Bước chân của hắn dừng lại trước một tiệm cơm, đây chính là quán ăn hắn cùng Lam Trạm dùng bữa, định bụng sẽ mời người nọ vậy mà cuối cùng lại để người nọ phải móc hầu bao trả tiền, nhưng Lam Trạm nhiều tiền như vậy nhất định hắn sẽ không để ý chút chuyện nhỏ này đâu nhỉ, chờ người nọ tỉnh lại hắn mời cơm người nọ là được rồi.
"Khách quan muốn dùng bữa hay thuê phòng ạ" Tiểu nhị từ bên trong quán chân chó chạy ra, thấy hắn trên mặt mang mặt nạ bạc nên có chút kiêng dè, vốn tưởng là công tử thế gia nào đó ra ngoài dạo chơi nên tiếp đón vô cùng tử tế.
Nguỵ Vô Tiện thầm nghĩ, nếu ngươi biết ta là Di Lăng Lão Tổ nhất định nụ cười trên mặt ngươi sẽ cứng đi cho mà xem.
"Lừa của ta cần ăn cỏ rồi, xắp xếp cho ta một gian phòng rồi đem vài món ngon cùng rượu qua" Nguỵ Vô Tiện nói rồi bước ra hướng phố chợ dạo quanh một chút.
Trời cũng sẩm tối, Nguỵ Vô Tiện hắn đi một đoạn, đường phố tấp nập vô cùng, người qua kẻ lại ai ai cũng có một chốn để trở về, chỉ riêng mình hắn ngao du tứ bể,