Ma Ngân

Uy Lực Kinh Người


trước sau

Thông qua nhận biết của bản thân về những Ma Văn này, Tiêu Hoằng rất rõ ràng, những Ma Văn trên băng này có tác dụng kích nổ.

Ba...!

Tiêu Hoằng nhẹ nhàng búng ngón tay một cái, thanh âm giòn tan mà mỏng manh vang lên, hắn cũng bắt đầu điều động Ngự lực trong cơ thể.

Oanh...!

Ngay khi ngón tay Tiêu Hoằng vừa mới chạm vào một cái, dưới Ngự lực của Tiêu Hoằng phát động, Hàn băng vạn năm màu tím rậm rạp đều kích nổ, hình thành một vụ nổ mãnh liệt.

Trong nháy mắt, sóng xung kích cường đại đã xé Hàn băng vạn năm thành mảnh nhỏ, trực tiếp phá vỡ cửa sổ phòng thí nghiệm, sau đó là vách tường hợp kim bốn phía, chúng trở nên biến hình, vỡ nát, về phần mặt sàn bằng hợp kim thì đã trở thành một đong hỗn độn.

Luồng khí diễm màu tím cũng trào ra theo cửa sổ, nhìn qua giống như một con trường long màu tím.

Chỉ sau hai giây ngắn ngủn, phòng thí nghiệm mà Tiêu Hoằng đang đứng này đã hoàn toàn thay đổi, Ma Văn bia dù chưa bị hủy, nhưng cũng đã ngã trái ngã phải, các dụng cụ thí nghiệm khác, thì cái bị hủy, cái thì vỡ nát.

Chỉ có Tiêu Hoằng là còn hoàn hảo không tổn hao gì, đang đứng trong đó, những Ngự lực này đều là của Tiêu Hoằng, Ma Văn châu màu lam sậm cũng là của Tiêu Hoằng, mặc dù phát nổ, nhưng Ngự lực của Tiêu Hoằng vẫn có thể thông qua Ma Văn châu màu lam sậm, khống chế Hàn băng vạn năm màu tím để tránh né.

Loại thiết kế vừa kỳ lạ vừa phức tạp này, tuyệt đối không phải Ma Văn tính vĩnh cửu bình thường có thể có được, ngay cả Tiêu Hoằng cũng phải ngạc nhiên thán phục, những Hàn băng vạn năm do bản thân chế tạo ra này, phảng phất như những người hầu, thao túng vô cùng linh hoạt, đổi lại mà nói, cũng giống như một bộ phận trên thân thể vậy.

Cốc... cốc...!

Gần như đúng lúc này, từ cửa phòng Tiêu Hoằng đột nhiên truyền đến tiếng đập cửa liên tiếp.

- Xin hỏi, khách nhân, ngài có khỏe không? Chỗ này đã xảy ra chuyện gì vậy?

Nhân viên phục vụ ngoài cửa thông qua Ma Văn truyền âm trang bị ở cánh cửa

để dò hỏi.

Vừa rồi phát ra tiếng vang, đừng nói là tầng này, mà gần như toàn bộ khu nhà cao tầng này, cũng đều có thể đủ nghe được.

Nghe thấy tiếng hỏi thăm thân thiết ân cần của người bán hàng này, thần sắc Tiêu Hoằng hơi hơi giật giật, sau đó hắn đi ra phòng thí nghiệm, mở cửa phòng ra.

Nhìn thấy Tiêu Hoằng bình yên vô sự, phục vụ viên mới hơi thở dài nhẹ nhõm một hơi, nếu khách nhân xảy ra điều gì ngoài ý muốn, thì sẽ tuyệt đối là một loại đả kích đối với danh dự của khách sạn bọn họ.

- Xin hỏi ngài, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì vậy?

Phục vụ viên cung kính hỏi.

- Thật có lỗi, vừa mới thí nghiệm Chiến Văn một chút, đã làm hỏng phòng thí nghiệm Ma Văn của các ngươi, ta sẽ bồi thường bằng tiền.

Tiêu Hoằng mang sắc mặt bình thản nói, giọng điệu không có chút tình cảm nào cả.

