Thanh Ngọc mặc cho mình một bộ áo bào trắng, hôm nay Ly Ly bắt hắn phải ăn mặc tôn quý một chút.
Tóc dài trắng bạc được búi lên cao, xỏ một cây trâm bằng bạch ngọc qua, còn lại thì thả phất phơ trong gió.Diện mạo phong thần tuấn lãng, cặp mắt màu xanh biếc sâu thẳm hút hồn, trên trán lại còn một ấn ký, càng tôn lên vẻ anh tuấn tà dị của Thanh Ngọc.Dáng người không chê vào đâu được, hôm nay lại còn ăn vận kiểu quý tộc, nên hắn bước ra ngoài mà ai cũng phải nhìn theo.
Từ đại nương tử đến tiểu thị nữ, nàng nào cũng trầm trồ, rồi che miệng cười khẽ.Bước ra đến cổng thủ phủ Nguyễn gia, thì lúc này đây đã có vô số tu sĩ xung quanh mộ danh mà tới, chờ đợi thương hội mở cửa khai trương.Chúng tu sĩ khi nhìn thấy Thanh Ngọc thì cũng là nhanh chóng chắp tay chào hỏi, rồi nhường đường cho hắn đi qua.
Thanh Ngọc cũng chắp tay đáp lễ, rồi tiến vào bên trên đài cao.Hắn gật đầu chào hỏi tu sĩ xung quanh, rồi nói:- Chư vị, hẳn chư vị cũng đã biết hôm nay Nguyễn gia ta khai trương Nguyễn Thị Thương Hội.
Tất cả các sản nghiệp khác đã được đóng cửa, từ nay sinh ý Nguyễn gia chỉ còn một địa điểm duy nhất này thôi, mong chư vị đồng đạo chiếu cố!Chúng tu sĩ xung quanh cũng khách khí đáp lễ:- Nguyễn công tử nói đùa rồi, chắc chắn sinh ý của Nguyễn gia chúng ta phải ủng hộ chứ!- Đúng vậy, đúng vậy, nhất định phải ủng hộ rồi!- Nguyễn gia làm ăn uy tín lâu năm, dĩ nhiên phải ủng hộ!…Thanh Ngọc lại giơ hai tay lên, nói:- “Chư vị, bây giờ ta sẽ giới thiệu qua cho mọi người biết về Nguyễn Thị Thương Hội một chút!Chúng tu sĩ ở bên dưới im lặng, chờ xem Thanh Ngọc nói gì.Ở lầu một, một bên sẽ là Thâu Tin Các, một bên sẽ là Mại Tin Các.
Hẳn các vị cũng biết nó để làm gì rồi.
Tất cả các loại thông tin, Nguyễn gia ta đều sẽ buôn bán, nếu có vấn đề gì cần tìm hiểu hay có thông tin gì muốn bán ra, mong các vị ghé qua.Ở lầu hai là Vạn Mại Các, dù cho các vị có mang thứ gì tới, Nguyễn gia ta sẽ cũng dùng giá cả tốt nhất mà thu mua lại, không để chư vị thiệt thòi.
Hơn nữa ở lầu hai có bán rất nhiều các loại ngọc giản thông tin tri thức, từ kinh nghiệm tu luyện cho tới lục nghệ, trân bảo, thảo dược, cái gì cũng có.Lầu ba lại là Đan Các, chư vị xin nhớ cho, Nguyễn gia ta chỉ kinh doanh đan dược cực phẩm, không có ngoại lệ, từ Linh đan cho tới Hoàng đan, giá cả cũng được ghi lại rõ ràng, không lừa già gạt trẻ.Lầu bốn là Phù Các cùng Trận Các, bên trong có bán các loại từ Linh Phù cho đến Vương Phù, Linh Bàn cho tới Vương bàn, tất cả đều là cực phẩm.Trù Các và Chiêm Tinh Các ở lầu năm, bên trong có các bộ trù cụ và chiêm tinh cụ từ linh cấp cho tới hoàng cấp, vô cùng tiện dụng.Lầu sáu thì lại là Khí Các, chỉ cần chư vị ra cái giá hợp lý, kể cả Đế bảo cũng có thể lấy đến tay, không có chút trở ngại nào.Còn cuối cùng là Trân Bảo Các ở lầu bảy, bên trong có sẵn vô vàn các loại thiên tài địa bảo trên trời dưới đất, các vị có thể tự do tham quan mua sắm.Nói tới đây thôi, xin mời mọi người tự mình trải nghiệm.”Đùng! Đùng! Đùng…!Một tràng pháo tép rộn rã vang lên, sau một bài múa lân vô cùng đặc sắc, vô số tu sĩ ở ngoài bắt đầu tràn vào Nguyễn Thị Thương Hội.
Lúc này, Thanh Ngọc đứng ở trước cửa vào chào hỏi từng tu sĩ một, sau đó giám định xem bọn họ có ác ý hay không.Quả không ngoài dự đoán, có ba tên mặt la mày lém đi vào, sau đó nhanh chân bước tới lầu ba, Đan Các.Thanh Ngọc mỉm cười, sau đó truyền âm cho Nguyễn Nhật trưởng lão.Hắn tiếp tục đứng ở cửa chào quan khách, thì lúc sau lại xuất hiện thêm hai nhóm người nữa.
Xem ra mấy lão cáo già này vẫn là chưa chết đi cái tặc tâm đấy.Hai nhóm người này cũng đều tiến về phía Đan các.Cái trò mèo này thì quá dễ dàng rồi, chỉ cần ngươi tiến vào Nguyễn Thị Thương Hội, mua đan dược sau đó ăn vào, trước khi ăn đã uống sẵn thuốc độc, xong nằm ăn vạ ở đó là xong.Thanh Ngọc không quan tâm đến bọn chuột nhắt này lắm, hẳn các vị trưởng lão ở trên tầng có thể giải quyết dễ dàng.Nhưng mà lại có một khách nhân khiến hắn chú ý tới.
Người này đội nón trùm màu đen, tu vi Nguyên Anh hậu kỳ cứ đứng im trước mặt Thanh Ngọc hồi lâu, sau đó mới bước vào trong Thương Hội.Thanh Ngọc cũng không thể bất lịch sự mà lại đi dùng thần thức quét người ta được.
Đúng lúc này, ở trên lầu hai lại xảy ra sự cố.
Có một khách nhân muốn bán đồ, nhưng giám định sư lại không biết đó là cái gì cả, nên không thể ra giá được.Người này bắt đầu làm ầm lên một chút, làm vô số tu sĩ ở bên trong bắt đầu chú