Thân là tu sĩ, Trần Thuận không thể nào không biết giá trị của Đại Diễn kiếm quyết này được, nhưng hắn cứ muốn lấy ra đấu giá, hơn nữa đối mặt với một tu sĩ Thần Hải Cảnh trung kỳ như ông ta vẫn rất là bình tĩnh, thái độ như ngang hàng với nhau.
Hoàn toàn khác với thái độ cung kính của những tu sĩ Luyện Khí, thậm chí là Thông Thần Cảnh khác khi nhìn thấy ông ta.
Xem ra, Trần Thuận không hề sợ Mạc Đông Thâm chút nào.
Rốt cuộc người này là ai?
Hoa Vinh hơi kinh hãi!
Lai lịch chắc chắn không nhỏ!
“Cậu bạn nhỏ là muốn bán đấu giá kiếm quyết này ư?”
Hoa Vinh hỏi.
“Đúng thế”.
Trần Thuận gật đầu.
“Nếu bây giờ bán đấu giá giữa chừng, hiệu quả và giá trị không thể bằng sau khi tuyên truyền được, đến lúc đó thậm chí còn có thể hấp dẫn được sự tranh giành của cả năm vực trong tiên giới, cậu vẫn muốn bán đấu giá vào lúc này ư?”
Hoa Vinh lại hỏi.
“Không phải trong lòng trưởng lão đã có quyết định rồi sao?” Trần Thuận cười nhạt nói: “Chỉ cần giá cả thích hợp, là đấu giá cho các tu sĩ khác hay bán cho Thiên Diệu thì có khác nhau đâu!”
Sắc mặt Hoa Vinh hơi thay đổi.
Người này vậy mà biết ông ta đang nghĩ gì.
Nhưng Hoa Vinh cũng không phải người hay đắn đo, bèn nói: “Năm triệu linh thạch hạ phẩm, hội đấu giá Thiên Diệu của tôi sẽ mua lại kiếm quyết trong tay cậu, thế nào?”
Tàn quyển của Đại Diễn kiếm quyết này tuyệt đối có thể trở thành vốn lập tông môn, tạo ra một thế lực vô cùng lớn!
Năm triệu linh thạch hạ phẩm thật sự chỉ là một con số!
Chỉ cần tuyên truyền một phen, tương lai giá thành giao chắc chắn có thể cao hơn con số này.
Huống hồ nếu do hội đấu giá Thiên Diệu của bọn họ mua lại, kiếm được lợi nhuận ở giữa rồi, cả Đại Diễn kiếm quyết cũng sẽ là của hội đấu giá Thiên Diệu.
Hội đấu giá Thiên Diệu cũng vì thế mà có được một công pháp thiên cấp.
Giá trị vượt xa năm triệu linh thạch hạ phẩm.
Nhưng Trần Thuận nghe vậy lại lắc đầu: “24 tỷ !”
Hoa Vinh ngẫm nghĩ: “Được, cứ theo ý cậu, 24 tỷ!”
“Nhưng 24 tỷ cũng không phải con số nhỏ, cậu phải đợi một lát!”
Trần Thuận gật đầu.
Hai bên bàn bạc thành công!
Hoa Vinh mang theo Đại Diễn kiếm quyết rời đi.
…
…
Trên tầng cao nhất của hội đấu giá Thiên Diệu!
Có mấy ông lão đang ngồi với nhau.
“Điều tra xem rốt cuộc cậu ta có thân phận gì?”
Ông lão mặc áo dài nhìn ngọc giản có khắc Đại Diễn kiếm quyết trong tay, một lát sau nặng nề nói.
Hoa Vinh vừa giao dịch với Trần Thuận khi nãy lập tức trả lời: “Đã phái người đi thăm dò rồi!”
“Đại Diễn kiếm quyết này chưa từng xuất hiện ở Tiên giới, từng nghe nói có một công pháp như vậy, tuy cậu ta nói là tàn khuyết, nhưng chưa hẳn thật sự là một công pháp không trọn vẹn, nếu…”
Ông lão mặc áo dài ung dung nói.
Còn chưa hết câu, mấy ông lão khác đã hiểu ý lão ta.
Người bình thường không có tội, nhưng vì mang đồ quý nên phải chịu tội!
Nếu Trần Thuận dám lấy công pháp thiên cấp ra mà không có thế lực lớn mạnh gì sau lưng thì đừng trách bọn họ ra tay.
Dẫu sao Đại Diễn kiếm quyết thật sự chỉ có một phiên bản không đầy đủ thế này, nói một cách khác Trần Thuận đưa ra có hoàn chỉnh hay không, không ai biết được.
Nếu có thể, đương nhiên cần có một đáp án khẳng định mới được.
…
…
Sau khi Hoa Vinh mang ngọc giản rời đi, không bao lâu lại tự mình đưa một chiếc nhẫn trữ vật đến.
Trong nhẫn là 24 tỷ linh thạch hạ phẩm.
Đây là xoay sở trong lúc cấp bách.
Cũng có thể nói có hơi khiến hội đấu giá Thiên Diệu thương gân động cốt.
Sau khi đưa cho Trần Thuận, tán gẫu mấy câu, Hoa Vinh lại rời đi, dù sao buổi đấu giá vẫn còn chưa kết thúc, Trần Thuận còn muốn tiếp tục tham gia quá trình tiếp theo.
Rời khỏi phòng bao rồi, Hoa Vinh lại nhìn vào tromg một cái.
“Có thế lấy đi 24 tỷ linh thạch này không thì phải xem bối cảnh và thực lực của cậu lớn đến mức nào rồi!”
Hoa Vinh thầm nghĩ.
Mà Trần Thuận trong phòng bao cũng nhìn ra ngoài một cái.
Như nhìn xuyên qua phòng bao, nhìn thấy Hoa Vinh, cũng nhìn thấy vẻ mặt và suy nghĩ của ông ta vậy.
Trần Thuận cười khẩy.
“Nếu biết điều, Đại Diễn kiếm quyết này sẽ là cơ duyên của hội đấu giá Thiên Diệu các người, nếu không biết điều, đó sẽ là tai hoạ ngập đầu!”
Trần Thuận cười mỉa mai lắc đầu.
Sau đó lại nhìn xuống bục đấu giá dưới lầu một.
Sau khi Trần Thuận lấy được Thổ Tinh Chi Hoả, Lam Băng lại lấy ra mấy món đấu giá, cũng tạo nên chấn động không nhỏ.
Giá chốt cũng đều nằm trong phạm vi mấy trăm triệu linh thạch hạ phẩm.
Nhưng đều không có tác dụng quá lớn với Trần Thuận, cũng không khiến hắn thấy hứng thú.
Một lác sau.
Lam Băng ở lầu một có hơi hưng phấn.
“Tiếp theo đây sẽ đấu giá một pháp bảo cao cấp bậc