Chờ Ngụy Anh tỉnh lại, bên giường đã vây quanh một đống người, Lam Trạm, Lam Hi Thần, Ôn Tình, còn có Lam Khải Nhân và Thanh Hành Quân.
"Vô Tiện tỉnh." Thanh Hành Quân thấy Ngụy Anh tỉnh thì gọi.
"Thanh Hành Quân." Thanh âm Ngụy Anh hơi khàn, bất quá hắn vẫn nhớ thi lễ mà chào hỏi Thanh Hành Quân.
"Không cần đa lễ, nghỉ ngơi cho tốt.
Chuyện của con cùng Vong Cơ chúng ta đã biết, là Vong Cơ có lỗi với con, con yên tâm, chờ con khỏi hẳn chúng ta liền tổ chức lễ thành thân cho các con." Thanh Hành Quân cười nói, chuyện đã xảy ra rồi, Lam gia bọn họ sẽ chịu trách nhiệm.
"Thanh Hành Quân, không cần..."
"Đa tạ phụ thân!" Lam Trạm thấy Ngụy Anh muốn cự tuyệt liền trực tiếp cắt lời.
"Không phải, Lam Trạm!" Ngụy Anh sốt ruột, hắn còn chuyện khác muốn làm, hiện tại không có tâm tình đi thành thân.
"được rồi, người trẻ tuổi tán gẫu đi, ta cùng Khải Nhân đi trước." Thanh Hành Quân thấy Ngụy Anh có việc muốn nói liền kéo Lam Khải Nhân rời đi.
"Lam Trạm, ngươi nghe ta nói hết.
Hiện giờ thế đoạn loạn lạc, ta không có tâm tình để thành thân." Ngụy Anh bắt tay áo Lam Trạm diêu tới diêu lui làm nũng nói.
"Cũng đúng.
Lam Nhị công tử, hiện tại không phải lúc bàn chuyện tư tình nhi nữ." Ôn Tình đứng một bên khuyên nhủ.
"Đúng rồi, Tình Tỷ! Ta có chuyện nói với ngươi." Ngụy Anh thấy Ôn Tình liền nhớ chuyện đã xảy ra ở bên Ngụy Vô Tiện.
"Chuyện gì? À phải rồi, sao ngươi lại ly hồn vậy?" Ôn Tình khó hiểu hỏi.
"Ta nói, ngoài ngươi ra, Kỳ Hoàng mọi người đều còn sống." Ngụy Anh sốt ruột nói.
Lam Trạm cùng Lam Hi Thần đứng một bên có chút khó hiểu, rõ ràng một mạch Kỳ Hoàng đang sống tốt cơ mà, lời của Ngụy Anh có ý gì?
"Thật sao?" Ôn Tình kinh hỷ* hỏi.
*kinh hỷ: kinh ngạc và hoan hỷ.
"Thật, Ngụy Vô Tiện cũng không chết." Ngụy Anh tiếp tục nói.
Chỉ là lời này lại dọa Lam Trạm cùng Lam Hi Thần.
"Ngụy Anh!" Lam Trạm vô thố nắm chặt tay Ngụy Anh.
"Đêm trước khi Bao vây tiễu trừ Loạn Táng Cương diễn ra, Hi Thần Ca ca đã lên Loạn Táng Cương, đưa Ngụy Vô Tiện đang trọng thương cùng mọi người đi.
Đây là Hi Thần Ca ca nói, hơn nữa Ngụy Vô Tiện cũng đã trở vể." Ngụy Anh không phải không thấy được lo lắng trong mắt Lam