Tại Ung Châu thành, phủ đệ mà Vi Oánh Phi lựa chọn là một toà tứ hợp viện hai tầng, diện tích tương đối lớn, không thua huyện thành phủ nha bao nhiêu cả.
Trong nội phòng nến đèn thắp sáng, đằng sau bức bình phong bày ra một cái bồn thật lớn, phía trên trải đầy các loại cánh hoa, hơi sương bốc lên khiến căn phòng dần trở nên mù mịt, tại phía trong bồn nước ẩn hiện bóng dáng hai người, những tưởng sẽ có những cảnh kiều diễm xịt máu mũi phong cách Nhật bản diễn ra nhưng hình như có chút không đúng lắm!
Phía bên trong bồn nước, một vưu vật đong đưa thân mình, đưa tay thoa thoa khuôn ngực, càng thoa càng thấy bọt, mùi thơm của xà phòng tỏa ra kích thích khứu giác của Vi Oánh Phi khiến nàng toàn thân thoải mái, thổi một chút bong bóng rồi khúc kích cười, nàng dùng đôi mắt hân thưởng liếc nhìn một thằng nhóc hiện tại giống như một cái xác chết trôi đang lềnh bềnh nổi, lòng thầm nhủ:
“Tiểu tử này quả nhiên có hàng tốt, không lột sạch hắn thì thật là uổng! ”
Nữ nhân này quả nhiên chẳng phải thứ gì tốt lành, từ trong buổi họp trước đó, khứu giác lợi hại của nàng đã ngửi ra trên thân Đỗ Anh Vũ có mùi không đúng, không nghĩ nhiều lập tức tóm hắn về, bắt hắn mau đem tiểu bảo bối ra cho nàng.
Ban đầu Đỗ Anh Vũ còn cương nghị không theo, nói gì thì nói hắn vẫn đường đường là một Tiết Độ Sứ, sao có thể mặc người bày bố hạch sách cho được, hắn cũng người trọng thể diện.
Thế nhưng vừa nghe thấy đối phương đề xuất tới chuyện tắm Uyên Ương thì Đỗ sứ quân lập tức ném thể diện cho chó nó ăn, ngoan ngoan móc ra! một cục xà phòng mùi Hoa Hồng dâng tặng lấy.
Nói đùa!
Loại đề nghị này làm sao Đỗ Anh Vũ có thể từ chối, manh manh ôm lấy tiểu huynh đệ nhảy vào bồn nước lớn, trong đầu hắn đột nhiên có chút hoài niệm ngày tháng rong chơi Di Hoa Lâu, nhớ đám nữ nhân oanh oanh yến yến tại đó cũng thường hay cùng hắn vui đùa kiểu như vậy.
Có lẽ khi trở về Đại Việt hắn cũng nên về kinh đô thăm các nàng một chuyến, dù sao trên danh nghĩa Đỗ Anh Vũ vẫn là ông chủ của các nàng.
Thấy bên ngoái có động, Đỗ Anh Vũ trong trong mừng khấp khởi, thầm nghĩ tới rồi, che mắt quay sang, thông qua kẽ ngón tay liếc liếc vưu vật họ Vi đang chuẩn bị tháo ra xiêm y vải lụa bước vào trong bồn, lòng vừa mắng nữ nhân này thật không biết xấu hổ, vừa thấp thoáng đợi mong.
Nào ngờ họ Vi cũng không phải dạng vừa, nàng để Đỗ Anh Vũ vào tắm trước chỉ để ngăn tiểu tử khôn ranh này chơi xấu mà thôi, thấy xà phòng là hàng thật liền thuận tay bắt lấy, gõ một chưởng khiến Đỗ tiểu tử xay xẩm mặt mày, từ từ ngất lịm đi.
Cũng không biết uống bao nhiêu nước tắm của nàng thì Đỗ Anh Vũ trong cơn mơ màng tỉnh giấc, con mắt nặng trĩu có chút không thể mở ra được.
Cái này là!
Hắn biết rõ vấn đề của bản thân không phải vì quá mệt mỏi nên mới dẫn tới thể trạng yếu kém, hắn đơn giản là đang trúng độc!
