Ngô Khảo Ký cau có nhìn vào các bản báo cáo dày đặc trước mặt.
Hắn lúc này than vãn cuộc sống sao mà khó khăn.
Ngô Khảo Ký ao ước có được một nhóm quân sư thực sự bày mưu tính kế cho hắn.
Đám thân binh, sĩ quan đi cùng đánh trận còn được nhưng về mưu hèn kế bẩn thực chưa đủ trình độ.
Ngô Khảo Ký lưỡng lự, rối rắm trong lòng.
Hắn khó khăn không phải vì bạn trận hay tổn thất gì, hắn khó khăn vì thắng trận một cách không rõ ràng lý do khiến cho lúc này Ngô Khảo Ký lâm vào thế bí.
Nhớ lại ngày hôm đó ở cánh đồng Liêu Trung.
Ngô Khảo Ký dặn dò thằng con thứ ba của dòng họ Hô Luân là Hô Luân Xương la lớn Gia Luật Diên Hi đã chết rồi xông lên để tạo thanh thế và đánh tan phòng tuyến tâm lý của đối phương.
Nhưng sự thật là Gia Luật Diên Hi đã chính thức nộp đơn du lịch dài hạn chỗ anh Diêm.
Đi theo hắn còn cả đám bộ hạ tướng lãnh cao cấp.
Đến hơn 2/3 sĩ quan cao cấp của Đại Liêu tập trung chỗ Gia Luật Diên Hi và trong số đó tử thương quá nhiều.
Hai trăm quả đạn bắn cấp tập trong vòng một phút khiến họ không thể kịp trốn thoát.
Cho nên quân Đại Liêu chinh thức rơi vào tê liệt không người chỉ huy.
Tất nhiên các thiên hộ của quân Đại Liêu vẫn còn nhiều, nhưng họ là người người tự chiến theo ý của mình, sự kết nối của hơn vạn quân Liêu không còn một chút nào.
Có thể nói trận này là may ăn khôn, không thể ngờ Gia Luật Diên Hi lại đứng trong tầm pháo xạ.
Cũng không thể ngờ pháo binh Phật Lãng Cơ Pháo có uy lực cùng hiệu quả lớn đến vậy.
Nói thật nếu Gia Luật Diên Hi nấp phía sau như Ngô Khảo Ký thì pháo binh không có nhiều tác dụng ngoài tính răn đe.
Đến lúc đó để đối chọi pháo binh thì Gia Luật Diên Hi có thể quay đầu toàn quân rút lui.
Ngô Khảo Ký đuổi không được.
Hoặc Gia Luật Diên Hi có thể tổng tấn công lao cả vạn kỵ binh chọc thẳng vào đội hình Đại Việt, nếu tình huống này diễn ra thì Ngô Khảo Ký tin hắn vẫn chiến thắng nhưng sẽ vất vả hơn đôi chút.
Nhưng thật tình cờ và bất ngờ Gia Luật Diên Hi ngẻo quá sớm, cộng thêm một đám tướng lãnh cao cấp đứng trong vòng pháo kích kể chết kẻ sợ té đái mà bỏ chạy mất mạng.
Cho nên quân Đại Liêu triệt để loạn lên.
Các Thiên tướng của Đại Liêu không biết được tiếp theo phải làm gì, chủ tướng chết, đại kỳ gãy đã khiến cho họ bấn loạn vô cùng.
Đến lúc này người người tự chiến.
Cánh trái của quân Đại Liêu đã bị cha con nhà Hô Luân hung hãn công phá.
Trung quân loạn như nồi cháo quay lưng chạy.
Không ngờ cánh phải của Đại Liêu hai vị thiên tướng lại thuộc dòng ngoan nhân mà thúc ngựa xông lên lao thẳng trung quân của Đại Việt tấn công.
Không có thẻ gọi lúc này là Tiểu Việt Đông Hải quân được rồi.
Pháo binh của Tiểu Việt Đông Hải không phải bài trí, lúc này họ đã kịp nạp hai lần tử pháo và vẫn đang tiếp tục nạp đanh cho ba tử pháo còn lại.
Nhóm bắn và nhóm nạp đạn là khác nhau cho nên tốc độ nạp đạn và tái chiến của quân Đại Việt không hề chậm.
Bốn mươi khẩu pháo lai hướng về cánh phải nòng pháo 45 độ bắn vượt qua đầu bộ binh trước mặt.
Hành động này có chút mạo hiểm vì rất dễ ngộ thương đồng đội bộ binh.
Nhưng sự thật cũng không quá đáng sợ như vậy.
Chế thức pháo của Tiểu Việt Đông Hải rất quy chuẩn, độ sai số giữa các khẩu Phật Lãng Cơ Pháo là không nhiều cho nên tầm bắn, căn chỉnh đã được đo đạt trước.
Với 2kg thuốc nổ có thể đẩy đầu đạn đi xa hơn 500m với góc bắn 30 độ.
Đây là góc bắn xa nhất có thể.
Với 45 độ thì có thể an toàn bắn vượt tầm bộ binh trước mặt đẩy quả đạn đi xa 350m với 2kg thuốc nổ.
Còn với 3kg thuốc nổ có thể đẩy đạn đi xa gần 500m nhưng nếu bắn như vậy thì tử pháo sẽ rất nhanh hỏng.
— QUẢNG CÁO —
Các gói thuốc nổ nạp đạn được cân đo đon đếm và ghi rõ bên ngoài, chỉ cần bóc ra đổ vào tử pháo , nhét bông nhồi đạn là đủ rồi.
Cho nên đội pháo binh vẫn hoàn toàn chiến đấu ngay từ phía sau Bộ binh phương trận.
