Ngày hôm qua, từ giáo sư Đinh, Tống Thiên Hy biết được, đồng thời xác nhận những gì Trần Thuận viết là phương án khắc phục vấn đề phát sinh của việc nghiên cứu và phát triển sản phẩm mới.
Ngay đêm đó, công ty liền khẩn cấp tiến hành thực nghiệm.
Chỉ cần dòng sản phẩm trang điểm ‘Tuyệt thế giai nhân’ có thể thành công đưa ra thị trường thì chắc chắn công ty sẽ vượt qua được hoàn cảnh khó khăn hiện tại.
Từ sau khi ba cô trở thành người sống thực vật, các công ty cùng ngành bắt đầu không ngừng tấn công công ty của gia đình họ, các hạng mục hợp tác cũng bị họ nhân cơ hội mà chiếm lấy phần lợi nhuận nhiều hơn, tình hình kinh doanh của công ty xuống dốc thậm tệ.
Tình hình này của công ty đã kéo dài gần ba năm, cho đến giờ việc vận hành công ty cũng xuất hiện nhiều vấn đề, nếu như không phải có Tống Thiên Hy gắng gượng chống đỡ thì công ty đã sụp đổ từ lâu rồi.
Nhưng nếu cứ tiếp tục trong tình trạng này thêm nửa năm nữa mà công ty vẫn chưa tìm được lối thoát thì chắc chắn sẽ không thể duy trì thêm được nữa.
Vì vậy, dòng sản phẩm ‘Tuyệt thế giai nhân’ này chính là cứu tinh của Tống Thiên Hy, cô đầu tư hết toàn bộ gia sản của mình vào nghiên cứu và phát triển dòng sản phẩm trang điểm này.
Mắt Tống Thiên Hy ươn ướt sau khi biết vấn đề của việc nghiên cứu và phát triển sản phẩm đã được giải quyết.
Sự kiên trì của cô cuối cùng cũng đã có kết quả.
Nên là đêm qua, cả đêm cô đều ở chỗ bộ phận nghiên cứu và phát triển sản phẩm mãi đến ba, bốn giờ sáng, bắt đầu thử nghiệm sản phẩm mới, sau khi thử nghiệm thành công mới thở phào nhẹ nhõm.
Việc nghiên cứu và phát triển thuận lợi ngoài dự kiến, giờ chỉ cần chờ nghiệm thu hiệu quả của sản phẩm mà thôi.
Chỉ cần hiệu quả đạt được như mong muốn thì khi dòng sản phẩm trang điểm này được tung ra thị trường, chắc chắn sẽ gây được tiếng vang lớn.
Nên là sau khi về đến nhà, Tống Thiên Hy chỉ ngủ được mấy tiếng rồi thức dậy chuẩn bị tắm rửa, sau đó vào viện thăm ba cô, rồi lại đến công ty tiếp tục công việc.
Mẹ cô ở bệnh viện với ba, em gái thì đi học ở trường, Trần Thuận thì không biết đi đâu cả đêm không về.
Trong nhà trống trải không bóng dáng người.
Vì vậy nên Tống Thiên Hy cũng không để ý, cô vào tắm mà không khóa cửa.
Đúng lúc cô tắm xong và đang lau đầu tóc.
Cửa phòng vệ sinh bỗng nhiên bị mở ra!
Động tĩnh đột ngột đó khiến cô giật mình quay qua nhìn.
Có người đàn ông đứng ở cửa, người đó không phải ai xa lạ, chính là chồng cô: Trần Thuận!
“Xin lỗi! Tôi không biết có người!”
Trần Thuận nói mà không hề có chút ngượng ngùng.
“Anh… xoay qua chỗ khác, không được nhìn!”
Tống Thiên Hy vừa thẹn vừa bực mình, cô vội vàng kéo lấy khăn tắm cuốn quanh người, làn da trắng nõn của cô vì thẹn và giận mà thoáng ửng hồng.
Tuy kết hôn đã ba năm, nhưng cô và Trần Thuận chưa từng có hành động thân mật nào.
Chứ đừng nói đến tình huống như lúc này.
“Cô yên tâm, tôi không có hứng thú với cô.”
Trần Thuận tùy ý khoát tay rồi xoay người đi, đồng thời đóng cửa phòng tắm lại.
Nên biết rằng lúc thực lực Trần Thuận còn yếu kém, hắn đã từng nhìn trộm một trong ba đại ma nữ của Ma giới tắm.
Mặc dù là sau đó hắn bị truy giết nhiều năm, rồi chạy thoát qua mấy hành tinh, mấy lần bị thương suýt chết, nhưng dù sao thì hắn cũng đã thành công rồi, đã nhìn qua thân thể đẹp hoàn mỹ không tỳ vết như vô thực đó.
Sau này, khi có thực lực lớn mạnh rồi thì vô số tiên nữ, thánh nữ, ma nữ, yêu nữ tranh nhau để được ngã vào lòng hắn.
Kiểu người đẹp nào mà hắn chưa từng trải qua chứ.
Kiểu mỹ nhân nào mà hắn chưa được thưởng thức kỹ càng từ trong ra ngoài, từ trên xuống dưới?
Tống Thiên Hy, hắn chỉ mới thoáng nhìn qua, tuy cũng có thể coi như là cực phẩm, hoàn mỹ, nhưng cũng chưa đủ để Trần Thuận phải nhìn không chớp mắt.