Đỗ tiểu tử từ nhỏ theo sư phụ học y, bản lĩnh làm thầy lang hành y tế thế như sư phụ thì hắn không có, thế nhưng hắn lại có thể nắm rất rõ nội tình trong cơ thể mình, biết rõ bên trong bản thân có tồn tại một thứ khiến cho hắn rất khó có thể trúng độc, tự tin vào cái thể chất lợi hại của mình, Đỗ Anh Vũ rất nhanh phải trả giá!
Độc khí của Vi Oánh Phi phát ra là quá sức tưởng tượng, Đỗ Anh Vũ dám khẳng định loại độc này có thể giết chết cả Tông Sư, hỏi làm sao cả Nguỵ Bàng lẫn Nông Chí Hùng đều e ngại nàng đến như vậy.
Bách độc bất xâm Đỗ Anh Vũ chỉ vô tình húp vài ngụm nước tắm của nàng ta liền cảm thấy khó có thể chống đỡ, nếu tiếp tục như vậy thì không xong, Đỗ tiểu công tử liều mạng muốn chồm người ngoi ra khỏi bồn tắm, đột nhiên từ phía sau lưng, một đôi tay thon mượt kéo hắn trở lại, cả người dúi dụi ngã nhào, va vào thân thể như mỡ đông ở phía đằng sau, cảm giác mềm như mây, dịu dàng thơm ngát.
Thế nhưng đây không phải là lúc để tận hưởng vì Đỗ Anh Vũ cảm thấy bản thân sắp không xong rồi!!
Hắn sắp bị một bộ ngực nữ nhân mưu sát!!!
Hộ giá!!! Ọc ọc!
Toàn thân như say sóng, cả người nôn nao khó chịu hơn cả chết, Đỗ tiểu tử mất hết sực lực, toàn thân từ từ chìm xuống.
Bọt nước trong bồn tắm theo Đỗ tiểu công tử chìm liền hiện vài vệt sủi tăm trắng xoá.
Hắn lần thứ 2 bất tỉnh.
Cùng hắn tắm Uyên Ương là Vi Oánh Phi đang tựa lưng vào thành bồn, ôm lấy Đỗ Anh Vũ vào trong lồng ngực căng mịn của mình, nhận thấy Đỗ tiểu tử bất tỉnh nhân sự liền tỏ vẻ hứng thú cười khúc khích, chế diễu nói:
- Còn tưởng ngươi chịu đựng được cơ chứ!
Nói thật thể chất của Đỗ Anh Vũ cùng khiến nàng bất ngờ, ban đầu chỉ dùng một chút độc tố để trêu đùa hắn, thấy tên này không xi nhê thì bản tính hiếu thắng trong nàng trỗi dậy, càng lúc càng tăng lên hàm lượng độc, cuối cùng nàng đang chuẩn bị đem ra bản lĩnh áp hòm thì Đỗ tiểu tử chịu không nổi nữa, hoàn toàn đổ gục.
Âm thầm đánh giá thiếu niên xinh đẹp trong lòng mình, Vi thị khẽ mỉm cười, thầm nhủ “cũng là mầm mống không tệ, đáng tiếc tên này sinh quá muộn, quá non, không thì cũng có thể cân nhắc ném vào hậu cung.
”
Tại Tráng tộc thì Vi thị khác các thị tộc khác, nếu Nông, Hoàng, Nguỵ từ lâu đã chuyển sang chế độ phụ hệ thì Vi thị một phần nào đó vẫn duy trì chế độ mẫu hệ xưa nay, đương nhiên điều đó không có nghĩa là đàn ông của Vi thị không thể làm tộc trưởng, nói đâu xa năm đó Vi Thủ An từng theo Lý Thái Uý đánh Tống, hắn khi đó đang là tộc trưởng!
Chỉ là các thế hệ tộc trưởng của Vị thị phần đông vẫn là nữ, thế hệ này chính là Vi Oánh Phi.
Truyền thống là một phần, lý do khác nữa khiến nữ nhân họ Vi cầm quyền chính là do công pháp tu luyện của tộc này này là độc công, loại công pháp này phù hợp với thể chất của các bé gái tu luyện, tu từ nhỏ tới lớn tiến cảnh rất nhanh, gần như không có bình cảnh, ngoài ba mươi liền lên Tông Sư, phải nói vô cùng lợi hại.
Thế nhưng sự