Đông Á khu vực bỗng nhiên xuất hiện một vị đại ma vương phong quang vô hạn Ngô Khảo Ký, kẻ khiến bất kì thế lực nào ở nơi này nghe đến đều mất mật.
Thứ nhất đụng vào kẻ này không mất mạng thì cũng tốn tiền bạc vạn.
Các thế lực lúc này luôn dè chừng nhau và sợ hãi không biết lúc nào sẽ có người cầu cạnh công ty Tân Bình Đông Hải để làm thịt mình.
Nói một chút công ty này nghe có vẻ làm ăn rất “ lương tâm” cùng “trách nhiệm”, uy tín cùng đảm bảo.
Và làm ăn với quy củ rất rõ ràng.
Nhưng nếu ai để ý nhìn một chút thì thằng này làm ăn chẳng có quy củ mẹ gì.
Ngô Khảo Ký xuất hiện ở khu vực này rất đúng lúc và đúng thời điểm.
Không có một thế lực nào trên biển áp chế được hắn.
Trong khi đó Ngô Khảo Ký lại nhanh chân vớ được một căn cứ khá hợp lý ở Lưu Cầu với mối quan hệ cực khăng khít với gia tộc Minamoto.
Cho nên có thể nói vận may vẫn đang đeo bám Ngô Khảo Ký mặc dù tên này chuyên tự đào hố chôn bản thân.
Công ty Tân Bình Đông Hải làm ăn nói thật không có chút đạo đức nghề nghiệp nào, ai thuê cũng được.
Không quan trọng là phe cánh nào, thế lực ra sao, có tiền là thuê được hắn.
Tất nhiên các công ty ra nhập tập đoàn mafia made in Bố Chính này thì sẽ bị loại trừ trong các mục tiêu thanh chừng của các giao kèo hợp đồng.
Nhưng các thế lực bên ngoài tập đoàn này thì sẽ nguy cơ vô cùng tận.
Với kiểu làm ăn sáng có thể là khổ chủ tối lại thành mục tiêu bị thanh trừng thì cái khu vực biển Hoa Đông và Biển Hoàng Hải đã trở thành một nồi cháo chính hiệu.
Các thế lực xung quanh cực hận thù bè lũ Ngô Khảo Ký nhưng không có cách nào trừng trị được hắn.
Lực lượng bè lũ mafia Ngô Khảo Ký đã lên đến con số 10 vạn quân và dừng ở đó.
Tức là tổng các thế lực lớn nhỏ các công ty gộp lại đã đủ mười vạn người.
Một cỗ máy quân sự chiến tranh mà không một không một thế lực hải quân nào ở khu vực này dám đương đầu.
Có câu nói rất hay, không có hữu nghị vĩnh cửu mà chỉ có lợi ích vĩnh cửu.
Đám các công ty nhỏ đã bị thắt chặt lợi ích cùng công ty Tân Binh Đông Hải cho nên việc phản bội là không thể nào.
Vì rõ ràng Ngô Khảo Ký không đòi bọn họ phải quy thuận cung phụng hắn.
Chỉ là lúc nào có việc thì ngồi lại phân chia con mồi mà thôi.
Các thế lực bạn địa nơi này không dám đứng ra nhận kèo vì sợ bị trả thù.
Cho nên địa vị của Ngô Khảo Ký là siêu nhiên đơn giản vì hắn dám nhận kèo sau đó chia việc cho mọi người và nhận hoa hồng.
Công ty Tân Bình Đông Hải dám chờ đón sự trả thù của các thế lực nhưng mà đám người nơi này không ai dám.
Cho nên nhận kèo chỉ có mình Ngô Khảo Ký dám làm, với địa vị như vậy chẳng ai đi phản Ngô Khảo Ký cả.
Ai phản hắn sẽ bị đánh hội đồng đến chết, đơn giản vì ngươi đang đập bát cơm của hơn 30 công ty lớn bé khác nhau.
Số lưọng thành viên đã giới hạn, không nhận thêm trừ khi có một thành viên trong đó bị khai trừ.
Cho nên giờ đây danh ngạch trong tập đoàn chết tiệt của Ngô Khảo Ký là quý giá vô cùng.
Tất nhiên ai ở trong đó phải hiểu được sự quý trọng đó và cố gắng làm việc để không bị đào thải.
Mối quan hệ giữa ba mươi công ty có vẻ lỏng lẻo nhưng lại rất sâu sắc và bền chặt vì họ có những điều lệ cụ thể.
Một các công ty trong tập đoàn có trách nhiệm bảo vệ nhau.
Nếu một công ty bị tấn công thì các thành viên khác có trách nhiệm đánh đuổi kẻ địch bất kể đúng sai, bất kể ai là người gây sự.
Nhưng với một điều kiện đó là không phải tranh chấp của việc nhận kèo.
Nếu công ty con bí mật riêng mình nhận kèo thì tự chịu hậu quả.
Nhận kèo chỉ có một là công ty Tân Bình Đông Hải mà thôi.
Tất nhiên các công ty khác muốn đứng lên nhận kèo Ngô Khảo Ký chẳng quan tâm.
Dám làm dám chịu, tự nhận kèo thì sẽ không nhận được sự hợp tác của Ngô Khảo Ký sau này.
Tiếp theo tự nhận kèo thì chờ đợi bị trả thù bởi các thế lực đi.
Ai đủ lực nhận kèo và bảo kê thì cứ việc làm Ngô Khảo Ký không quan trọng.
