Chuyện quay trở lại cách đây 5 ngày trước.
Phủ tạm thời của Công chúa Lý Từ Huy tại Chính Hòa Huyệt.
Châu Bố Chính.
Lúc này thân binh đã được lệnh rời xa căn phòng nhỏ này và cẩn mật canh phòng tứ phía.
Lý Từ Huy ngồi đó ánh mắt u buồn, đối diện nàng đó là chín người thiếu nữ như hoa như ngọc.
“ Công chúa, xin điện hạ đừng u buồn nữa, là thành chủ chưa hiểu mọi chuyện, Công chúa đối với chúng thiếp có ơn cứu vớt, dưỡng dục, mạng của chúng thiếp là của điện hạ người.
Nay Công chúa ban cho chúng thuộc hạ mối lương duyên này khác gì một bước lên trời… Thành chủ chỉ là hiểu nhầm công chúa mà thôi” Lúc này Lý Mỹ Duyên lên tiếng, nàng là người lớn tuổi nơi này nên có suy nghĩ chín chắn hơn những người khác, Mỹ Duyên năm nay cũng đã 20, nếu so sánh tuổi hiện tại nàng còn lớn hơn Lý Từ Huy 2 tuổi.
“ Ngươi là không hiểu, các người là không hiểu, chàng là người cổ võ tự do yêu đương cùng kết hôn.
Chàng không thích kiểu này chỉ định hôn nhân.” Lý Từ Huy sầu lo.
“ Điện hạ, người như cha mẹ tái sinh chúng ta, chuyện hôn nhân là do cha mẹ định đoạt, con cái tuân lệnh cha mẹ là chuyện kinh thiên địa nghĩa” một người phía dưới lại lên tiếng.
“ Đúng rồi, thành chủ giận điện hạ là không phải” Lại một cô gái trẻ lên tiếng, nàng là hận minh không phải là người được làm vương phi của một quốc đâu.
“ Không nói nhiều, chàng là người quan tâm tới nữ nhân địa vị nên mới không thích cách làm của ta.
Và ta nghĩ chàng nói đúng, không có tình yêu thì hôn nhân không có hạnh phúc.
Các người không được phép nghị luận chàng.
Từ ngày mai, cả 9 người các ngươi tiếp xúc ba tên vương tử kia, nếu ai có tình cảm thì ta sẽ tác hợp người đó.
Tại đây có ai đã có người trong mộng thì nói ra, bản cung không ép buộc các ngươi tham gia việc xem mặt này…” Lý Từ Huy vừa cười vừa giận gương mặt mắng mỏ đám tỉ muội.
Cả đám phía dưới nhao nhao nghị luận, vui sướng hẳn lên, vậy là họ cũng có cơ hội cạnh tranh để làm vương phi một bước lên trời.
Tỉ muội nghị luận ầm ỹ, chỉ có một người yên lặng gương mặt tỏ ra bối rối cùng lưỡng lự dằng xé.
“ Hửm… Mỹ Hạnh ngươi có tình lang?” Lý Từ Huy quan sát rất kĩ từng người nên nàng nhận ra ngay.
Lúc này Lý Từ Huy đang hiền lành từ ai tươi cười mà hỏi.
“ Không có không có thưa điện hạ.
Thiếp chỉ muốn cả đời này ở bên hầu hại điện hạ mà không muốn được gả ra ngoài.” Mỹ Hạnh vội giơ tay xua vội.
“ A hả… vậy cũng được, lần xem mắt này Mỹ Hạnh không cần đi..” Lý Từ Huy mỉm cười hài lòng gật đầu rồi cho tất cả lui ra.
Trong căn phòng lập lòe ánh nến không lấy gì làm sáng sủa này, một mình Lý Từ Huy ngồi đó, gương mặt nàng làm gì còn vẻ hiền từ như lúc nãy.
Bàn tay nàng bấu chặt lấy thân chiến kiếm mà trắng bệch.
“ Ngươi cố tình không nhìn vào sự thật… khặc khặc khặc..
thật vui vẻ a.