Tuy nhiên, lời nói nhẹ nhàng của Tiêu Hoằng, lại khiến cho phục vụ viên trong lòng cả kinh, phòng thí nghiệm Ma Văn này là nơi chuyên để thí nghiệm các Ma Văn cường đại, tất nhiên là vô cùng chắc chán. Có thể phá hỏng cả phòng thí nghiệm Ma Văn ư? Đây là thực lực loại nào a.

Hơi hơi ngó vào trong, phục vụ viên tò mò nhìn một chút căn phòng, biểu tình lại biến đổi, hai mắt trợn trừng, chỉ thấy Ma Văn thí nghiệm gian đã trở thành một đống hỗn độn, sàn nhà hợp kim vốn rất chắc chắn đã bị lật lên toàn bộ, biến dạng một cách nghiêm trọng, Ma Văn bia thì đã vỡ nát không chịu nổi nữa.

- Trời ơi!

Phục vụ viên không khỏi phát ra âm thanh này, ánh mắt nhìn về phía Tiêu Hoằng, cũng tràn ngập vẻ sợ hãi, có thể tạo thành lực phá hoại như thế, đó là thực lực loại nào a.

- Vô liêm sỉ, thật là vô liêm sỉ, rốt cuộc là ai giở trò quỷ hả? Lão tử đang nghỉ ngơi, kết quả là trần nhà đột nhiên thụt xuống dưới một đoạn, đừng tưởng rằng lão tử tâm tình tốt, là có thể buông tha cho ngươi!

Không đợi phục vụ viên nói hết lời, thanh âm phẫn nộ này đã được truyền, sau đó mọi người liền nghe thấy tiếng bước chân liên tiếp nặng nề, dường như muốn san bằng tất cả nơi này.

Sau một lát, Tiêu Hoằng nhìn thấy tên mập trắng đang hùng hổ đi tới, trong hai mắt đã tràn ngập vẻ phẫn nộ, nhất là sau khi trở thành Chuẩn Ngự Sư, tên này lại càng kiêu ngạo đắc ý.

Tuy nhiên, khi nhìn thấy Tiêu Hoằng đang đứng ở cửa, sắc mặt hắn đột nhiên ngưng lại, ánh mắt phẫn nộ đột nhiên bị vẻ nịnh nọt thay thế.

- Ồ, là đại ca ngài ư, thì ra là ngài a, ta đã nói rồi, ngoài ngài ra, làm gì còn ai vào đây có thể làm ra động tĩnh lớn như vậy được cơ chứ!

Biểu tình dữ tợn của tên mập trắng, trong nháy mắt đã bị vẻ cung kính thay thế, nét mặt biến hóa cực nhanh, hơn nữa lại còn vô cùng tự nhiên, khiến người ta phải tặc lưỡi không thôi.

Tiêu Hoằng chỉ hơi hơi liếc tên mập trắng một cái, cũng không lên tiếng trả lời.

- Này, rốt cuộc là chuyện gì?

Tên mập trắng chắp tay sau lưng, đi tới trước mặt phục vụ viên, hùng hổ chất vấn.

- Vị đại nhân này, cũng không có việc gì, vừa rồi vị này làm thí nghiệm Chiến Văn, lại làm cho phòng thí nghiệm bị nổ tung, tuy nhiên, chúng ta đã đạt thành thỏa thuận bồi thường roi.

Phục vụ viên cung kính trả lời tên mập trắng.

- Bồi thường? Này, này, này, ngươi có muốn giữ được công việc tại đây không hả? Ta hỏi ngươi, phòng thí nghiệm dùng để làm gì hả? Không phải là chuyên môn dùng để thí nghiệm Chiến Văn hay sao? Đại ca của ta cũng không vi phạm các quy tắc thao tác, điều này chỉ có thể chứng minh rằng phòng thí nghiệm Ma Văn của ngươi không đủ chắc chắn, chất lượng không đạt yêu cầu, cái này giống như ta khởi động một cái Ma Văn Xa mua của các ngươi, kết quả là hệ thống phanh gấp lại xuất hiện trục trặc kỹ thuật, nên mới đâm vào cây, chẳng lẽ ngươi còn muốn bắt ta phải bồi tiền hay sao? Ta thấy người đang muốn lừa bịp tống tiền thì đúng hơn, có phải không đại ca...!

Khi mập mạp quay đầu thời điểm lại, cửa phòng Tiêu Hoằng đã đóng kín lại.

- Điều này...!

