Để lại vệt máu dọc đường.
Sau khi đáp đất, Trịnh Đông Dương nhịn không nổi mà nôn ra bụm máu, không ngờ trong đó lại lẫn cả vụn nội tạng.
Trịnh Đông Dương bị thương nặng một đòn này!
Thấy lồng ngực chảy máu tươi đầm đìa của mình, thậm chí còn lờ mờ nhìn thấy xương cốt, cảm giác đau đớn xộc lên thần kinh của Trịnh Đông Dương.
Vào lúc ấy, trông hắn ta làm gì còn vẻ anh tuấn, áo trắng bay phấp phới như trước lúc ra trận nữa.
Trịnh Đông Dương bị thương nặng nề, lĩnh vực‘khốn thiên tỏa địa’ cũng mất hiệu nghiệm.
Tất cả mọi người đều há miệng thở dốc, có thể tự do hành động như trước kia.
Chiêu này của Trịnh Đông Dương quá đáng sợ!
Nhưng rồi ánh mắt mọi người nhìn Trần Thuận càng đáng sợ hơn.
Trần Thuận còn đáng sợ hơn cả Trịnh Đông Dương!
Nhất là những chuẩn tông sư trong nhóm người càng có cảm nhận sâu sắc hơn.
Nhưng thật chất thấy đáng ngạc nhiên nhất là những tông sư nấp trong bóng tối mà không lộ mặt.
Trịnh Đông Dương xuống Nam, thu hút rất nhiều sự chú ý.
Với lại một thanh niên mạnh mẽ dường như có cấp bậc tông sư như Trần Thuận lại gửi thư khiêu chiến cho Trịnh Đông Dương, làm sao có thể không đạt đến cấp bậc tông sư cho được.
Ngoại trừ Nam Phương, hai vị tông sư lo lắng vì Trịnh Đông Dương đến khiêu chiến, bao gồm Sa Bá Nham, Thân Minh Uy và Ôn Hoằng Nghị cũng đã đến.
Trong đó cảm nhận sâu nhắc nhất là ba người Sa Bá Nham, Thân Minh Uy và Ôn Hoằng Nghị, bọn họ đã biết được sự đáng sợ trong chiêu ‘khốn thiên tỏa địa’ của Trịnh Đông Dương.
Những người có thực lực tông sư thời kỳ giữa như Ôn Hoằng Nghị cũng bị ảnh hưởng nhẹ, chứ đừng nhắc đến Sa Bá Nham và Thân Minh Uy nữa.
Rồi sau đó Trần Thuận lại hoàn toàn không bị ảnh hưởng gì cả, đúng là kỳ quặc thật!
Còn có một chiêu mà Trần Thuận sử dụng, sức mạnh khí lực nuốt chửng lực công kính, nội lực được đè nén đến tột cùng sẽ bùng nổ, đây cũng là chiêu thức mà mọi người chưa từng nhìn thấy, về mặt lý luận thì có thể, nhưng thao tác trên thực tế lại rất khó, mở ra chân trời mới!
Cho dù một vị tông sư đối mặt với sự công kích của chuẩn tông sư cũng không dám làm như thế, huống hồ chi đều là người cùng cấp bậc với nhau.
Những vị tông sư này đều nhìn Trần Thuận với ánh mắt đậm vẻ kiêng kị!
Trịnh Đông Dương đứng dậy, ánh mắt hắn ta nhìn Trần Thuận đã thay đổi.
Hắn ta là thiên chi kiều tử.
Cho dù hắn ta không phải là người đạt đến cảnh giới tông sư sớm nhất, hắn ta cũng tự tin rằng mình là người mạnh nhất.
Hắn ta cho rằng mình vô địch thiên hạ, cho dù là ai thì cũng không vô địch như mình mới đúng.
Nhưng hôm nay, không ngờ hắn ta lại thất bại liên tiếp khi so tài với Trần Thuận.
Gương mặt Trịnh Đông Dương bắt đầu vặn vẹo.
“Trần Thuận, là cậu ép tôi đấy, hôm nay tôi sẽ lấy máu cậu để cho lòng tin vô địch của tôi được viên mãn!”
Trịnh Đông Dương không quan tâm đến vết thương trước ngực, hắn ta đanh giọng mà nói.
Khí thế sa sút trên người hắn ta đột ngột thay đổi, lại lên đến đỉnh cao một lần nữa.
Không những là thế, sau khi lên đến đỉnh cao lại loáng thoáng tăng cao hơn nữa.
Mọi người chỉ nhìn thấy máu thịt trên người Trịnh Đông Dương vốn đẹp trai không ai bì được ấy, dường như đều đã khô lại cả.
Làn da mướt mát đều trở nên khô quắt!
“Cái…Cái gì thế, tinh huyết thiêu đốt !”.
Ôn Hoằng Nghị thốt lên đầy ngạc nhiên!
Tinh huyết thiêu đốt vẫn là một phương pháp thần bí, tăng cường thực lực của bản thân thông qua việc thiêu đốt máu trong người, nếu như bất chấp hậu quả mà sử dụng phương pháp thần bí này thì những người có tài năng xuất chúng còn có thể khiến mình đạt thêm cảnh giới mới.
Còn Trịnh Đông Dương chắc chắc là một người có thiên phú không ai bì được.
Đồng tử Ôn Hoằng Nghị khẽ co rút, ngày hôm qua, nếu Trịnh Đông Dương sử dụng tinh huyết thiêu đốt khi chiến đấu với hắn ta thì rất có thể hắn ta sẽ thua dưới tay Trịnh Đông Dương.
“Hắn ta điên rồi à?”
Đám người Thân Minh Uy đều hoảng hốt tột cùng.
Gì thế này, đúng là đang tự hủy căn cơ của mình.
“Lòng tham vọng của Trịnh Đông Dương rất cao, mọi người cho rằng hắn ta có vô địch chi tâm, nhưng thứ mà hắn ta theo đuổi là vô địch một cách hoàn hảo, trên con đường xuôi xuống Nam, hắn ta đã quyết định phải giết một tông sư! Những tông sư khác đều có thế lực mạnh mẽ và mạng lưới quan hệ rộng lớn chống lưng, cho dù là nhà họ Trịnh ở thủ đô cũng không dám tùy tiện rước rắc rối vào người, còn Trần Thuận lại là sự lựa chọn thích hợp nhất. Hắn đột ngột xuất hiện, cũng không có gia thế khủng, đương nhiên sẽ trở thành đối tượng phù hợp nhất cho Trịnh Đông Dương giết hại rồi.
“Quan trọng nhất là bây giờ đã không còn là chuyện dính líu đến gia thế nữa rồi, nếu như Trịnh Đông Dương thất bại trong tay Trần Thuận thì tất cả những nỗ lực trước kia của hắn ta đều uổng phí, bởi thế, cho dù sử dụng một chiêu thức ảnh hưởng đến căn cơ của mình như tinh huyết thiêu đốt, hắn ta cũng phải giết Trần Thuận cho bằng được, chỉ khi làm thế thì vô địch chi tâm của hắn ta mới trở nên hoàn hảo, nếu như thua thì đừng nói hoàn hảo, vô địch chi tâm của hắn ta sẽ vỡ nát!”
Ôn Hoằng Nghị cất tiếng nói.
Rõ ràng hắn ta nhìn rất thông thấu.
“Huống hồ với căn cơ của nhà họ Trịnh trong thủ đô, dù có là di chứng của tinh huyết thiêu