Tình cảnh của Ngô Khảo Ký đó chính là đứng giữa ngã ba đường gian nan, hắn vừa muốn bản thân không phiền phức vừa muốn cống hiến gì đó cho dân tộc.
Nhưng hắn không muốn nổi danh, không muốn bị thế nhân chú ý.
Do đó Ngô Khảo Ký đã nghĩ ra một kế hoạch hoàn hảo, dựa vào sự khó khăn của giao thông, bế tắc thông tin của mọi phương, hắn sẽ tung hỏa mù và có thể an toàn thực hiện kế hoạch của bản thân.
Trong kế hoạch này có một vùng đất cực kỳ quan trọng mà hắn phải , và buộc phải nắm được.
Đó là eo biển Malacca.
Buôn bán vũ khí cho Lavo và Medang là một phần tối quan trọng trong kế hoạch, tiền bạc lợi ích tuy quan trọng nhưng nó không phải là tất cả trog cuộc làm ăn này.
Ngô Khảo Ký thì thầm nhỏ giọng giải thích một phần kế hoạch cho Từ Huy, vì đơn giản lúc này Từ Huy xuất hiện khiến cho kế hoạch của Ngô Khảo Ký có sơ hở.
Nhưng Từ Huy cũng là cơ hội nếu biết cách sử dụng hợp lý.
Cho nên Ngô Khảo Ký quyết định chia sẻ kết hoạch của hắn với cô nàng.
“ Tôi không ngờ được một người nhìn toàn thân cơ bắp, trâu mộng não bé như anh lại có thể tinh tế nghĩ ra được kế hoạch như vậy.
Được, chuyện này tôi giúp anh.
Nhưng tiền công đâu?” Từ Huy nằm đối diện hắn hai mắt trong veo ngoắc ngoắc tay khiêu khích.
“ Tôi xây cho cô một khu nghỉ dưỡng hạng đặc biệt được chưa, món nợ hai viên đá quý coi như xí xóa…” Ngô Khảo Ký chán nản, khung cảnh thơ mộng biết bao tự nhiên lôi chuyện tiền bạc ra nói.
“ Không được, anh không biết khi tôi đến đây có 3 tên mật thám do Thái Hậu để bên cạnh tôi để giám thị Bố Chính và anh.
Bà ta làm như tôi không biết vậy, một tên tôi đã điều lệnh cho hắn canh núi Đông Triều.
Một tên tôi cố tình gây sự tại bến cảng để đẩy hắn lên chịu chết , Lý Phùng… nếu anh không dùng toàn quân đàn áp thì tên con lại có thể cũng bị tên tiện miệng đệ đệ anh xử luôn rồi… Công lao này của tôi anh tính trả ra sao?” Từ Huy bĩu môi, nhíu mũi làm mặt xấu.
Ngô Khảo Ký há hốc mồm kinh ngạc, thì ra Từ Huy cũng không phải chỉ biết phá phách tưng tưng, ẩn sau vẻ ngáo ngáo của husky chính là linh miêu bản mặt.
Đúng thật là nếu không coi trọng nàng có thể bị nàng âm chết lúc nào không hay.
“ Cô… cảm ơn cô… nhưng người cuối cùng không thể giết.
Một lần là trùng hợp, hai lần có thể là vô tình..
nhưng ba lần chắc chắn là cố ý.
Lan Thái Hậu không ngu, giết kẻ cuối cùng chỉ mang đến phiền phức vô hạn.
Thay vì giết thì tìm cách khống chế, tung tin giả về triều đình…” Ngô Khảo Ký trân thành cảm ơn Từ Huy, nhưng hắn không nghĩ giết người thứ 3 lúc này là thượng sách.
“ Cô muốn tôi trả công ra sao? ….” Ngô Khảo Ký gương mặt lúc này hết sức gần gũi mà nói, hắn cảm thấ Từ Huy rất không tệ.
“ Chiến giáp cho quân đội của tôi” Từ Huy vênh vênh mặt..
“ Được, nhưng phải đợi kế hoạch hoàn tất..” Ngô Khảo Ký hung hăng gật đầu.
“ Vũ khi cho quân đội của tôi bao gồm đao, kiếm, nỏ thép..” Từ Huy chun chun mũi…
“ Được, nhưng cô cần nhiều vũ khí làm gì, ở đây có tôi bảo vệ cô…” Ngô Khảo Ký mềm mỏng…
“ Anh… liệu có mãi bên tôi được không?” Từ Huy đảo mắt hỏi.