Trong thời gian ngắn dĩ nhiên chưa một ai đủ sức làm chuyện này, về tương lai thì Ngô Khảo Ký cũng không biết.
Nói chung hắn không ngại cạnh tranh.
Có cạnh tranh mơi có phát triển.
Đông Á kẻ chửi cha chử mẹ Ngô Khảo Ký , kẻ thì ngưỡng mộ hắn phong quang vô hạn.
Nhưng không hai hiểu đượng vi Đại Ma Vương này đang phiền não sống đi chết lại.
Thi thoảng mọi ngươi có thể thấy được vị này ngẩn ngơ đứng ở trên chiến hạm mắt nhìn lên bầu trời thơ thẩn sau đó làu bàu trong mồm rồi giơ một ngón tay giữa lên cao.
Không ai biết điều này có ý nghĩa gì nhưng có lẽ là một nghi thức tôn sùng thiên địa đi.
Tập tục tun sùng ai đó giơ ngón tay giữa lên trên có từ đây.
Khi Ngô Khảo Ký biết chuyện muốn ngăn lại thì đã muộn.
Chuyện kể về hơn hai tháng trước đây, khi Ngô Khảo Ký bắt được Tống Kiệt.
Nhìn thấy Tống Kiệt thì hắn có một cảm giác lạ lùng vô cùng, hắn nhìn tống kiệt như nhìn thấy một bãi shit cần phải loại bỏ ngay, vứt ngay vào bồn cầu và giật nước.
Ngô Khảo Ký chưa từng có cảm giác chán ghét một ai đến vậy.
Cảm giác này đến từ một phản ứng tự nhiên của cơ thể.
Ngô Khảo Ký thề hắn chưa từng chưa từng có ham muốn nào hơn ham muốn cầm lên chiến đao chém đầu phân thây một ai đó như thằng Tống Kiệt này.
— QUẢNG CÁO —
Giữa minh minh như có một giọng nói, như có một dụ dỗ vô hình nào nó hướng Ngô Khảo Ký cầm đao chém chết Tống Kiệt.
Khiểu như chém chết là xong chuyện.
Nhưng cảm xúc này khiến Ngô Khảo Ký nghi ngờ cùng đề phòng vô cùng.
Hắn tự biết bản tính của mình không phải như vậy.
Ngô Khảo Ký có yêu có hận có kẻ hắn muốn giết chết.
Nhưng Tống Kiệt thì Ngô Khảo Ký mới gặp lần đầu, không thể nào và không bao giờ cảm xúc trái chiều nặng nề như vậy lại có thể xảy ra với một người mới gặp lần đầu.
Chính vì sự lạ lùng này Ngô Khảo Ký dừng lại chưa xử trí Tống Kiệt vội mà tiến hành tra khảo tên này một cách siêu cẩn thận.
Ví như người khác chỉ cần cho thức liên tục ba ngày có thể sử dụng thuốc phiện hơi bơm vào mõm để tra khảo.
Nhưng vì cẩn thận Ngô Khảo Ký tiến hành năm ngày không ngủ với Tống Kiệt và cho lượng thuốc phiện tăng liều gấp rưỡi.
Thằng này tổ tông 18 đời đều kể rõ trong cơn tửa say nửa phê.
Những lúc gặp Tống Kiệt cùng tra khảo hắn cũng là những lúc Ngô Khảo Ký vật vã trong sát niệm.
Đã nhiều lần Ngô Khảo Ký trong vô thức cầm lên chiến đao kề sát cổ Tống Kiệt nhưng hắn đã kịp dừng tay.
Càng những điều lạ lùng thì Ngô Khảo Ký càng cẩn thận cùng suy sét cẩn thận.
Để rồi đến một ngày thứ hệ thống chêt tiệt kia dường như cũng không thể chịu nổi việc Ngô Khảo Ký dây dưa mà như thực chất lên tiếng thì thầm vào tai Ngô Khảo Ký thôi mien.
“ Giết hắn… giết Tống Kiệt sứ mệnh của ngươi hoàn thành.
Ta sẽ đưa ngươi về với thế giới hiện đại… có người thân… có cuộc sống tiện nghi đang chờ đợi..v.v….”
Giọng nói như thì thầm như vang vọng mà hành hạ Ngô Khảo Ký suốt ngày đêm.
Hắn nhiêu lúc như bị thôi miên, như không chịu nổi tiếng thì thầm kia mà muốn cầm đao giết quách Tống Kiệt cho xong.
Nhưng Ngô Khảo Ký nghĩ đến, hắn không phải là một linh hồn Ngô Huy Tuấn đơn thuần của thế kỷ 21.
Hắn lúc này hoàn thành sứ mệnh trở về làm sao được khi linh hồn này đã hòa lẫn của cả hai người và trở thành một thứ hoàn toàn mới.
Hắn liệu trở về được sao khi hắn không còn là Huy Tuấn.
Nếu vậy thì chứng tỏ một điều giọng nói kia đang nói dối trắng trợn.
Ngô Khảo Ký bắt đầu xâu chuỗi lại các sự kiện và các mốc thời gian từ lời khai của Tống Kiệt.
Từ đó hắn đang họa lên một bức tranh mờ mịt về quá trình xuyên không của bản thân và cả của Tống Kiệt lẫn Lý Từ Huy.
Không thể nào cả ba người xuyên không về cùng một khu vực dễ gặp mặt nhau đến vậy mà không có nguyên do.
Mốc thời gian rất rõ ràng khi được vẽ trên một tờ giấy.
Tống