Ngô Khảo Ký đắn đo, vật vã, mệt mỏi tìm cách lách luật chế tạo súng thần công không phải không có lý do.
Cùng là người xuyên không nhưng Ngô Khảo Ký được đánh giá là bất học vô thuật, Tống Kiệt lại đang nổi đình nổi đám ở Đại Việt với tài hoa xuất chúng, xuất khẩu thành thơ.
Nếu để ngoại nhân cổ đại đánh giá và so sánh về hai nhân vật này thì chắc hẳn….
không ai thèm so sánh cả.
Vì vốn dĩ trong mắt mọi người Tống Kiệt quá hoàn mĩ về “kiến thức” để Ngô Khảo Ký được đem ra so sánh.
Tống Kiệt có thể xuất khẩu thành thơ, đây là sự thật.
Tên này thực sự có thể làm thơ văn bằng năng lực của bản thân hắn.
Lại thêm tên này nghiên cứu về Văn hóa xã hội cho nên các loại như Phật Đạo Nho đều hiểu qua.
Biết được Ỷ Lan Thái Hậu tôn sùng Phật đạo thì thằng chó này quay xe nghiên cứu phật đạo, vốn dĩ có nền tảng gốc cộng thêm đạo văn, nhái thơ.
Chẳng mấy chốc thằng này trở thành một “tín đồ” phật giáo có sự am hiểu về Phật Đạo không thua kém các cao tăng.
Cho nên Tống Kiệt ở Long thành rất rất phong vân.
Nếu đem đánh giá thì không ai dùng Tống Kiệt để đi so sánh với võ biền Ngô Khảo Ký nửa chữ cắn đôi cả.
Nhưng đối với một người hiện đại mà đánh giá thì thằng khốn Tống Kiệt quá phèn.
Ngô Khảo Ký không thể hiểu nổi tại sao Tống Kiệt trong mười năm vẫn chỉ loanh quanh ở việc đúc những ống đồng, gang trơn nhẵn để làm súng thần công.
Chẳng nhẽ tên này không có chút khái niệm khoa học kỹ thuật nào trong đầu?
Tực tế độ phèn nhất định của Tống Kiệt trên phương điện kỹ thuật cơ khí cũng như hiểu biết về vũ khí quân sự đã khiến cho Ngô Khảo Ký gặp quá nhiều trắc trở trong việc thiết kế ra một loại súng thần công khả dụng nhưng an toàn.
Đến lúc này Ngô Khảo Ký đã hiểu được một phần nào đó quy tắc của hệ thống.
Không được chế tạo những vũ khí hay công nghệ vượt quá xa virus chứ không phải vượt quá xa thời đại.
Tức là coi như Tống Kiệt là một cái nhà hai lầu thì Ngô Khảo Ký chỉ dc xây một cái nhà hai lầu cùng gác xép bên cạnh, nếu xây ba lầu là game over ngay.
Nhưng khốn nạn là thằng Tống Kiệt quá ngu.
Mười năm vẫn loay hoay ở lầu hai cho nên tên này chính là một giới hạn kéo lại sức sáng tạo của Ngô Khảo Ký.
Lúc này Ngô Khảo Ký vẽ ra bản vẽ thiết kế một cái ống trơn nhẵn để làm nguyên mẫu súng thần công thì chẳng có cảnh báo mẹ gì.
Nhưng hễ hắn động chạm một chút đến việc thiết kế khoang buồng nạp thuốc súng nối khối hậu và đáy bầu súng, là nơi được đúc dày dặn và vững chắc nhất, có thêm đai chuôi súng và đai đáy bầu súng bảo vệ.
Bên trong có đúc khoảng âm hình trụ tròn thông với lòng súng, nhưng đường kính nhỏ hơn lòng súng , là nơi để nhồi thuốc súng khi bắn.
Thì ngay như rằng sẽ bị hệ thống cảnh báo dọa gạt bỏ.
Ngô Khảo Ký lại một lần nữa vò nát tờ giấy thiết kế, hắn hận không thể bỏ luôn vào mồm nhai nuốt.
Tại sao phải chế tạo buồng nạp thuốc súng với đường kính nhỏ hơn nòng pháo nhiều lần? Đừng nhìn đây chỉ là một cải biến nho nhỏ nhưng thực tế nó đã tiêu tốn của nhân loại hơn trăm năm nghiên cứu tìm tòi sáng tạo.
Pháo đã được sáng tạo từ thời cuối nhà Tống, nhưng đến tận thế khỉ 14 thì Hồ Nguyên Trừng mới có thể sáng tạo ra những khẩu súng thần công đúng nghĩa của nó mà sau này đến những năm thế kỷ 16 thì Châu Âu mới phái triển các loại vũ khí tương tự như vậy.
