Chương 5:Tết Trung Thu
Giới vực Ma Giới hiện tại các Ma Linh ( là các linh hồn tà ác bị các đời Ma Đế giam cầm chúng trong giới vực Ma Giới) đã đánh bại nhóm người còn sót lại của Ma Đế. Chúng đã được tự do. Chúng mừng và vui khi được nhìn thấy ánh sáng của vũ trụ. Trong sâu thẳm trong giới vực Ma Giới là chiếc nhà tù không đáy để nhốt những kẻ gây ra nhiều tội ác trái với Thiên Đạo, những kẻ đánh mất đi Chân, Thiện, Mỹ của chính mình. Trong đó có rất nhiều người của các giới vực khắp vũ trụ. Các đời Ma Đế chính là người gác cửa không cho bọn chúng thoát ra bên ngoài gây hại cho các giới vực.
-"Thiên Ma vũ trụ chi chủ hồng hoang"
-"Thiên Ma vũ trụ chi chủ hồng hoang"
-"Thiên Ma vũ trụ chi chủ hồng hoang"
Vô số các Ma Linh đồng loạt gọi to. Trên đài một người cao lớn mặc y phục màu đen đang ngồi trên ngai vàng của Ma Đế, người đó chính là Thiên Ma. Thiên Ma cất giọng lên tiếng:
-"Thôi đủ rồi. Ta nói cho các ngươi biết rằng người đó chưa chết. Hắn không thể giết chết ta và ta không thể giết chết hắn. Các ngươi có muốn tự do không?"
-"Có". Tấc cả Ma Linh đồng thanh hô vang.
Thiên Ma lại hỏi:
-"Các ngươi có muốn làm chủ vũ trụ không?"
-"Có" Tấc cả Ma Linh lại đồng thanh lần nữa.
-"Thế thì được, các ngươi phải nghe ta sai bảo thì tấc cả vũ trụ này sẽ là của các ngươi. Còn bằng không thì người đó quay về thì các ngươi chỉ có con đường chết. Đây là ta suy nghĩ cho các ngươi thôi. Ta là Thiên Ma cùng với Thiên Đạo cả hai chỉ là ý niệm của Hỗn Độn. Có thể sinh tồn cùng Hỗn Độn, còn các ngươi thì không. Đây là một cuộc cách mạng lớn nhất để lật đổ Thiên Đạo giành quyền thống trị vũ trụ."
Thiên Ma nói với vẻ mặt trầm ngâm suy tư bất tận về việc hắn có thể thay thế Thiên Đạo tạo thành chân lý hủy diệt để sinh tồn. Hắn thích bạo lực chiến tranh để vũ trụ sụp đổ hoang tàn chỉ còn mình hắn duy ngã độc tôn. Nếu không phải người đó cản trở thì hắn đã làm được điều đó rồi. Mỗi lần gần như thành công thì người đó hủy diệt vũ trụ, chỉ để lại những người trọn Chân, Thiện, Mỹ để kiến tạo lại vũ trụ. Hắn tuy không chết nhưng lại ngủ say trong vô thức cho đến khi chúng sanh sinh lòng tham lam, đố kỵ, giả dối.v.v… thì hắn mới được đánh thức. Hắn chỉ hận là không thể giết chết người đó mà thôi. Lần này tuy không giết chết được người đó tuy nhiên có thể giam cầm người đó trong tinh cầu nào đó không thể tu tiên, rồi từ từ người đó đánh mất chính mình mà thay đổi thì kẻ người đó đối phó chính là Thiên Đạo chứ không phải hắn. "Đúng là nhất tiễn song điêu" hắn cười thầm ra vẻ đắc ý.
-"Tấc cả chúng tôi nguyện linh hồn tiêu diệt nghe theo mệnh lệnh Thiên Ma"
Tấc cả chúng Ma Linh đồng quỳ xuống hô lớn tạo thành sát khí một vùng rộng lớn trong vũ trụ.
Tại lúc này tinh cầu trái đất 5 giờ sáng thì Thành Đạt cũng đã xong sau một đêm tu luyện đứng dậy vươn vai một cách sảng khoái. Nhưng lạ ở một chổ là bao nhiêu linh khí anh hấp thụ sau một đêm đều hoàn toàn bị Hỗn Độn Châu hấp thụ hết không còn gì. Anh bây giờ vẫn là luyện khí sơ kỳ. Trong lòng anh có 2 cảm giác vui buồn xen lẫn, vui vì Hỗn Độn Châu đã hoạt động, buồn vì anh tu luyện một đêm dài nhưng vẫn là luyện khí sơ kỳ, đã vậy còn không biết sử dụng Hỗn Độn Châu ra làm sao? "Thôi kệ chuyện gì đến thì nó sẽ đến" Thành Đạt thầm nghĩ rồi bước vào nhà chuẩn bị đi đến công ty làm việc.