‘Chị em tỷ muội’ tốt của ngươi thèm thuồng đàn ông của ngươi … khặc khặc khặc”
Không biết từ lúc nào một bóng đen âm u thình lình xuất hiện bên cạnh Từ Huy, đây là một nữ nhân dáng người nhưng lưng đã hơi còng xuống, mái tóc dài để buông xõa sượi không lộ ra gương mặt.
“ Ngươi câm miệng” Lý Từ Huy bạt chiến kiếm dí sát vào cần cổ người này.
“ Khặc Khặc… ngươi một kiếm chém xuống giúp ta được giải thoát sao… ta cũng quá khổ rồi, không muốn tồn tại nữa..
khặc khặc” Trong bóng tối lại vang lên tiếng cươi yêu dị.
Lý Từ Huy chán nản ngồi cuống, đôi lông mày liễu co lại hết sức suy tử, nàng không biết được động tác này của mình có ít nhất 7 phần giống với Ỷ Lan Thái Hậu.
“ Giết hắn đi, mọi thứ sẽ là của ngươi… Kế hoạch từ đầu không phải rõ ràng sao? Chỉ cần giả có cốt nhục của hắn, Ngô gia đời đời trấn thủ Bố Chính, chúng ta đã bàn chuẩn kết sách rồi.
Sau đó chỉ cần kiếm cái ai miêu a cẩu nào đo thê vào vị trí con trai thành chủ , ngươi nghiễm nhiên sẽ có tất cả, có binh lính của hắn, có công nghệ của hắn, có toàn bộ Bố Chính này của hắn… khặc khặc..
ta cũng được giải thoát sao” bóng đen lại lên tiếng giọng kẽo kẹt như từ âm ti địa ngục vọng tới.
“ Chó chết, ngươi không được đánh chủ ý lên chàng, ta giết ngươi…” Lý Từ Huy bạt đao chém ngang người bóng đen kia, nhưng đao thế của nàng có chậm, người kia rõ ràng nhẹ nhàng lướt quá mà tránh thoát.
“ Khặc khặc… nếu ngươi muốn thực chém ta thì đao đã không ngưng đi một nhịp..
khặc khặc… ngươi cuối cùng là không dám xuống tay với ta… khặc khặc..
thé giới này chỉ có mình ta là tốt với ngươi, mình ta thực tâm bảo vệ ngươi mà thôi..” Bóng đen vẫn không buông ta mà liên tục làm phiền Lý Từ Huy.
“ Ta nhắc lại một lần , ngươi không cần đánh chủ ý tới chàng… Chàng là chính nhân quân tử, không như những đàn ông khác..
nếu ngươi còn chủ ý này… Bản cung giết ngươi” Lý Từ Huy gằn giọng chằm chằm nhìn vào bóng đen.
— QUẢNG CÁO —
“ Khặc khặc… ngươi giết ta… ngươi đủ can đảm sao… đến… đến giải thoát cho cỗ thân thể đau khổ này… đến đi” Bóng đen thách thưc, nàng thậm chí còn từ từ bước tới giơ đầu về gần phía Lý Từ Huy.
Lý Từ Huy sợ hãi lui lại phía sau.
“ Ngươi, Ngươi đừng ép ta…” Lý Từ Huy có phần nao núng.
“ Lý Từ Huy a, ngươi nghĩ lại xem, ngươi và hắn có được không? ngươi quên chuyện 6 năm trước đây? khặc khặc… ngươi động lòng với gã nam nhân này… nhưng ngươi nghĩ xem hắn sẽ nghĩ gì và sẽ phản ứng ra sao nếu biết ngươi… khặc khặc… chỗ đó còn đau đớn sao? Mà kiếp trước của ngươi vì sao chết đi ngươi còn nhớ?” Tiếng cười của người phụ nữ trong bóng tối càng ghê rợn, không ngờ nàng còn biết cả bí mật lớn nhất của Lý Từ Huy, nàn biết được Lý Từ Huy không phải người của thế giới này.
Lý Từ Huy run rẩy ngã nhào xuống nền nhà, cánh tay nhỏ bé như hoa như ngọc của nàng run rẩy sờ vào hạ thể, vết thương thế xác nơi này đã lành, nhưng vết thương về sâu thẳm linh hồn luôn hành hạ nàng mỗi đêm.
