Cộp cộp!
- Tránh đường!
2 bên đường dòng người chen lấn, thì bất ngờ từ phía sau lưng Lưu Dã một giọng hô hào vang lên.
Tiếp đó này xe ngựa lấy tốc độ cực kỳ nhanh chóng mà lao về phía hắn.
Hí! !
- Tiểu tử ngươi bị điếc sao, muốn chết à?
Lưu Dã thấy vậy cũng vội vàng né tránh qua một bên, nhưng tốc độ hơi chậm chút, bởi vì này xe ngựa lao đến quá nhanh, khiến hắn vừa bị choáng ngợp khung cảnh thành thị mà không kịp phản ứng.
Kia tên đánh lái thấy vậy vội vàng níu lại cước ngựa, nhìn Lưu Dã tức giận mắng.
- Chuyện gì xảy ra?
- Không có việc gì tiểu thư, để thuộc hạ xử lý.
Người bên trong xe vọng ra tiếng nói, khiến cho tên này thanh niên nhân cung kính nói, rồi mới quay qua nhìn Lưu Dã.
- Tiểu tử ngươi may mắn!
Thấy Lưu Dã là cái tiểu hài, hắn mới không thèm chấp nhặt mà tiếp tục đánh xe ngựa đi về phía trước.
Lưu Dã từ đầu đến cuối đối với cái này tràn đầy im lặng. Hắn mặc dù có hơi tức giận, nhưng đây là đất khách quê người, nên Lưu Dã nhịn được hắn đều nhịn cho qua.
Một điều nhịn 9 điều lành, Lưu Dã cũng đồng dạng như vậy, hắn phủi phủi lấy vạt áo bụi bẩn thì mới nghe xung quanh tiếng bàn luận.
- Là Trần gia đại tiểu thư xe ngựa..
- Phong cách hành xử vẫn bá đạo coi ai không ra gì, hừ!
- Hắc, dù sao người ta cũng là gia tộc lớn trong Phù Vân thành, không ai đắc tội nổi, đứa bé kia không có bị sao đã rất may mắn.
- A, ta nghe nói Vũ gia tam tiểu thư vừa đi tế thế trở về, hẳn vị này Đại tiểu thư qua ghé thăm.
...
- Trần gia sao?
Lưu Dã để lại cái tâm nhãn, nhớ kỹ tên này gia tộc, rồi mới tiếp tục vác lấy hành lý tìm Vũ gia nơi mở nhà nghỉ.
Cho đến nửa ngày đường đi, trải qua bao nhiêu hẻm đường Lưu Dã cuối cùng cũng đến nơi.
Này lầu các tên là Phiêu Hương Lâu, cư ngụ gần với đường lớn nên khách xuất hiện nhiều.
Hơn nữa, chỉ 5 ngày nữa Huyền Hoàng học phủ đã mở hội chiêu sinh, nên rất nhiều nhân hội tụ về Phù Vân thành tham gia khảo hạch, làm cho Phù Vân thành nguyên bản tấp nập, nay lại càng tấp nập hơn!
- Lão bản, ta muốn thuê phòng.
Lưu Dã từ từ đi vào, thấy quầy bàn quản lý hắn mới tiến đến đưa ra Vũ gia lệnh bài nói.
- Hả?
Quầy hàng lão bản nhận lấy lệnh bài từ tay Lưu Dã, giật mình vội nhìn lấy hắn.
- Tiểu huynh đệ chờ một lát, để ta xếp phòng.
Lão nhìn thấy Vũ gia lệnh bài, đối với Lưu Dã mặt cười như cúc hoa dạng, vội vàng kêu lấy tiểu nhị phân phó phòng ở cho Lưu Dã.
- Này tiểu tử là ai a? Để lão bản Phiêu Hương Lâu cung kính như vậy.
- Ừm, kia lệnh bài hẳn là khách quý người nha.
- Chậc, mấy ngày nay xuất hiện rất nhiều người lạ ở xung quanh đây, hẳn là trong gia tộc người thu xếp hầu cận cho con cháu của họ gia nhập học viện.
Người xung quanh nhìn thấy Lưu Dã thấp giọng bàn luận.
Mấy này đều đối với bọn hắn không xa lạ gì, có người biết đến quy tắc cũng mở miệng bàn luận.
Dù sao ngày chiêu sinh Huyền Hoàng học phủ sắp đến, rất nhiều nhân từ thôn trấn khác nhau, thậm chí là Hoàng thành phía trên đều xuất hiện.
Vì dù sao, Huyền Hoàng học phủ là lâu đời thế lực, tiên hiền đại năng sinh ra từ đây rất nhiều, thành ra rất nhiều nhân không ngại đường xa mà tiến về xét tuyển.
Lưu Dã đối với những lời bàn luận này không quan tâm là mấy, hắn đi theo tiểu nhị đi lên lầu các.
Được hắn phân bố ra một phòng khá thoáng đãng, thuộc vào loại đơn giản kiểu cách, đầy đủ tiện nghi cho Lưu Dã sinh hoạt trong 5 ngày tới.
Hắn nhanh chóng tiếp nhận căn phòng thủ tục, không quên ném cho tiểu nhị một phần nhỏ bạc trắng.
Này bạc là lúc trước Trương thúc chuẩn bị cho hắn trong quãng thời gian ở Phù Vân thành xét tuyển. Mặc dù không nhiều lắm, nhưng đối với Lưu Dã đã đầy đủ.
Dù sao hắn hành lý cũng cất chứa rất nhiều móng cùng răng của dã thú, chỉ cần hắn tìm kiếm tiệm trang sức giao dịch, cũng đầy đủ hắn một thời gian tiêu xài.
Nằm lên giường, Lưu Dã bắt đầu suy tính tiếp theo chuyện.
Xét tuyển tờ thông báo hắn thông qua Lưu tiền bối mà biết được, lần này Huyền Hoàng chiêu sinh làm 2 loại lớp.
Gồm Hoàng lớp là tập hợp rất đông