-" Đạt à. " Sư cô Huệ Tâm gọi anh lại nói:
-" Hôm nay là ngày tết Trung Thu mà con thích nhất, con nhớ về sớm mẹ có món quà sinh nhật mừng con 25 tuổi"
-" Quà gì vậy mẹ, cho con xem trước được không ạ" Anh làm vẻ mặt nũng nịu hỏi.
-" Ý ẹ, Anh lớn rồi còn nhõng nhẽo với mẹ à" Thiên Hoa cười trêu anh.
-"Thôi đi ông tướng, sắp lấy vợ đến nơi rồi mà còn thế này thì sao lấy vợ hả con. Mà tối nay không có bạn gái dẫn về thì đừng hòng nhận quà của mẹ nghe chưa?" Sư cô Huệ Tâm cười nói.
-"Con biết rồi ạ." Anh cười và nói tiếp: "Hôm qua con được tiền công ty thưỡng dự án mới mẹ cầm lấy mà mua quà trung thu cho mấy em nha mẹ"
Anh nói xong thì lấy 100 triệu hôm qua lấy của bọn Trịnh Hâm đưa cho sư cô.
-"Con không để một ít lại sài hay sao mà đưa cho mẹ nhiều vây?" Sư cô Huệ Tâm bảo.
-"Dạ con còn một ít ạ. Thưa mẹ con với Hoa đi kẻo Hoa nó trễ học ạ." Anh nhìn sư cô Huệ Tâm cười hì hì, nhưng sư cô Huệ Tâm biết anh không bao giờ giữ lại cho mình cả. Còn anh trong lòng cảm giác vừa vui, vừa hạnh phúc. Anh tuy là Ma Đế sống lâu cả vạn năm nhưng chưa từng có cảm giác một ngôi nhà hạnh phúc và vui vẻ. Chỉ có những cuộc chạy trốn rồi chém giết mà làm nên tên tuổi Ma Đế Chi Vương mà cả vũ trụ khiếp sợ, anh chưa từng được yêu thương như thế. Chỉ có Ma Đế đời trước nhận anh làm con nuôi truyền vị cho anh rồi ngủm củ tỏi (chết) Tuy được truyền vị nhưng anh đã chiến đấu vô số Ma Linh và giết vô số các tông môn gia tộc trong thời kỳ Ma Linh nổi loạn giết chết cha nuôi anh.
Thành Đạt nói xong liền nắm tay Thiên Hoa kéo lên xe mà tối qua Thu Nguyệt đưa xe cho anh về nhà. Một chiếc xe VNAfat mui trần màu đen huyền rất đẹp và sang trọng. Anh cũng không hiểu sao Thu Nguyệt là con gái lại đi xe màu nam tính thế. Nhưng anh đâu có biết là Thu Nguyệt chọn con xe này chính là làm quà tặng anh sinh nhật 25 tuổi. Thiên Hoa cũng thấy làm lạ vì sau một đêm mà anh lại có được con xe đắc tiền thế này.
-"Anh à, xe này ở đâu ra vậy?" Thiên Hoa lên xe ngạc nhiên hỏi.
-"Là của chị dâu em đưa cho anh đấy"
Thành Đạt đáp lại nhưng chỉ thấy Thiên Hoa mặt bí xị xuống vẻ buồn buồn. Anh thấy mắc cười vì con bé ngốc này có vẻ biết yêu rồi.
-"Con bé ngốc này" Anh quay sang ký đầu Thiên Hoa một cái.
-"Em lớn rồi mà anh ký đầu em hoài là em ngu luôn đó". Thiên Hoa bĩu môi với bộ mặt làm ra vẻ giận dỗi. Thành Đạt thấy thế cũng phì cười.
Hai anh em trò chuyện một lúc thì cũng đến trường Đại Học Kinh Tế Sài Gòn. Thiên Hoa bước xuống xe với bộ áo dài trắng dáng vẻ thướt tha như tiên nữ hạ phàm, vẻ đẹp chất phát, mộc mạc khiến cho mọi người xung quanh phải quay lại nhìn cô, cô bước đi với vẻ ngại ngùng, xấu hổ.
Thành Đạt cũng lái xe đến công ty. Bác bảo vệ già nhíu mày bảo với Thành Đạt:
-"Nay anh đổi đời rồi à."
-"Dạ không có ạ. Xe này con mượn chứ không phải xe của con ạ." Thành Đạt cười trả lời đáp lại.
-"Uhm! Thôi thế thì chạy vào trong kia đi. Vậy mà làm ông già này mừng cho anh" Bác bảo vệ nói rồi chỉ tay về phía bãi xe gửi ô tô.
Thành Đạt vào công ty thì cũng không thấy Trịnh Thiên Thu đâu. Anh cũng đang muốn xem nhà họ