Cùng lúc này tại căn mật phòng của ảnh.
Hai thân thể trần trụi đang phì phò thở dốc mà nằm ngửa nhìn trần nhà.
“ Phù..phù…Ảnh ơi, lần sau… làm ít thôi… anh chịu không nổi” Ngô Khảo Ký bủn rủn , mỗi lần làm chuyện này đều là là hắn bị mút khô đến cạn kiệt nhiều lần, Ảnh thì không quá mệt mỏi gì, cho nên Ngô Khảo Ký là hơi bất lực.
“ Hì hì… người ta chịu không được, nghe nói lần này tên đệ đệ toi cơm kia của chàng mang đến một đám chiến hạm rất tốt?” Ảnh ma mị quấn quýt mà thì thầm, miệng nàng đầy những mùi vị lại.
“ Tốt thì cũng tốt, nhưng vũ khí trên đó quá tồi, ta tính thiết kế lại, nhưng lúc này xưởng thép đang quá bận rộn cho nên… phải xuy nghĩ kĩ càng nếu không sẽ ảnh hưởng đến kế hoạch chung.” Ngô Khảo Ký cười cười mà nói, thú thật trong đầu hắn có rất nhiều ý tưởng trang bị cho chiến hạm, vậy nhưng xưởng thép công việc quá nặng nề hắn không thể gây thêm khó khăn cho họ.
“ Thôi ta phải về Bố Chính để vẽ lại thiết kế, nếu không quên mất,… cái… lát nữa nàng vệ sinh cẩn thận chút.
Từ Huy có vẻ nghi ngờ, nàng hỏi ta hơi nhiều về những lần ta và nàng gặp nhau..” Ngô Khảo Ký cau có…
“ Biết rồi, chàng đi đi..” Ảnh vuốt vuốt của Ngô Khảo Ký một chập rồi thả hắn loạng choạng bỏ chạy.
……………………………
“ Đại ca đúng là không thể tin tưởng được, mồm nói leo lẻo buối tối sẽ ở Bố Chính thiết kế cái gì đó cho chiến hạm, giờ vẫn quấn quýt với chị dâu…” Daksamavamca đi đi lại lại, hắn là chờ đợi Từ Huy rảnh rỗi để bái kiến, dâng lên thư tay của Mỹ Hoa.
Daksamavamca biết Bố Chính đang khó khăn, hắn biết mình yêu cầu vũ khí lúc này có hơi quá đáng, nhưng Daksamavamca hắn đã vào thế không thể dừng lại.
Hắn chỉ biết cách dăng lưới khắp nơi sau đó mới dám mở miệng cầu xin trực tiếp Ngô Khảo Ký.
“ Chủ nhân, chủ nhân… Thành Chủ đại nhân đã rời đi về phía Bố Chính…” Một tên thân binh của Daksamavamca vội vàng bẩm báo..
“ Nhanh… cầu kiến chị dâu..”
………………………………
Ngô Khảo Ký không phải lười nhác, hắn vốn dĩ cũng muốn về nhà làm việc, nhưng Ảnh đã hẹn với hắn từ mấy ngày trước cho nên không thể không tới.
Mà mỗi lần tới nơi này cùng Ảnh, hắn rất là đau thắt lưng… phải ba bốn ngày mới hồi phục nổi.
Đặt tay bắt đầu thiết kế, Ngô Khảo Ký nghĩ về máy ném đá của người Tống mà chết cười.
Thứ này trong quân sự nghiên cứu của thế giới kiếp trước của hắn cũng được xếp vào nhóm Trebuchet để phân biệt với nhóm máy ném đá Catapult.
Trebuchet là máy ném đá cơ cấu động lực là hệ thống đòn bẩy, còn Catapult hệ thống động lực là sức đàn hồi.
Hai thứ này là điểm cơ bản nhất để có thể phân biệt chúng.
Trebuchet của ngời Trung Hoa màng tiếng là hệ thống đòn bẩy có vẻ nghe nguy hiểm nhưng thực tế là hàng Tàu chính hãng bản chất, chế tạo nhanh, đơn giản, rẻ, không bền, chức năng yếu.
— QUẢNG CÁO —
Máy ném đá này do người Tống có tên Wujing Zongyao phát minh ra khoảng tầm năm 1044, từ đó cách chế tạo các máy bắn đá cơ chế đòn bẩy này lan ra khắp Đông Á và Đông Nam Á, trong đó nhà Lý cũng đang sử dụng loại máy ném đá này.
Trước khi Wujing Zongyao phát minh ra cỗ máy ném đá ý ẹ Trebuchet made in China, thì người phương Đông sử dụng máy ném đá Catapult thân là chính là những cây tre, hoặc thành luồn ghép lại có tính đàn hồi, chúng bị kéo cong để tích trữ động lực, thả ra thì chúng sẽ ném đi những tảng đá.
Loại máy bắn đá này yếu, tầm xa không tốt dễ hỏng hóc cho nên sau này không được sử dụng.
Wujing Zongyao nghĩ ra máy ném đá cánh tay đòn bẩy.
Bộ phận chính của máy bắn đá Wujing Zongyao đó chính là thanh ngang đòng bẩy được chế tạo từ tre, luồng, hay các loại gỗ nhẹ.