Thời điểm Hồ Nguyên Trừng chế tạo súng thần công có khoang nạp thuốc súng tân tiến, có được cấu trúc bầu súng tiệm cận với sự hoàn hảo thì các anh Châu Âu và Trung Á vẫn đang nghịch bùn với những khẩu thần công lòng trơn phẳng bắn vài ba lần sẽ phải đem đi tái chế.
Nói chính xác khi Hồ Nguyên Trừng đã thành thục vớ cấu trúc hai lớp đường kính lòng pháo thì ở phương tây vẫn đang loay hoay với những khẩu đại bác kiểu Dardanelles do Munir Ali sáng tạo.
Và cùng thời gian này các anh Châu Âu đang chỉ dùng những khẩu pháo cầm tay nhỏ bé kiểu súng thần công "Ribaldis", bắn các mũi tên lớn và đạn chùm đơn giản.
Cho nên có thể nói kiểu súng thần công của Hồ Nguyên Trừng đã đi trước thời đại tầm hơn trăm năm.
Trăm năm sau Châu Âu mới đi theo chiều hướng thiết kế pháo phức tạp của vị họ Hồ này.
Nhưng tại sao thiết kế nhỏ bé kia lại quan trọng đến vậy.
Ở đây liên quan mật thiết hai vấn đề thứ nhất đó là công nghệ luyện kim của thời đại cùng tỉ lệ giữa số lượng thuốc nổ cùng sức chịu đựng áp lực của buồng nổ súng thần công.
Liên quan thứ hai đó chính là loại đạn cho súng thần công.
Bởi vì thời này chưa có đạn nổ, nên sức công phá của súng thần công phải dựa cả vào sức nặng, độ lớn của đạn pháo để công phá mục tiêu.
Chính vì ý do này đường kính của nòng pháo luôn luôn phải lớn mới có thể đầy đủ uy lực.
Lấy ví dụ nếu là tấn công thành trì hay hải chiến.
Một viên đạn đá hay chì hoặc gang hình tròn với trọng lượng vài trăm gram thì làm gì gây được tổn hại cho các mục tiêu trên.
Nhưng nếu là một viên đạn nặng chừng 15- 20kg bay với động năng đầy đủ thì có xuyên phá mọi thân chiến hạm gỗ lúc này.
Còn với những quả đạn khổng lồ vài chục đến cả trăm kg thì ngay cả những thành trì xây dựng bằng đá kiên cố nhất chúng cũng có thể đánh sập.
— QUẢNG CÁO —
Chính vì lý do này cho nên bắt buộc các khẩu súng thần công trong thời kỳ chưa có đạn nổ thì kích thước nòng càng lớn , độ dài nòng càng dài mới có uy lực mạnh.
Nhưng khốn nạn ở chỗ này , đường kính nòng lớn đồng nghĩa việc nhồi nhét vào đó một lượng thuốc nổ phải cực lớn.
Cho nên áp lực của vụ nổ không những chỉ đẩy đi đầu đạn mà còn phá hủy cả thân pháo.
Điển hình là những khẩu Dardanelles do Munir Ali sáng tạo số lần có thể khai hỏa chỉ tính bằng chục viên đạn sẽ bang hoại.
Cấu trúc khoang nạp thuốc súng có đường kính nhỏ hơn nòng giải quyết triệt đề vấn đề này.
Đường kính nhỏ hơn dồng nghĩa vỏ sẽ dày hơn chịu được áp lực.
Đường kính nhỏ hơn của khoang nạp thuốc súng còn khiến cho lượng thuốc súng nạp vào được ổn định và giảm thiểu.
Từ đó giảm nguy cơ thang pháo nổ gây nguy hiểm cho pháo thủ.
Nhưng hễ Ngô Khảo Ký đụng đến thiết kế này thì y như rằng hệ thống sẽ cảnh báo, vì vậy Ngô Khảo Ký đành ngậm ngùi bỏ đi kế hoạch chế tạo súng thần công.
Hắn chờ đợi Tống Kiệt có thể “ngộ “ ra phương pháp này để hắn có thể phát triển và sử dụng.
Ngô Khảo Ký thông minh, hiểu công nghệ vũ khí nhưng chính hắn bị thông minh hại chết.
Ngô Khảo Ký không biết lúc này hoàng tộc đã thành công khá mĩ mãn với mẫu thiết kế súng thần công không theo “quy tắc” của Tống Kiệt.
Đại Việt đã cho ra sản phẩm Tướng Quân Đại Pháo dài 1,2m nặng 250kg.
có thể bắn đạn gang trọng lượng 3kg đi xa 400m.
Và bắn rất rất