Phục vụ viên nhất thời không biết nói gì được, nhưng hắn cũng lờ mờ cảm thấy, lời của tên mập mạp này cũng không phải đều là già mồm át lẽ phải.

- Đi, đi tìm quản lý của các ngươi tới đây, hôm nay ta không cùng hắn lý luận một chút thì không được!

Tên mập trắng hơi hơi vén ống tay áo, tùy tiện nói.

Tiêu Hoằng một lần nữa quay vào trong phòng, tiện tay đóng luôn cánh cửa phòng thí nghiệm đã bị biến dạng nghiêm trọng này lại, sau đó tiếp tục trước đài công tác, bắt đầu tiến hành nghiên cứu, đầu tiên là tiến hành nghiên cứu cách chế tác Lưu Văn, đây chính là Ma Văn thể hiện minh trở thành Ngự Sư, việc khác là nghiên cứu địa hình Vọng Tinh Thành.

Từ địa đồ mà xem, Vọng Tinh Thành và Bối La Thành cũng cách nhau không xa, chỉ là hơi nhỏ hơn một chút, quy mô không kém Thái Ngô Thành là mấy, giữa hai bên là Bối La căn cứ quân sự, chi có điều Vọng Tinh Thành các Bối La căn cứ quân sự xa hơn một ít, giữa hai bên cách nhau một mảnh núi rừng.

Phiến núi rừng này cũng là nơi ẩn núp của Duy Lâm quân
đội trước khi hành động, tại khu vực ẩn núp này, thậm chí còn đánh dấu cả vị trí sở chỉ huy.

Giải quyết được sơ chỉ huy, thì có thể nói sẽ đánh cho chúng trở thành quần long vô thủ, nhưng mà nói dễ hơn làm, Bác Dương là Ngự Sư cấp một, bên cạnh hắn chắc chắc còn có các thủ vệ nữa.

Chỉ bàng một mình Tiêu Hoằng, phỏng chừng có chút khó khăn a.

Cạch... cạch...!

Đúng lúc này, tiếng đập cửa cẩn thận bỗng nhiên truyền đến.

- Đại ca, đại ca, ta là mập mạp, mở cửa a, mọi thứ thu xếp xong rồi!

Ngoài cửa truyền đến thanh âm của tên mập trắng.

Nghe thấy thanh âm này, thần sắc Tiêu Hoằng vẫn không chút thay đổi, hơi đánh giá bốn phía một chút, thấy không còn thứ gì không nên để lộ ra nữa, hắn mới chậm rãi mở ra cửa phòng.

- Chuyện gì?

Tiêu Hoằng nhìn tên mập trắng đứng ở ngoài cửa, nhẹ nhàng hỏi.

- Đại ca, ta đã giúp ngài thu phục rồi, ngươi nhìn đi!

Mập mạp nói xong, lấy ra một cái túi da, bên trong được đặt 100 miếng kim tệ, hắn nói tiếp:

- Đây là khách sạn bồi thường cho ngài, coi như là là tinh thần tổn thất phí.

Đối với tên mập trắng, Tiêu Hoằng cũng không muốn tiếp xúc nhiều, hắn chỉ muốn ngồi một mình một người mà thôi.

Tuy nhiên, tên mập trắng lại phảng phất như rất quen thuộc, không đợi Tiêu Hoằng “mời”, mà đã vô cùng tự nhiên bước vào trong phòng Tiêu Hoằng, vừa đánh giá bốn phía, vừa từ từ nói:

- Bọn họ thấy ngài có vẻ dễ khi dễ nên mới vậy, đối phó với loại tiểu nhân này,

không thể khách khí được, vốn là do phòng thí nghiệm không đủ chắc chắn, vậy mà còn muốn bồi thường tiền ư? Đúng là vô sỉ!

Tên mập trắng nghiêm trang nói, sau đó rất tùy ý đẩy cánh cửa phòng thí nghiệm ra, kết quả là kinh ngạc, đứng yên ngay tại chỗ, chỉ thấy lớp hợp kim dày chừng hai ly trên mặt đất đã bị lột lên, vách tường hợp kim cũng bị biến dạng rất nghiêm trọng.

- Cái này...!