Chuyện 6 năm trước đây, một đêm mưa gió, lúc ấy nàng chỉ mới 12-13 tuổi nang không muốn nhớ đến.
Khoảng khắc kinh hoàng của một cô sinh viên vô tình bị lạc vào nơi thác loạn rồi bị dụ uống thuốc… nàng lắc đầu không muốn nhớ đến.
Lý Từ Huy ánh mắt trở nên đỏ ngầu đến yêu dị.
“ Phải… khặc khặc… phải như vậy… đàn ông… không kẻ nào tốt….
bọn chúng chỉ đáng làm chó la liếm ngón chân của chúng ta thôi… giết hắn… giết hắn tất cả sẽ là của chúng ta…” người phụ nữ tóc xõa lại lên tiếng thuyết phục.
“ Không…” đột nhiên Lý Từ Huy ánh mắt trở nên thanh minh vô cùng, nàng chém tới một đao, một đao như chớp điện không hề do dự.
“ A….” Bóng đen không ngờ tới thực sự Lý Từ Huy đã nổi sát tâm với nàng.
Bóng đen tránh nhưng vẫn chậm một đao khiến cho nàng bị thương nơi cánh tay, máu phún thành dòng ồ ạt chảy.
“ Chàng không giống những kẻ kia… ngươi nếu còn chủ ý với chàng… Chết” Lý Từ Huy hai mắt uy nghiêm nhìn chằm chằm bóng đen đang đau thương ngã quỵ nơi sàn nhà.
“ Ngươi… ngươi nhẫn tâm đả thương ta… sáu năm trước nếu ta không xuất hiện đúng lúc, ngươi liệu còn sống? sáu năm qua nếu ta không giúp đỡ, không nghĩ cách bang ngươi, liệu ngươi có tồn tại được trong cái nơi thâm cung xấu xa dơ bẩn ấy?” Bóng đen ủy khuất, giọng nói như nghẹn ngào đau đớn.
“ Ngươi không nên thách thức ta, không nên đánh chủ ý lên chàng…” Lý Từ Huy kiên quyết.
“ Được..
ta và ngươi đánh cuộc… hắn là mộc cái chính nhân quân tử? được ngươi để hảo tỉ muội của ngươi Lý Mỹ Hạnh qua đó thử xem hắn sẽ làm gì? Đừng nghĩ là ta không nhìn ra.
Đám chín tên nữ tử sĩ này ngươi nuôi nấng 10 năm chẳng nhẽ người không rõ chúng”
“ Lý Mỹ Hạnh không muốn gả ra ngoài… muốn hầu hạ ngươi cả đời… khặc khặc nực cười.
Ả ở bên cạnh ngươi vì chỉ ở bên cạnh ngươi mới có thể leo lên giường của Ngô Khảo Ký, Ả là đánh chủ ý lên đàn ông của ngươi.”
Lý Từ Huy rơi vào vắng lặng, nàng biết bóng đen nói là thật.
Chín tử sĩ cấm tiếp xúc nam nhân ngoại giới, ngoài Từ Huy các nàng tiếp xúc cũng chỉ là nữ nhân.
Tình cảm nam nữ vốn là không có.
Nhưng Mỹ Hạnh biểu hiện khác lạ chỉ sau một lần gặp gỡ Ngô Khảo Ký.
Nàng muốn theo Từ Huy nàng vì theo lẽ thường nô tì của phu nhân cũng chính là nha đầu thông phòng làm ấp giường cho trượng phu.
Điều này không cần nói nhiều Từ Huy hiểu Mỹ Hạnh là thèm khát rồi Ngô Khảo Ký, thèm khát đàn ông của nàng.
“ Khặc khặc… giết ả?” Bóng đen lại dụ hoặc…
“ Không được, giờ chàng đang nhìn chằm chằm nơi này…” Bàn tay Lý Từ Huy nắm lấy chuôi kiếm đến trắng bệch.
“ Khặc khặc… vậy là ngươi muốn giết nàng?...!ta biết mà , ngươi và ả đàn bà trong cung cấm ấy rất giống nhau… tính sở hữu mạnh mẽ, ‘đồ’ của các