Nhóm dịch: Thiên TuyếtLạc Vân Thường gật gật đầu, cũng không có nhiều hoài nghi.Bàng thống lĩnh nhìn thấy Trác Phàm, trong mắt tựa hồ có chút do dự, nhưng là rất nhanh đã làm ra quyết định, tiến về phía trước, mạnh mẽ quỳ xuống."Trác Phàm huynh đệ, lúc trước là ta lỗ mãng, không biết ngươi đang dụ địch xâm nhập, phát ra ngôn từ nhục mạ, rất đáng tội.
Ngươi muốn đánh hay phạt, muốn làm gì cũng được.
Cho dù là muốn đầu của Bàng mỗ, Bàng mỗ cũng sẽ không một chút nhíu mày."Trác Phàm thấy vậy, âm thầm gật đầu.
Tên họ Bàng này đúng là một đầy tớ trung thành, nếu là tên Triệu Thành kia có được một nửa sự trung thành như của Bàng thống lĩnh, hắn cũng sẽ không lưu lạc đến tình trạng này.Trong lòng thầm than, Trác phàm đem Bàng thống lĩnh nâng dậy, cười nói: "Bàng thống lĩnh chính là thống lĩnh hộ vệ, ta chỉ là một người hầu nhỏ nhoi, không chịu nổi đại lễ của ngài.
Huống hồ lần này có thể xử lí hết bọn người Tôn quản gia, còn phải dựa vào tiểu thư bày bố trận pháp nữa."Nghe được lời ấy, Lạc Vân Thường sửng sốt, không khỏi nghi hoặc nhìn về phía Trác Phàm.
Tới khi nhìn thấy hắn nháy mắt với mình, nàng mới hơi gật đầu.Tuy rằng Lạc Vân Thường không rõ vì sao Trác Phàm không muốn thừa nhận chính là hắn bày bố trận pháp, nhưng dù sao hắn đã cứu mình, liền thuận theo ý tứ của hắn.Bàng thống lĩnh ngạc nhiên nhìn về phía Lạc Vân Thường: "Tiểu thư còn có thể bày trận pháp?"Lạc Vân Thường xấu hổ cười cười, miễn cưỡng thừa nhận."Trời giúp Lạc gia ta rồi, tiểu thư biết trận pháp, ngày vực dậy Lạc gia gần ngay trước mắt!" Bàng thống lĩnh ngửa mặt lên trời cười to, trong mắt tràn ra nước mắt kích động.Trác Phàm sờ sờ cái mũi, từ chối cho ý kiến.Lạc Vân Thường cũng trộm nhìn về phía Trác Phàm, nếu là trận pháp thật có thể vực dậy Lạc gia, vậy nhất định phải dựa cả vào người này.Tựa hồ hiểu được suy nghĩ của nàng, Trác Phàm chặn lại nói: "Hiện giờ chúng ta đã không còn bị uy hiếp bởi đám người Tôn quản gia, không biết tiểu thư có dự định gì chưa?""À, chúng ta vốn dự định bảo vệ tiểu thư đi nương tựa vào Thái gia!" Lạc Vân Thường còn chưa đáp, Bàng thống lĩnh đã nói ra.Hiện tại, Bàng thống lĩnh đã không hề coi Trác Phàm là một cái gia nô bình thường, mà đối đãi với hắn như với cao tầng Lạc gia."Ngươi hẳn là biết được, Thái gia công tử có hôn ước với tiểu thư nhà ta đấy."“Ồ, là Phong Lâm Thành Thái gia?"Trác phàm sờ sờ cằm, âm thầm gật đầu.Căn cứ trí nhớ tiểu tử này, Thái gia là đại gia tộc đứng đầu Phong Lâm Thành, cùng Lạc gia không phân cao thấp.
Nếu có thể đem tỷ đệ Lạc gia giao cho bọn họ, nói không chừng tiểu tử này hẳn có thể chết được nhắm mắt, tâm ma trong lòng của hắn sẽ giảm bớt đi.
Còn có khả năng là có thể triệt để biến mất, vậy hắn liền thật sự được giải thoát rồi.Nghĩ đến đây, Prác phàm liên tục gật đầu nói: "Tốt, vậy hãy đi tới Thái gia nương tựa."Sau đó, hắn quay đầu nhìn tòa Hắc Phong Sơn kia, lẩm bẩm nói: "Ta còn sẽ quay trở về."Cùng thời gian, trong một sơn động tối tăm trên đỉnh núi Hắc Phong, một người thanh niên trẻ tuổi với khuôn mặt tà dị đang ngồi trên một cái ghế dựa cổ lớn, nhìn phía dưới một tên tiểu