- Đi Tam Thần hội.
- Ừm, lần này tới lượt ngươi?
- Ừm.
- Phải làm thế nào?
- Tín đồ là vô tội, bởi thế giới này, rất dễ khiến lòng người dao động, cho nên không cần phải làm tới mức tanh máu như ngươi, giải quyết xong đám cao tầng, bọn hắn tự sẽ tán.
- Xa bang giao cho Tứ Nương sao?
- Lúc này, hẳn là Tứ Nương đã chiêu đãi bọn hắn.
- Người đứng sau Liệp Cẩu bang thì sao?
Mỗi một bang phái, kỳ thực đều có người đứng sau hậu thuẫn. Hổ Đầu thành này tuy nhỏ, nhưng cũng là một huyện thành không tệ.
- Đám người kia sẽ không để ý ai sống ai chết đâu, thứ bọn hắn quan tâm là bạc, chỉ cần cứ dâng tiền như cũ là được, chờ chúng ta chỉnh hợp ở đây xong, mới tới quy hoạch bọn hắn.
- Còn tưởng ngươi sẽ bảo ta đi giết bọn hắn.
- Không cần, chúng ta hiện tại, có thể nói là đang ở Tân Thủ thôn, người có thể phát ra ánh sáng không nhiều, thậm chí có thể nói là hiếm thấy, nhưng nếu bọn có một tên Cửu phẩm thực sự, lúc đó chọc phải kẻ khó chơi, người bị quy hoạch sẽ là chúng ta chứ không phải bọn hắn.
A Minh không lên tiếng, nhưng trầm mặc vốn là một loại ngầm đồng ý.
Nếu như có thể mạnh hơn một chút thì tốt.
- Cho nên, ta mới để Lương Trình cùng Tiết Tam theo chủ thượng làm dân phu, ngươi có phát hiện không, lúc chủ thượng hôn mê, chúng ta chỉ là người bình thường.
Trong nửa năm chủ thượng hôn mê, chúng ta đã thử rất nhiều cách, nhưng đều không thể khôi phục dù chỉ là một chút sức mạnh.
Sau đó, chủ thượng tỉnh, chúng ta biểu lộ trung tâm, nịnh một chút, sức mạnh liền khôi phục mục phần.
Ngươi thấy, chủ thượng giống cái gì?
A Minh nghe vậy, lập tức thầm trầm tư.
Sau một hồi, đáp:
- Oreo.
(Hình mẫu nhân vật gấu mèo Rocket trong Marvel - Nhân vật gắn kết cả đội vệ binh)
…
Tầng hai khách sạn, ghế lô.
Kỳ thực tầng hai vốn không có ghế lô, tất cả chỉ đều là lều vải đỏ, nhưng vì Tứ Nương dọn ra, nên lầu hai trống trải hơn nhiều.
Từng cái “Phòng làm việc” lớn tới mức chỉ đủ để đặt một tấm phản rộng nửa mét, đã bị tháo sạch.
Phòng trong góc, có một cái bàn, phía trên bày rượu cùng thức ăn.
Hai tên nam tử thể trạng to lớn ngồi bên, bên cạnh có một người trẻ tuổi.
- Bang chủ, ngươi nói Hồng Ba Tử gọi chúng ta tới đây làm gì? Ngày thường, hắn thu tiền bảo hộ của hắn, ta thu tiền đi lại của ta, nước sông không phạm nước giếng, ngày thường cũng không gặp nhau.
- Lão nhị, ngươi gấp cái gì, lúc này đang có chiến, thương lộ đứt đoạn, các anh em cũng không có việc gì làm, nếu Hồng Ba Tử muốn mời chúng ta uống rượu, ta cứ đến thôi, hắn uy phong ở cái Hổ Đầu thành này, nhưng có thể uy phong tới trên đầu Xa bang chúng ta sao?
- Cũng đúng, bang chủ nói có lý, chúng ta cứ việc ăn uống thôi.
- Thì đó, binh tới tướng đỡ, nước tới đất ngăn, Xa bang chúng ta cần sợ Tụ Nghĩa bang bọn hắn sao? Tới, lão nhị, uống một chén.
- Yô, ha ha ha, hai vị lão gia, cơm nước có hợp khẩu vị chứ?
Người chưa tới, tiếng cười tiêu hồn đã truyền vào.
Phong Tứ Nương bước vào, chậm rãi mang theo một làn gió thơm.
- Ha, ta cũng đang muốn nói chuyện này đây.
Bang chủ Xa bang vỗ bàn, âm thanh thô trọng:
- Cô nương đâu? Tú bà, tửu lâu này của các ngươi chỉ bán cơm sao?
- Ôi ôi ôi, sao có thể.
- Vậy cô nương đau? Mấy người các gia đã ngồi đây lâu như vậy, thế mà một cô nương cũng không có, xem thường các gia sao?
- Càng không thể nói vậy, nô gia mở cửa làm ăn, người tới đều là khách, sao có thể xem thường ngài, thực sự là mấy vị tới không đúng dịp, ta mới đuổi hết các cô nương cũ đi, cô nương mới còn chưa tới, cho nên vừa vặn không có ai.
- Đuổi đi?
Bang chủ Xa bang như nghe được chuyện cười lớn, bắt đầu cười ha ha, đồng thời vỗ vỗ Nhị bang chủ bên cạnh, vừa lau nước mắt, vừa nói:
- Làm ta cười chảy cả nước mắt, lão nhị, ngươi nghe xem, trên đời này có kỹ viện đuổi hết cả các cô nương đi sao?!
- Ha ha ha.
Nhị bang chủ phối hợp cười hùa.
Một hồi, bang chủ Xa bang không cười nữa, ánh mắt bắt đầu càn rỡ du dãng trên người Phong Tứ Nương:
- Nếu các cô nương không có, vậy tú bà ngươi tới uống với các gia đi, làm được không?
- Làm được làm được, các gia, mời uống rượu.
Phong Tứ Nương chân thành bước tới, cầm ấm rượu