Thời gian lại trôi qua thêm một năm, huynh trưởng của Lam Trạm Trạch Vu Quân cũng đã ghé qua nơi đây mấy lần để thăm đệ đệ, không biết Trạch Vu Quân đã dùng cách gì khiến cho Cô Tô Lam Thị cũng không còn muốn đòi lại thi thể của Lam Trạm nữa, nhưng mặc dù là dùng cách gì thì Nguỵ Anh hắn vẫn rất cảm kích phần ân tình này của Trạch Vu Quân."Nguỵ Công Tử, hôm nay ta cuối cùng cũng nhìn ra lý do Vong Cơ còn chưa tỉnh lại""Trạch Vu Quân mời nói""Ba hồn bảy phách của đệ ấy, còn thiếu một phần hồn"Câu nói này của Lam Hi Thần quả nhiên khiến Nguỵ Vô Tiện hắn sững sờ, ký ức đêm hôm ấy lại như ùa về.
Thì ra là hắn không kịp thu đủ hồn phách của Lam Trạm nên một năm rưỡi trôi qua hắn cũng không hề có dấu hiệu tỉnh lại, chẳng phải từ bé đệ tử tiên môn thế gia dòng chính đều đã được làm nghi thức an hồn hay sao, tại sao chuyện hồn phách rời rạc này lại xảy ra đối với Lam Trạm cơ chứ.Nguỵ Anh liền mơ mơ hồ hồ cất lời: "Trạch Vu Quân, nghi thức an hồn kia...""Nguỵ Công Tử, ta sẽ về tàng thư các Cô Tô tìm hiểu về chuyện này"Lam Hi Thần nói rồi không chần chừ, lập tức quay về Vân Thâm Bất Tri Xứ tìm hiểu thực