“….” Ngô Khảo Ký trầm mặc.
“ Còn nữa…” Từ Huy cười cười lảng tránh vấn đề.
“ Lại còn gì nữa…” Ngô Khảo Ký cảm thấy cô gái này được voi đòi tiên..
lòng tham vô đáy.
“ Công nghệ nung than cốc…” Từ Huy cười ranh mãnh…
“ Không có cửa trừ khi công ty than của cô có một nửa cổ phần của tôi” Ngô Khảo Ký nói chắc chắn…
“ 9/1 , tôi chín anh một” Từ Huy hầm hừ gương mặt đầy đe dọa.
“ 6/4 tôi bốn cô sáu” Ngô Khảo Ký không chịu.
“ Giá cuối 8/2 tôi tám phần… hừ hừ” Từ Huy chuẩn bị bạo phát..
— QUẢNG CÁO —
“ 7/3 không thương lượng” Ngô Khảo Ký không sợ hãi
“ Thành giao” Từ Huy cười tươi như hoa..
“ Tôi có cảm giác bị lừa…” Ngô Khảo Ký không can tâm..
“Còn nữa….” Lý Từ Huy nhíu mày.
“ Lại còn gì nữa… cô đòi hỏi chưa đủ…?” Ngô Khảo Ký khó chịu rồi
“ Anh buông tay ra… anh nắm tay tôi chưa đủ?” Lý Từ Huy giảo họa gương mặt.
“ A há… chỉ là thuần túy cảm động ..
cảm ơn cô mà thôi… không hiểu nhầm … không hiểu nhầm…”
Thì ra nãy giờ vì cảm động Từ Huy giúp mình mà Ngô Khảo Ký bất thanh bất giác nắm lấy tay nàng lúc nào không hay… hơi xấu hổ a.
“ Nhưng cứ như theo kế hoạch chúng ta phải tách nhau ra và thể hiện như không hề hợp nhau?” Từ Huy nghiêng đầu ngẹo cổ nhìn lên trần nhà mà lầm bầm…
“ Cô còn tính thật ở cùng nhà với tôi? Đã nói rồi….” Ngô Khảo Ký mở miệng nhưng chợt ngậm lại, hắn cảm thấy mình mấy ngày này như bị lây bệnh tiện miệng của Ngô Khảo Tước.
“ Khụ khụ… cô nhìn đồ đạc xung quanh nhà đi, giống như chúng ta hợp nhau lắm nhỉ? Ngô Khảo Ký chuyên hướng trước ánh mắt có thể giết người của Từ Huy.
Lý Từ Huy liếc nhìn thì cũng cảm thấy có lý, nhà như một bãi chiến trường toàn mảnh vỡ đồ đạc… dường như không quá hợp nhau nha.
Nhưng mà liếc nhìn cái gương mặt đáng gét đang hềnh hệch cười của Ngô Khảo Ký thì nàng lại nghĩ tới.
Có ai không hợp nằm lỳ trên giường nói chuyện với nhau… Phi phi…
Đúng lúc này có tiếng gõ cửa nhè nhẹ..
“ Chủ nhân, phu nhân…”
Một giọng nói nhẹ nhàng thánh thót khẽ vang lên..
“ Hứ… tiểu phu nhân, tiểu quản gia của anh gọi kìa” Từ Huy lật mặt, như nhím xù lông…
“ Cô vô lý vừa thôi… không lý tới cô” Ngô Khảo Ký không thể hiểu nổi đàn bà, thay đổi chóng mặt, quá mệt mỏi.
“ Xuân Hương à , có chuyện gì không?” Ngô Khảo Ký cất cao giọng hỏi.
“ Thưa chủ nhân, có người từ Chính Hòa mang đồ đến cho phu nhân ạ.” Xuân Hương từ ngoài nhẹ nhàng giọng nói mà thưa.
“ Ừ ta biết rồi, ngươi cứ lui ra trước..” Ngô Khảo Ký trả lời..
“ Cô tính làm gì vậy… đồ đạc gì?” Ngô Khảo Ký bất thiện nhìn Từ Huy.
“ Không có gì, chỉ là vài bộ quần áo cùng mấy thứ thú vị.