Tực tế phương trận bộ binh của quân Châu Âu legion không quá dày.
Họ chỉ có bốn ngàn người chia làm mười phương trận nhỏ mỗi phương trận bốn mươi ngang và hai mươi dọc.
Các tiểu phương trận xếp theo đội hình 4-4-2 cho nên thực tế độ dày của tổng đội hinh Legion Châu Âu chỉ là 30 hàng người khi không chiến đấu thì đừng cách nhau 1,5 bước chân cho nên Phật Lãng Cơ Pháo không khó khăn bắn xuyên qua nhóm bộ binh này.
Quan chỉ huy của Pháo Binh ngồi trên đài thang gỗ di động cầm ống ngắm nhìn vượt quá tầm bộ binh mà chỉ đạo tác chiến.
Hướng pháo rõ ràng mục tiêu đơn hướng.
Phật Lãng Cơ Pháo lại ầm ầm nổ.
Sức sát thương của 40 khẩu pháo đạn viên không nổ dành cho hai ngàn mã kỵ là không quá lớn cho dù tốc độ bắn của nó cực cao so với bất kỳ loại vũ khí tầm xa nào thời này.
Sát thương không cao nhưng tầm quá xa trong trí tưởng tượng của người Đại Liêu khiến cho tinh thần kỵ binh xuống thật thấp.
Hai ngàn không sợ chết kỵ binh xông lên thẳng vào trung quân của Bố Chính, họ lựa chọn tránh chiến đối với Tượng Binh ở cánh phải mà muốn đột phá trung quân cắm thẳng về phía Ngô Khảo Ký ý đồ lọ rõ chém giặc chém vua.
Bốn mươi khẩu pháo quả thực cũng hạ sát được tầm vài trăm người ngựa, nhưng kỵ binh xông quá nhanh, Phật Lãng Cơ Pháo chỉ có thể làm được đến đó mà thôi.
Nếu Phật Lãng Cơ Pháo còn đứng phía trước đội hình và có nhiều hơn về số lượng thì họ có thể tiếp tục bắn trực tiếp đám kị binh này.Nhưng giờ pháo binh Bố Chính đã hoàn thành nhiệm vụ của mình và tắt tiếng rời chiến trường.
Hơn ngàn kỵ Đại Liêu đã bị pháo cày cho đội hình chật vật lao vào nhóm bốn tiểu phương trận trọng bộ binh Legion Châu Âu.
Đây thực sự là lần va chạm kinh điển giữa kỵ binh tấn công và trọng bộ binh trong lịch sử bắc á.
Trong những giây phút đầu hai bên tổn thương cực lớn.
Trọng Bộ Binh Bố Chính là người Châu Âu toàn bộ, giáp mão nhiều lớp bảo vệ kín toàn thân, trường thương dài đến gần 3m nặng nề phần chuôi cắm thẳng xuống đất tua tủa chĩa về phía trước tạo nên cản mã tường.
Người Liêu hung hãn không sợ chết dùng chính máu thịt, chiến mã lao thẳng vào rừng thương.
Kỵ sĩ rất kinh nghiệm lách người né sau chiến mã.
Từng con chiến mã xấu số bị xỏ xiên ngay tại chỗ chết không thể chết hơn được nữa.
Nhưng quán tính của mấy trăm kg núi thịt của chũng vẫn quăng về trước khiến cho trường thương tường bị va đập mà lõm vào trong.
Trường thương đứt gãy, chiến mã ngã nhào, người chết ngựa đổ, giám sắt hất văng, xương gãy máu tràn.
Tiếng la hét, tiếng binh khí va chạm nhau vang vọng một vùng.
Đây mới thực sự là một lần va chạm chính thức của tinh túy Bố Chính và tinh nhuệ Đại Liêu.
Ưu thế nghiêng về người Châu Âu Bố Chính, hàng dài chiến mã liều chết dùng thân thể máu thịt của mình va chạm để tìm cách đục thủng phòng tuyến Trọng giáp bộ binh Châu Âu nhưng không thành.
Lực lượng của kỵ binh Đại Liêu quá mỏng.
Tố chất của người Châu Âu quá tốt để làm Trọng Giáp Bộ Binh.
Một số chỗ Trọng Giáp Bộ Binh bị đục thủng một hai hàng nhưng cũng chỉ là dừng ở đó mà thôi, Kỵ binh của Đại Liêu mất đà lao thẳng vào nhau ngã nhào.
Phía sau những tay kỳ cựu kỵ mã có thể kìm cương ngựa né tránh.
Nhưng họ đã mất đi tốc độ.
Kỵ binh mất đi tốc độ lại không có chiến giáp tốt để bảo vệ đó chính là bầy dê.
Mà Trọng Bộ Binh với giáo gài và những thanh rìu Viking dắt bên hông chính là bầy sói.
Chặt chém, đâm móc, chân tay tàn thi tung tóe.
Bọn Châu Âu binh lúc nào cũng vậy, chiến đấu quá máu tanh và rung rợn.
Cánh phải tượng binh cùng 3 ngàn bộ binh Mân xuất kích đã đập tan mọi hi vọng xoay chuyển thế cục của nhóm tử sĩ kỵ binh Đại Liêu.
— QUẢNG CÁO —
Chiến tượng Bố Chính chỉ có 17 con nhưng toàn là hàng tuyển nhất, những con chiến tượng này không con nào cao dưới một trượng, to lớn khỏe mạnh nhất và là những con voi đực hung hãn.
Chiến giáp của đám tượng binh này mặc trên người không phải giáp lưới mà