Thiếu niên trẻ tuổi năm ấy, có biết bao nhiêu là ngông cuồng cơ chứ.
Hắn chợt buồn cười, không nghĩ mình lại cả gan như vậy, đem rượu vào Vân Thâm Bất Tri Xứ lại vừa vặn bị người nọ bắt quả tang, đánh đấm một hồi, người nọ liền làm bể mất của hắn một vò Thiên Tử Tiếu, Vân Thâm Bất Tri Xứ không cho uống rượu thì sao chứ, hắn liền ở ngoài uống hết rồi vô, cứ như vậy trước mặt người nọ uống hết vò Thiên Tử Tiếu còn lại.
Chuyện đã qua chính là không thể quay trở lại nữa, hắn ước hắn được quay lại những năm tháng ấy, cùng người nọ học hành trên Vân Thâm Bất Tri Xứ, nhưng nghĩ lại ba ngàn điều gia quy kia, hắn có chút rùng mình.
"Nguỵ Anh à Nguỵ Anh, mọi thứ đều khác rồi, ngươi tốt nhất nên kiếm phần tàn hồn kia trả lại cho hắn thôi"Hắn nói rồi nghêu ngao bước xuống núi Cô Tô, trời vừa sáng, hắn cứ như vậy mà đã bước đến Thái Y Trấn, nơi cùng người nọ năm nào đi diệt Thuỷ Hành Uyên, các cô nương ở đây vẫn vô cùng nồng nhiệt chào mời quả sơn tra.
Nguỵ Vô Tiện tự nhủ bản thân, thì ra đã đến mùa sơn tra rồi.
Hình như năm ấy, diệt Thuỷ Hành Uyên cũng vào