Tên người sói ấy dẫn tôi lên một ngọn đồi, hắn rốt cuộc là muốn nói gì với tôi nữa đây?
Có lẽ lúc này tất cả lời nói của hắn chỉ là ngụy biện thôi, nhỉ...
- Không phải anh gọi tôi đến đây để đánh nhau đó chứ? - Hắn cứ đứng khoanh tay một chỗ làm tôi rất lấy làm lạ.
- Hừ, cậu nghĩ ai cũng giải quyết mọi chuyện bằng bạo lực như cậu à?
- Chứ anh muốn gì ở tôi? Tác phong này không giống với anh của năm năm về trước nha.
- Mạnh miệng như vậy thì sao cậu không thử nhìn lại mình đi, đã thay đổi như thế nào?
- Tôi...
- Vì sao cậu lại thành ra như vậy hả Jay?
- Vì tôi hận đời, hận thời gian đã mang chị ấy rời xa tôi!
- Cậu đang nói cái quái gì vậy? Ai là người đã mang cô ấy đi chứ?
Có lẽ, chúng tôi nên thẳng thắn nói hết một lần. Giải quyết tất cả gút mắt trong suốt thời gian qua...
- Tôi không trách ai cả. Vì Mie có quyền tìm hạnh phúc cho riêng mình, không cần mãi chờ đợi tôi. - Tôi hạ giọng nói.
- Thì ra cậu nghĩ rằng Mie thay lòng để đến với tôi à? - Hắn đi đến, dùng sức bóp lấy cổ tôi.
- Không.. phải.. sao? Hai.. người đã.. thân thiết.. như.. vậy mà.. ? - Lực của hắn rất mạnh, tựa hồ có thể giết chết tôi.
- Tôi thực sự thất vọng về cậu. Vì sao lúc trước tôi lại quyết định rút lui để cô ấy ở bên cạnh một người như cậu nhỉ? - Yul buông lỏng tay ra khiến tôi ho sặc sụa.
Rồi hắn nói tiếp :
- Mie yêu cậu, đó là điều mãi mãi không thể nào thay đổi được!
- Yêu tôi? Vậy thì tại sao lúc nãy tôi có ý đưa chị ấy rời khỏi nơi đó thì chị lại từ chối?
- Vì cậu đã thay đổi quá nhiều nên khiến cho cô ấy cảm thấy sợ hãi...
- Ý anh là sao?
- Chẳng phải cậu luôn tự tin rằng mình sẽ luôn mang lại hạnh phúc cho cô ấy hay sao? Vì sao bây giờ cậu lại tệ hại như vậy?
- Anh đang nói gì thế? Ý anh là chị ấy vẫn như ngày xưa, vẫn còn yêu tôi, nhưng lỗi là ở tôi đã hoá thành một kẻ thế này à?
- Cậu đã mắc phải một sai lầm quá lớn rồi Jay ạ. Vô tình cậu đã làm tổn thương cô ấy rồi, có biết không?
- Tôi... - Đầu óc tôi