Vân Thâm Bất Tri XứLam Hi Thần vẫn như thường ngày, sau khi dạy học cho đám tiểu bối sẽ cùng thúc phụ Lam Khải Nhân uống trà đàm đạo về âm luật, cũng nói qua một chút chuyện xảy ra trong Cô Tô Lam Thị.
"Thúc phụ, con chỉ sợ một ngày Vong Cơ nhớ lại rồi, nhất định sẽ hận chúng ta""Không phải ba năm nay, Vong Cơ vẫn rất tốt sao""Thúc phụ, con chỉ sợ giấy chẳng thể gói được lửa, hơn nữa!.
.
" Lam Hi Thần nhìn ra phía cửa liền thấy một bóng dáng thẳng tắp đang đứng đó, bản thân có chút chột dạ, liền cười gượng gạo: "Vong Cơ, sao đệ đã quay lại rồi""Huynh trưởng, thúc phụ, hai người nói tiếp, Vong Cơ lắng nghe" Lam Vong Cơ từ từ bước vào trong, vết thương ở trên hông vẫn không ngừng chảy máu, bạch y vân mây cũng đã bị nhuộm đỏ phân nửa, nhưng người đang mặc nó vẫn đứng thẳng tắp không tỏ chút đau đớn, ánh mắt sắc bén nhìn về hai người đang ngồi thưởng trà đàm đạo.
Lam Khải Nhân chợt quát: "Vong Cơ, con bị thương không chịu đi xử lý, còn chạy đến đây làm xằng làm bậy cái gì""Thúc phụ, huynh trưởng, Nguỵ Vô Tiện Nguỵ Anh là ai"Câu nói này vừa được nói