Phần cánh tay đòn dài sẽ chứa các túi đựng đá hay đạn nặng các loại.
Phần cánh tay đòn ngắn được nối với một bó nhiều sợi dây.
Động lực của cỗ máy ném đá này đó chính là dùng sức người để kéo mạnh bó dây này khiến cho chuyển động đòn bẩy ném đi những viên đạn đá có khối lượng nhỏ và trung bình.
Tùy theo số lượng người kéo và chiều dài cánh tay đòn để có được sức mạnh khác nhau của cỗ máy này.
Nhưng thiết kế này nói chung là thảm họa vì thực tế nó chẳng có mấy ý nghĩa.
Thứ nhất vì động lực là sức kéo của người lính cho nên về mặt nào đó nó là có hạn chế, không thể tăng quá nhiều số lượng người kéo, vì nhiều yếu tố.
Yếu tố một đó là diện tích bố trí người kéo hanh chế, yếu tố hai đó chính là càng đông người thì sự phối hợp nhịp nhàng để cùng phá lực là càng khó.
Mà nếu đã không phát lực cùng lúc thì nhiều người hay ít người kết quả chẳng thay đổi.
Cuối cùng đó chính là độ chính xác thấp vô cùng, vì không thể nào khiến cho mỗi lần kéo của nhiều người cho ra được một lực như nhau không đổi.
Cho nên việc căn chỉnh của loại máy ném đá này mang tính chất tương đối cùng may rủi là chính ….
tựu chung là máy ném đá của người Tống quá nhiều hạn chế.
Tầm bắn trung bình 30-40m mà đá ném ra cũng chẳng thể quá nặng, nặng nhất cũng chỉ 30-40kg.
Tốc độ đạn đá sơ tốc chậm, động năng của viên đạn đá yếu, không có mấy ý nghĩa trong công tác bắn phá thành trì.
Độ chính xác quá thấp của nó chỉ có tác đụng khi công kích về đám đông.
Nhưng ưu điểm của máy ném đá này đó chính là, cơ động, dễ chế tạo, và nếu có số lượng cực kì nhiều nó vẫn gay tổn thương rất đáng kể cho đám đông trong chiến tranh.
Tre có mặt ở khắp mọi nơi Đông Á, Đông Nam á, do đó với tay nghề thợ mộc bậc trung, chỉ cẩn 1 canh giờ 4-5 người có thể dựng nên một cỗ máy bắn đá Wujing Zongyao.
Chính vì dễ chế tạo, nhẹ, dễ lắp ráp cho nên chúng cơ động vô cùng, có thể di chuyển trên chiến trường chậm hơn bộ binh một chút mà thôi.
Khoan hãy nói loại máy bắn đá lởm ưu khuyết đểm thêm nữa, nhưng những máy ném đá này đúng thực không thể dùng cho công thành cùng hải chiến.
Thứ nhất với tầm xa đó những người vận hành máy ném đá hoàn toàn nằm trong tầm tên bắn, và đúng quả thực là người kéo máy ném đá này luôn là người chết nhanh nhất trên chiên trường.
Người Trung Hoa cái không thiếu nhất đó là tốt hôi, cho nên họ dùng được, và dám dùng… Ngô Khảo Ky được một nhúm người, bố bảo hắn cũng không dám dùng.
Thứ đến tầm xa cùng độ chính xác quá kém.
Trên chiến hạm diện tích hạn hẹp chỉ có thể bố trí vào cỗ máy ném đá ném đá dạng này cho nên không tạo được hỏa lực dồn dập, lấy số lương bù chất lượng.
Do đó sử dụng thứ này cho hải chiến là ngu dốt.
Ví như tỉ lệ trúng đích của loại này máy ném đá trên biển chỉ cỡ 5%.
Vậy thì phải bố trí dày đặc 20-30 cỗ máy này để có thể có xác xuất trong một lần bắn có thể trúng đối phương… nghĩ thôi đã thấy không thể rồi.
Nhưng Ngô Khảo Ký có ý tưởng trong đầu, hắn tin tưởng thứ này sẽ hoàn hảo hơn rất nhiễu cỗ máy ném đá made in China kia.
Càng thiết kế, Ngô Khảo Ký càng bổ xung thêm nhiều ý tưởng, từ một cái ý tưởng sơ khai giờ đây hắn đã vẽ ra cả một hệ thống tấn công tầm xa của chiến hạm thời này.
Vấn đề đó chính là nếu thứ này rơi vào mắt tên nghĩa đệ kia, chắc chắn tên này sẽ lăn lê bò toài đòi hỏi.
Rất phiền lòng.
Bố Chính lúc này không thể chế tạo thứ máy móc rắc rối này…Không có thời gian, không đủ nhân lực.
Ngô Khảo Ký cất ngay bản vẽ này, hắn dựa theo bản full option này để vẽ một bản sơ cấp máy móc..
E hèm..
cũng khá ổn chỉ là hơi thằng thổ con bà dân một chút.
Nhưng xem lại vẫn khá đẹp trai..
— QUẢNG CÁO —
Ưng ý duyệt lại lần cuối bản vẽ, ngày mai hắn muốn thử chế tác thứ này ngay lập tức.
Sáng này Ngô Khảo Ký lại làm phiền Luyện Thép Xưởng một lần nữa , để chế tạo một thiết bị mới,