2 ngày rất nhanh đến, Lưu Dã bồi tiếp mẫu thân cùng muội muội thời gian đều chịu nàng nhắc nhở rất nhiều.
Thậm chí là nàng còn nói đến việc tránh bị thiếu nữ câu dẫn mà buông bỏ học hành, khiến cho Lưu Dã một hồi dở khóc dở cười.
Mẫu thân đại nhân a! Ta mới 4 tuổi có được hay không? Có cần phải nhắc nhở đến cái này chuyện hay không a.
Mà cũng đúng thôi, thường ngày Lưu Dã phong cách hành xử khá là trưởng thành, lời ăn tiếng nói đều rõ mồn một trước mắt. Vì vậy mà mẫu thân lo sợ hắn cũng là điều dễ hiểu.
Mà nói đến Trương thúc, dặn dò hắn sau khi, lão có đưa cho hắn một bản địa đồ.
Này địa đồ là đường hướng đến Phù Vân thành. Nơi tọa hạ của Huyền Hoàng học phủ.
Nhìn vào địa đồ đường đi, Lưu Dã mới biết hắn vùng này Vân Lĩnh cách là cỡ nào xa xôi!
Theo như Trương thúc nói, đồng dạng Diệp thôn của hắn cũng có khá nhiều dân cư ở, liên kết lại với nhau tạo thành một vòng tròn ngăn cách Vân Lĩnh và bình nguyên Đại Hoang.
Mà Diệp thôn nằm ở địa phần xa xôi nhất, thành ra ai nhìn vào đều hoang vu vắng vẻ mà mười phần khắc nghiệt.
Mà chính giữa Phù Vân thành, chính là nơi trao đổi hàng hóa cùng giao dịch của Nhân loại vùng này, thành ra nhân tộc ở đây rất nhiều và đông đúc.
Phù Vân thành được quản lý bởi Phủ thành chủ thế lực cùng với nhị đại thế lực trong đó có Huyền Hoàng học phủ.
3 thế lực này vừa quản lý an sinh cho dân cư, vừa bảo vệ Phù Vân thành khỏi Yêu thú xâm lấn.
Mà Yêu thú xâm lấn như thế nào tình huống, Trương thúc nói hắn tiến về sẽ biết được.
- Được rồi, mẫu thân ta đi.
Lưu Dã nhìn thấy mẫu thân đứng trước cửa nhìn ra, bên cạnh là muội muội hiếm thấy một lần tỉnh, hắn bái một bái sau đó nói.
Hắn nhìn tiểu cô nương cười một cái, rồi cười nhìn mẫu thân chào tạm biết, mới bắt đầu đi xa.
Nhìn Lưu Dã thân hình nhỏ bé, sau lưng đeo ba lô nhỏ dần đi xa, phụ nhân có hơi không cầm được nước mắt.
Tiểu cô nương không hiểu chuyện gì, vậy nên cũng không có đòi khóc như trong lòng Lưu Dã tưởng.
- Được rồi, hắn đi là tốt cho hắn. Ngươi nên bớt đau buồn.
Kim Bà thở dài một tiếng nhìn nàng nói.
- Ta biết Kim Bà.
Hít sâu một hơi nàng cười nói. Lần này hắn đi, không biết bao giờ mới trở lại, nàng bên này phải cố gắng sống thật tốt, tương lai hắn trở về hội phụng dưỡng là được, nàng không trông mong chi xa.
- Được rồi a! Huyền Hoàng học phủ, phải cố gắng mới được!
Nhìn thân ảnh mẫu thân nắm tay muội muội, Lưu Dã âm thầm kiên định.
Hắn là muốn học tập tốt nhất, để một ngày trở về nàng có thể vì hắn mà tự hào, đối với hắn đã đủ!
Hắn không có lo lắng mẫu thân cùng muội muội chịu ủy khuất cho lắm. Bởi vì bên cạnh đó còn có Trương thúc và mấy thanh niên nhân bảo vệ.
Mạnh mẽ hay không hắn không biết, nhưng hắn đến nay học tập đều nhờ vào Trương thúc, lão đầu này mạnh đến rối tinh rối mù a!
Hắn không tin xung quanh Diệp thôn ngoại nhân, có thể có thực lực đụng đến Diệp thôn!
- Ừm, nửa tháng đường đi, hẳn sẽ còn khá lâu. Ta nên chuẩn bị một chút.
Nhìn địa đồ, Lưu Dã thầm nói.
Mẫu thân chuẩn bị cho hắn rất nhiều thứ, nhưng hắn muốn ra ngoài tự lập, thành ra chỉ mang theo ít đồ đạt.
Đối với thực lực Lưu Dã hiện giờ, hắn đã không lo việc chết đói. Mà sau lưng hắn Hắc Nha Báo đã biến mất, thay vào đó là một thanh đao nhỏ làm bằng hàn thiết.
Hắc Nha Báo quá lớn, mang trên đường dài đối với Lưu Dã sẽ khó chịu, hơn nữa lộ ra khá quê mùa, theo lão đầu nói là vậy.
Thành ra 2 ngày trước Trương thúc có ra ngoài rèn cho Lưu Dã riêng một thanh đoản đao.
Này thanh đoản đao, Trương thúc nói làm bằng hàn thiết khá là nhẹ nhàng đủ cho Lưu Dã dùng trong thời gian tới.
Nó chỉ dài 0.7m cao gần bằng hắn, lưỡi đao cong vút về một bên, sống đao thẳng tắp mang theo hàn khí bức người.
Đây là từ trao đổi Hắc Nha Báo mà có được, nên hắn mười phần quý trọng.
Lưu Dã nắm vào múa thử Truy Phong tam thức lộ ra khá là vừa tay, nên hắn vội vàng cảm tạ Trương thúc rồi cất bên mình.
Hắn đặt tên cho nó là Hàn đao, chỉ đơn giản như vậy tên.
Khục, dù sao Lưu Dã trình độ đặt tên cũng không quá cao cho lắm.
Có Hàn Đao cùng với Tụ Huyết nhị trọng cảnh giới, Lưu Dã lưu hành đường đi lộ ra khá nhàn tản.
Lâu lâu sẽ có không biết sống chết dã thú tiến về phía hắn, nhưng mà với thân thủ của Lưu Dã, đều dễ dàng hạ gục