Phốc!Tại trong ánh mắt kinh khủng của gã hộ vệ kia, Trác Phàm đánh một chưởng vào đỉnh đầu gã, bắt đầu vận chuyển công pháp.Chỉ một thoáng, trong tay hắn sinh ra từng dòng khí màu đen, như những con trùng nhỏ vặn vẹo chui vào trong cơ thể của gã hộ vệ kia.
Ngay khi những dòng khí đen này đi vào cơ thể, gã hộ vệ sắc mặt biến đổi.Vẻ mặt của gã vốn đã kinh hoảng nay trở nên vặn vẹo, thống khổ, gương mặt bởi vì lúc trước mất máu quá nhiều mà trắng bệch, lúc này đã chuyển dần thành màu đen.
Không lâu sau, cả người gã hộ vệ đều biến thành một đoàn than đen.
Trong núi rừng tối đen, nếu không tập trung nhìn kĩ thì sẽ không thể nào thấy rõ bóng người của gã.Thấy tình cảnh này, Trác Phàm nhếch môi, trong mắt hiện ra sự hưng phấn.Thiên Ma Đại Hóa Quyết tuy là đem tu vi của người khác hóa thành công lực cho mình, nhưng nguyên lực của người khác vất vả tu luyện ra đâu dễ dàng để đoạt chứ? Coi như hắn thu được vào bên trong cơ thể, cũng có khả năng bị bài xích.
Đã là cơ sở để về sau tu luyện, hắn phải cẩn thận không được sai sót.Cho nên, đầu tiên Trác Phàm ma hóa nguyên lực của gã hộ vệ, sau đó mới có thể triệt để hấp thu.Hít một hơi thật sâu, Trác Phàm khôi phục lại tâm tình kích động, tay siết chặt, những dòng khí đen từ trong cơ thể của gã hộ vệ bắt đầu trở ra hướng về phía cơ thể hắn, mà thân thể màu đen của gã hộ vệ kia cũng cấp tốc trở nên khô quắt.Một giờ sau, Trác Phàm thu tay lại, khoanh chân ngồi dưới đất, vận công luyện hóa nguyên lực mới đạt được ở bên trong cơ thể.Thân thể gã hộ vệ thuận thế ngã trên mặt đất, đụng một cái thành đống bột mịn.
Giống như là một cái xác chết đã trải qua nghìn năm thời gian, bị đào móc từ hơn ngàn mét dưới mặt đất ra sau đó lại gặp phải không khí xói mòn, hoàn toàn biến thành một đống cát bụi, bay đi trong không gian.Cửu U Ma Đế sáng tạo ra Thiên Ma Đại Hóa Quyết chẳng những có thể đoạt công lực người cho mình, mà tất cả sinh mệnh tinh hoa của họ cũng bị hút hết.Cường đại khí đen như sóng lớn lao nhanh tán loạn bên trong cơ thể, Trác Phàm vội bình tĩnh tâm thần, vận chuyển công pháp, đem cỗ lực lượng này dẫn dắt tới các kinh mạch lớn, không ngừng cọ rửa biên giới của các kinh mạch, đem những kinhmạch này dần dần mở rộng.Toàn bộ công lực của cao thủ Tụ Khí Cảnh một lúc rót vào thân thể chưa từng tu luyện này của hắn, làm kinh mạch của hắn đau đớn gần như tê liệt, khiến cho cái trán của hắn toát ra từng đợt mồ hôi mịn.Nhưng là hắn cố gắng kìm nén đau đớn, bởi vì hắn biết có được lực lượng cường đại như vậy truyền vào cơ thể hắn sẽ tạo được một cơ sở tu luyện vững chắc hơn bất cứ kẻ nào khác.
Có cơ sở tốt như thế này, về sau hắn tu luyện sẽ dễ dàng hơn, làm ít công to.Thời gian trôi qua từng giây, từng phút, hai giờ, bốn giờ, Trác Phàm một mực liều chết cắn răng, trên trán mồ hôi tuôn ra như suối...Sáu giờ sau, hàm răng đang cắn chặt của Trác Phàm mới bắt đầu buông lỏng ra, những dòng khí đen trong cơ thể hắn sau khi di chuyển mấy trăm vòng theo các kinh mạch hiện tại đã quay trở về đan điền, hóa thành một hồ nước màu đen yên tĩnh nằm tại đó, không còn cuồng bạo như lúc trước.Chậm rãi mở hai mắt, Trác Phàm thở ra một ngụm khí.
Đám mây ở chân trời cũng bắt đầu chuyển sang màu trắng sáng, qua một đêm những dã thú ăn xác chết đã no nê quay trở về bên trong rừng sâu.“Trời đã sáng rồi a, không nghĩ luyện hóa một người Tụ Khí Cảnh hai tầng lại khiến ta mất thời gian một đêm.”Trác Phàm cười cười, lắc đầu, bắt đầu kiểm tra thân thể