bên rơi vào dằng co với những cuộc va chạm nhỏ lẻ mà thôi.
Bên phía thành Bắc Ngô Khảo Ký cho quân sĩ thực hiện đánh lấn với mục tiêu tiên quyết là chậm chắc và tiết kiệm sinh lực.
Ngay trong đêm Ngô Khảo Ký đã cho quân Bố Chính thực hiện chiến lược đào hầm trong long của tường thành để tạo nên mội lối đi loai thoải lên mặt tường thành hai bên.
Có hỏa lực yểm hộ của dàn máy bắn đá trọng lực thì công binh nơi này có thể nói là thành thơi công tác không lo lắng về việc quân tống quấy phá.
Thậm trí Ngô Khảo Ký còn cho quân lính đánh bộc phá 4 lần phá sập cả lâu thành của quân Tống ở hai bên, kể từ đây quân tống trong phạm vi 200m chiều dài nơi bức tường thành phía Bắc không thể đưa nhiều quân lên chiến đấu.
Quân Đại Việt phía Bắc hoàn toàn làm chủ tình hình và dễ dàng khống chế một đoạn tường thành dài 200m.
Nhưng Ngô Khảo Ký cũng cạn kiệt thuốc nổ và bộc phá, ngay cả các hũ đạn dầu của Ngô Khảo Ký cũng còn lại rất ít.
Trong thời gian 5 ngày tiếp theo thành Bắc công việc đơn giản đó chính là dùng hơn tram cỗ máy bắn đá của mình bố trí từ trên cao hoặc hai bên lỗ hổng để ném đất đá lấp đi các công sự của người Tống và tạo nên một con đường bằng phẳng dẫn thẳng vào nội thành.
Thậm trí con đường dốc từ đầu thành đắp xuống có thể tạo lợi thế cho kỵ binh cùng tượng binh xung trận lao thẳng vào đội hình quân Tống phía sau những lũy đất thấp.
Đến đây thì Vi Thủ An và Hoàng Kim Mãn cũng học theo Ngô Khảo Ký để tiến hành san lấp mặt bằng đợt hai.
Quân thành Nam đông hơn, việc san lấp từ đầu thành ném đất đá xuống không cần máy ném đá chất lượng cao.
Cho nên tốc độ san lấp của nhóm Vi Thủ An nhanh hơn nhiều Ngô Khảo Ký.
— QUẢNG CÁO —
Đến đây Tô Giám đã triệt để mất hết hi vọng, mọi bài trí của hắn, mọi cố gắng nỗ lực của quân dân Ung Châu không hề có hiệu quả đáng kể nào.
Nhìn con đường đất từng ngày từng giờ được san lấp, được nâng cao vượt qua các chiến hào cắm chông, vươn tay đến tận chân thành lũy thì Tô Giám đã tuyệt vọng đến cùng cực.
Nhưng Tô Giám chưa đầu hàng, hắn vẫn có nhiệm vụ tại thân, hắn vẫn có trách nhiệm cần thực hiện.
Gờ tý , tối ngày 3 tháng hai năm 1076.
Một ngày tuyết rơi khác lớn thường.
Một đội quân đông nghìn nghịt cả gần vạn người đứng đó trong đêm, những bông tuyết trắng phất phơ bay như mang them vẻ thê lương vô cùng vô tận.
“ Đô giám đã đến giờ”
“ Phía bên kia đã an bài tốt?”
“ Thưa Đô Giám, đã an bài không sai biệt”
Người được gọi là Đô Giám ẩn đi một lão lệ rồi hét lớn.
“ Khai môn… Chiến..”
Cửa thành được ầm ầm kéo ra trong đêm.
Từng đôi quân đao kiếm lóe sáng trong đêm ầm ầm tiến nhanh về phía trước…
“ Không ta… không muốn… Hự..”
Những hàng cuối có một số người muốn đựa vào đêm tối để thoát ly đội ngũ nhưng ngay lập tức bị một toán quân lính áp hậu chém giết ngay không thương tiếc.
Đám binh sĩ sợ hãi xô đẩy nhau tiến nhanh về phía trước.
“ Lịch sử thanh đổi a…” Ngô Khảo Ký trong màn đêm quan sát hết thẩy những chuyện này.
Thật ra quân Đại Việt đã biết trước kế hoạch “bất ngờ “ của Tô Giám.
Thậm trí Ngô Khảo Ký còn biết rõ từng chi tiết của kế hoạch này.
Đúng thật lịch sử đã thay đổi, đáng lẽ Tô Giám phải cố thủ thành Ung Châu cho đến chết, nhưng không ngờ lúc này ông ta bất ngờ tụ quân đến hơn cả vạn, chia làm hai đường đột phá vòng vây.
“ Đi thôi, cái đầu của Tô Giám tặng cho Hoàng Kim Mãn, chúng ta còn có việc quan trọng khác”
— QUẢNG CÁO —
Trong đêm tối nhánh quân cuối cùng của Ngô Khảo Ký theo chân hắn mà rời đi thành Bắc, nơi này chiến trường chỉ còn