Tôi dù gì cũng là phu nhân của anh, cho dù sống riêng ở Chính Hòa thì vẫn phải có một phòng ở đây.
Trong thời gian xây đựng nhà tắm bên chính hòa, tôi ngày ngày qua đây tắm gội nghỉ ngơi… anh chuẩn bị một phòng riêng cho tôi đi..” Lý Từ Huy le lưỡi cười gian.
— QUẢNG CÁO —
“ Cô điên vừa thôi… theo kế hoạch chúng ta… mà thôi, ngày mai khởi công nhà tắm bên Chính Hòa.
Xi măng fake vẫn còn một ít…” Ngô Khảo Ký chịu không cho ý kiến được.
“ Hừm kẻ bạc tình… nhăm nhe đuổi mình nhanh… mình mà không qua đây bám dính chắc gì đã sớm khởi công xây nhà tắm… thật không thể tin nổi…” Lý Từ Huy hung hăng nghĩ trong đầu.
Đông phòng, Phủ Thành Chủ.
Lúc này hai người Lý Từ Huy , Ngô Khảo Ký đã chạy qua đây, chính phong của Ngô Khảo Ký bị đập phá tan tành, lúc này hạ nhân đang tất bật thu dọn mảnh vỡ, đồ đạc đứt gãy cũng như xiêu vẹo.
Điểm khá bất ngờ đó chính là hai kẻ thủ ác khuôn mặt không có gì là tức giận nhau, thành chủ không co vẻ tức giận, còn phu nhân công chúa thì nhảy chân sáo bám theo sau miệng còn lẩm nhẩm hát gì đó khó nghe vô cùng.
“ Cô bớt hát lại, không một chữ nào là đúng nút nhạc cả… Phan Mạnh Quỳnh nghe cô hát qua thung lũng chắc ổng xuyên qua đây bóp chết cô…” Ngô Khảo Ký nhức đầu, đoạn nhạc có thể hát đến ba tông thì đủ hiểu.
“ Anh chê tôi?...” Lý Từ Huy mặt xụ xuống.
“ Ít nói nhảm… cô nói có thứ thú vị muốn cho tôi nhìn..?”
Đông phòng nơi làm việc, bàn lớn ngổn ngang các bản vẽ.
Ngô Khảo Ký mặc cảm, đứng trước những bản vẽ tinh mĩ này hắn phát hiện những tự hào trước đây của mình là….
rất ngây thơ.
“ Cô làm sao có thể thiết kế được những thứ này? Cô không phải chị hai xã hội đất Cảng sao?” Ngô Khảo Ký rất bất ngờ với những bản vẽ siêu thực tại này.
Nói là siêu thực tại vì nó vốn dĩ không nên tồn tại ở thời đại này.
“ Xin tự giới thiệu.
Lý Tô Ánh Nhi 22 tuổi sinh viên suất sắc năm cuối Đại Học Hàng Hải Việt Nam, Sao nào anh thấy thiết kế của tôi ra sao?” Lý Từ Huy làm cái lễ nhiêm quân nhân giả trang cười cười, cô lúc này tự tin và xinh đẹp vô cùng.
“ Rất tốt, rấ thú vị… nhưng không dùng được… tôi cảnh báo cô, nếu không muốn kéo hai ta cùng chết, đừng nghĩ đến những thứ này..
Haizzz…” Ngô Khảo Ký thở dài vớ lấy đống bản vẽ đi đến bên ngọn nến chuẩn bị đốt.
“ Dừng lại, anh làm cái gì vậy… anh biết tôi đã mất bao nhiêu công sức để có thể thiết kế ra không?” Lý Từ Huy quýnh lên rồi.
“ Cô hiểu cô đang làm gì không? Đây là thiết giáp hạp chạy bằng hơi nước, lại cả trang bị hỏa pháo, cô tính làm gì?” Ngô Khảo Ký đau hết cả đầu với những tư tưởng quái gở của người này…
“ Có gì khó hiểu, tôi muốn được như Võ Tắc Thiên, đánh lấy một mảng trời sau đó đề cao địa vị của phụ nữ, cải biến thế giới này thành một nơi binh đẳng, Yên tâm lúc đó tôi cho anh làm một … e hèm tể tướng cũng được…” Lý Từ Huy vỗ vỗ vai Ngô Khảo Ký ra bộ rấ thưởng thức.
“ Cô quá ấu trĩ, quá mơ mộng…