Tống Thiên Hy thấy dáng vẻ và hành động xoay người đi dứt khoát của Trần Thuận, cộng thêm hành động đóng cửa và câu nói ‘không hứng thú’ kia của hắn thì giận run cả người.
Cô bực mình thật rồi.
Bản thân Tống Thiên Hy cũng không ý thức được, lúc cô bị Trần Thuận nhìn thấy thì chỉ cảm thấy thẹn và giận, nhưng sau biểu hiện vô cảm không chút hứng thú của anh, cô mới thật sự tức giận.
“Tối hôm qua anh đi đâu?”
Tống Thiên Hy bước ra khỏi phòng tắm, nhìn Trần Thuận, hỏi với giọng khó chịu.
“Đại học Giang Châu.”
Trần Thuận đáp.
Tống Thiên Hy cũng không hỏi thêm Trần Thuận đến trường đại học để làm gì.
“Phương án giải quyết mấy vấn đề hóa học trong nghiên cứu và phát triển sản phẩm mới của tôi là do anh viết sao?”
Tống Thiên Hy lại nhìn Trần Thuận với ánh mắt có chút phức tạp.
Trần Thuận của hai ngày hôm nay không ngừng khiến cô bất ngờ và ngạc nhiên, thậm chí khí chất con người của Trần Thuận cũng khác trước.
“Đúng vậy, sao, giải quyết được vấn đề chứ?”
“Cám ơn anh, Trần Thuận, anh không chỉ cứu ba tôi, mà còn cứu cả công ty, tôi…” Tống Thiên Hy nhìn Trần Thuận như muốn nói thêm gì nữa, nhưng rồi lại thôi.
Trần Thuận nhìn dáng vẻ ấp úng do dự cua cô, hắn liền lên tiếng: “Không cần cám ơn, nếu như đã giải quyết được vấn đề, thì trả tôi tiền công đi.”
“Trả tiền công?” Tống Thiên Hy trợn to mắt.
Cô cũng không phải là nghĩ rằng đây là việc Trần Thuận nên làm, mà chỉ là bất ngờ!
“Đây là thành quả lao động của tôi, đương nhiên phải trả tiền công rồi, chứ ở đâu ra có chuyện miễn phí được, dù gì cũng sắp ly hôn rồi, chúng ta nên sòng phẳng thì hay hơn.”
Trần Thuận cố tình nhấn mạnh từ ‘ly hôn’.
Người phụ nữ này đừng có vì chút cảm động mà không ly hôn với hắn, như vậy không được đâu.
Trần Thuận cũng không dự tính là sẽ tiếp tục qua lại với gia đình cô.
Hắn chỉ nghĩ đến việc tu luyện, chỉ muốn nhanh chóng khôi phục thực lực, rồi sau đó rời khỏi địa cầu và quay về trả thù.
“Được!” Tống Thiên Hy nghe hiểu ý của Trần Thuận, cô nghiến răng nói: “Phương án này của anh có thể nói là rất đáng giá, gần đây tôi đang kẹt nên trong tay không có nhiều tiền, tôi ghi giấy nợ cho anh trước vậy.”
“Cũng được.”
Trần Thuận trả lời với giọng điệu không quan tâm.
Tiền, đối với hắn mà nói cũng không quan trọng lắm.
Nếu thật sự hắn muốn kiếm tiền trên địa cầu này, đó là chuyện quá dễ dàng và đơn giản.
Hắn chỉ cần ra tay trị bệnh nan y cho một người giàu có bất kỳ thì hắn sẽ giàu sau một đêm ngay.
***
Trần Thuận tắm rửa xong lập tức cảm giác toàn thân thoải mái hơn rất nhiều.
Đúng lúc này, hắn nhận được cuộc điện thoại của Cao Bình gọi đến.
Qua điện thoại, Cao Bình nói rằng hôm qua vì có chút vội nên chưa kịp cám ơn hắn đàng hoàng, đồng thời tỏ ý hôm nay muốn mời hắn ăn bữa cơm, thêm nữa anh ta cũng có manh mối về hắc khí trong cơ thể nên muốn gặp Trần Thuận để thảo luận.
Trần Thuận nghe vậy, vui mừng bộc lộ ra ngoài mặt.
Hắc khí trong cơ thể của Cao Bình là thứ làm Hỗn Độn Châu sinh ra phản ứng nhất trong những thứ hắn gặp.
Chỉ cần tìm được ngọn nguồn thì có thể sở hữu được lượng lớn loại năng lượng hắc khí này.
Như vậy thì Trần Thuận hoàn toàn có thể thông qua Hỗn Độn Châu để gia tăng thực lực lên một bậc trong thời gian ngắn.
Cúp điện thoại xong, Trần Thuận lập tức thu dọn đồ rồi ra ngoài, đến điểm hẹn ở khách sạn Giang Châu.
Tốc độ của Trần Thuận rất nhanh, lúc hắn đến khách sạn Giang Châu thì vợ chồng Cao Bình và Tôn Ngọc Hương vẫn chưa đến.
Trần Thuận bèn tìm chỗ ngồi đợi ở sảnh lớn.
Không lâu sau, bên trong sảnh lớn xuất hiện một nhóm người.
Trong đó, có người thanh niên khoảng hơn hai mươi tuổi được những người khác vây xung quanh.
“Chúc mừng trưởng phòng Trương, chúng ta mới tốt nghiệp vài năm, chúng tôi còn đang phải lăn lộn vì miếng cơm manh áo thì trưởng phòng Trương đã bước