Có điều, nghi hoặc vẫn hoàn nghi hoặc, Trần Thuận vẫn tiến vào Xuân Phong lầu!
Trần Thuận vừa vào Xuân Phong lầu, Nhu Nhi đã xuất hiện!
“Trần sư huynh, huynh đã đến rồi!”
Nhu Nhi cười ngọt ngào nói.
Có điều lần này, Nhu Nhi không biết là cố ý hay vô tình, mà không để lộ hàm răng trắng bóng của mình nữa!
Sau khi chưởng quầy thấy Nhu Nhi xuất hiện, lập tức gác lại giao dịch với những người khác, đến bên Trần Thuận và Nhu Nhi.
“Nhu Nhi tiểu thư, Cậu Trần , xin mời đi lối này!”
Thái độ và hành động của chưởng quầy vô cùng cung kính!
Mà ba anh em Hổ Sơn, mấy người trước đó còn kêu gào, thấy vậy, sắc mặt lập tức đen thui!
Một vị tráng sĩ trong số đó bước qua, vẻ mặt không hề thân thiện: “Chưởng quầy, chuyện này thật không hợp lý đâu đó?”
Tuy chưởng quầy chỉ luyện khí trung kỳ, nhưng Xuân Phong lầu không phải do ông ta mở, mà do chủ của ông ta, một cường giả thuộc thành Long Hoa đã thông thần cảnh sơ kỳ!
Đối mặt với ba anh em Hổ Sơn, ông ta không hề sợ hãi, thái độ đúng mực: “Đạo hữu, phiền các vị đợi một lát!”
Nói xong, ông ta lại dẫn Trần Thuận đi lên lầu!
Giờ phút này, không chỉ ba anh em Hổ Sơn không cam lòng!
Trong sảnh lớn, khá nhiều người đều đồng loạt bắn ánh mắt về phía chưởng quầy!
“Chưởng quầy, không phải ông nói trên lầu đã không còn chỗ rồi sao?”
Xuân Phong lầu tổng cộng có ba tầng!
Tuy nhiên, hôm nay, đừng nói đến tầng trên cùng trước kia đã thường bị tranh giành, ngay tầng hai thôi đã không mở cửa với khách bên ngoài, chỉ dùng mỗi tầng một để tiếp đón khách!
“Sao nào, chưởng quầy đang ức hiếp bọn tôi hả?”
Bỗng chốc, dù là người đã có chỗ ngồi, vẻ mặt cũng không hề thân thiện!
Càng đừng nói mấy người vẫn chưa có chỗ ngồi kia!
Không chỉ nhắm vào chưởng quầy, cũng có những tu sĩ luyện khí đỉnh phong, mang thần niệm cao cường đã nhắm thẳng vào Trần Thuận!
Trần Thuận khẽ hừ lạnh, lập tức phá vỡ tất cả thần niệm cao cường nhắm về phía hắn thành không khí!
Sau đó, hắn mới tiếp tục lên lầu.
Trong chốc lát tất cả đều không thốt nên lời!
Vừa nãy, thần niệm cao cường xông về phía Trần Thuận không phải chỉ có một chưởng!
Hơn nữa, họ đều là người luyện khí đỉnh phong!
Nhưng chỉ một tiếng hừ lạnh của Trần Thuận, đã phá vỡ tất cả, nhất thời, tất cả mọi người đều biết Trần Thuận không dễ chọc!
Dưới tình huống không xác định được thân phận Trần Thuận, những người này cũng không phải đồ ngốc, đương nhiên họ sẽ không lại tiếp tục làm gì Trần Thuận nữa!
Chỉ có điều, ánh mắt mọi người nhìn chưởng quầy lại càng không mấy thân thiện!
Đến tận sau khi ông ta đã dẫn Trần Thuận và Nhu Nhi lên lầu, lúc này chưởng quầy mới vội vã đi xuống!
Hoàn toàn không phải để giải quyết chuyện bên dưới.
Mà do ông ta không có tư cách lên lầu!
“Chưởng quầy, hôm nay nếu ông không có một lời giải thích thỏa đáng, có tin hay không, bọn tôi sẽ phá sập cái Xuân Phong lầu này của mấy người!”
Bỗng nhiên có người tức giận nói!
Chủ nhân của Xuân Phong lầu, tuy thông thần cảnh sơ kỳ, nhưng lúc này lại không có mặt ở đây!
Một số tản tu lưỡi đao đã liếm máu cùng đám trưởng bối thông thần cảnh đều bất mãn!
Chưởng quầy sau khi lui xuống lầu, lại không hề giống với dáng vẻ trước đó, ở mặt mọi người chỉ thấy ông ta toàn đi điều đình, dàn xếp!
Mà hiện giờ ông ta lại thản nhiên nói: “Các người biết người vừa lên lầu kia là ai không?”
“Ai?”
“Trần Thuận!”
Chưởng quầy bình thản nói.
Bỗng chốc mọi người đều tắt tiếng!
Biến cố ở phủ thành chủ đã truyền ra, hiện giờ đại danh của Trần Thuận có thể nói là khắp thành Long Hoa không ai không biết!
Là một thiên tài tuyệt thế đã đi thuyền Diệu Dục, từng lên Diệu Dục lầu , cùng Nam Cung Tiên Nhi hàn huyên tâm sự!
Còn có một sư huynh thần hải cảnh!
Chính là đệ tử của vị thầy luyện đan nào đó!
Ai mà chọc nổi!
Ai mà dám chọc?
Hiện giờ, trong thành Long Hoa to lớn này, người thật sự có thể chọc nổi Trần Thuận tuyệt đối không vượt quá năm ngón tay!
“Trên…trên lầu, là ai mời Trần Thuận?”
Đột nhiên có người tò mò, cẩn thận dò hỏi.
Chưởng quầy liếc nhìn người đó, không nói gì.
Nhưng mọi người chợt nhớ đến cô gái vừa xuất hiện để đón tiếp Trần Thuận!
Trong chốc lát, một ý nghĩ đã xẹt qua trong đầu mọi người.
Chỉ có điều vậy mà chẳng có ai lên tiếng nữa.
Sự im lặng bao trùm cả sảnh lớn!
Cũng không còn cảnh tượng tranh cãi như trước đó nữa!
Chưởng quầy thấy vậy cũng thở phào nhẹ nhõm!
“Sư huynh, đã đến rồi!”
Sau khi Nhu Nhi dẫn Trần Thuận đến lầu ba thì ngọt ngào nói.
Sau đó cô ta lui xuống!
Lầu ba, chỉ có một gian phòng rộng lớn!
Trong phòng có thể trực tiếp nhìn thấy cảnh tượng trên trời!
Cũng có thể nhìn ngắm phần lớn phong cảnh thành Long Hoa!
Dù là Nam Cung Tiên Nhi đã thu liễm khí tức của bản thân bằng liễm tức chi pháp cao cường, để những tu sĩ dưới lầu kia không cảm nhận được.
Nhưng Trần Thuận đã cảm nhận được khí tức của Nam Cung Tiên Nhi từ lâu.
Trần Thuận cũng không băn khoăn mà đẩy cửa bước vào!
Khi Trần Thuận vừa bước vào, một giọng nói như từ trên trời truyền vào tai hắn: “Sư huynh cũng không chào hỏi, cứ bước vào như vậy, cũng không ngại Tiên Nhi trong này có