Tên mập trắng không khỏi phát ra thanh âm này, hiển nhiên, cảnh tượng này hoàn toàn khác với tưởng tượng khi nãy của hắn, phòng thí nghiệm cũng không có chút cắt xén nguyên vật liệu nào cả, mà có thể đánh cho phòng thí nghiệm chắc chắn như thế thành bộ dáng này, vậy thì cần phải có uy lực cường hãn cỡ nào a.

Sau đó mập mạp quay đầu một cách máy móc, sắc mặt kinh hãi, nhìn về phía Tiêu Hoằng ngồi trước đài công tác, trong lòng tràn ngập rung động, cũng vào giờ khắc này, thực lực của Tiêu Hoằng trong mắt tên mập trắng đã trở nên vô cùng bí hiểm.

Tiêu Hoằng ngồi trước bàn giấy, mặc dù không có ác cảm đối với tên mập trắng, nhưng cũng hơi có chút không kiên nhẫn, một người đã có thói quen im tĩnh, thình lình lại bị một tên to béo như vậy lắc lư ngay trước mặt, vẫn khiến cho Tiêu Hoằng cảm thấy có chút không thích ứng.

Hắn muốn đuổi tên mập trắng đi, nhưng lại không biết mở miệng từ đâu, đây đúng là cái gọi là không đánh kẻ đang cười, hắn chỉ có thể tùy ý để cho tên mập mạp này đi lại trong phòng, dù sao trong phòng cũng không có thứ gì cần phải giấu cả.

Trọng yếu hơn là, Tiêu Hoằng cũng không lo lắng mập mạp có gì bất lợi đối với hắn, luận về thực lực, tên mập trắng cũng không đánh được Tiêu Hoằng.

Qua một hồi lâu, tên mập trắng mới phản ứng lại, sau đó uốn éo thân hình to lớn, cẩn thận đi tới trước mặt Tiêu Hoằng, trong mắt tràn ngập vẻ sùng bái:

- Đại ca, ngài làm thế nào được như vậy?

- Đây là thực lực.

Tiêu Hoằng hơi liếc tên mập trắng một cái, trầm giọng nói, sau đó lại tiếp tục cúi đầu, nghiên cứu bản đồ Vọng Tinh Thành.

- Ồ? Đại ca, ngươi cảm thấy hứng thú với Vọng Tinh Thành ư?

Nhìn thấy bản đồ trong tay Tiêu Hoằng, khóe mắt tên mập trắng hơi động, trong mắt hiện lên một chút hào quang.

- Ư, sao vậy? Ngươi rất quen thuộc Vọng Tinh Thành ư?

Tiêu Hoằng hơi ngẩng đầu, hỏi.

- Ngươi thật đúng là quý nhân hay quên a, khi trước ta đã nói với ngươi rồi, ta chính là thiếu chủ Vọng Tinh Thành, lão ba của ta chính là lão đại của Vọng Tinh Thành, Vọng Tinh Thành chính là địa bàn của nhà ta.

Tên mập trắng mang sắc mặt đắc ý, nói.

Tiêu Hoằng nghe vật, sắc mặt hơi đổi, đúng vậy, khi trước thì hắn dường như đã nghe qua, chỉ là khi đó lại không để ý tới.

Lại nhìn tên mập trắng vào lúc này, sau khi đắc ý nói xong, đã hướng ánh mắt về phía bên cạnh Tiêu Hoằng, nhìn chằm chằm vào ba bộ Ngự Sư tài liệu, trong mắt tràn ngập vẻ cực kỳ hâm mộ, hắn cũng không ngốc, biết rõ Tiêu Hoằng thủ đoạn cao minh, xuất ra mấy cái Chiến Văn coi như đáng giá để che miệng mọi người, nhưng lại để lại thứ quý báu nhất.

Ba bộ tài liệu trở thành Ngự Sư này, đủ để đổi được một Chiến Văn tính vĩnh cửu siêu cấp cường hãn, nghĩ tới đây, tên mập trắng không khỏi nuốt nước miếng ừng ực.

Tiêu Hoằng hơi hơi ngẩng lên, nhìn thoáng qua vẻ thèm thuồng của tên mập trắng, khóe miệng hắn hơi cong lên.

-Thích không?

Tiêu Hoằng nhìn thoáng qua tên mập trắng, nhẹ nhàng nói.

- Thứ tốt, ai không thích cơ chứ?

Tên mập trắng nhéo nhéo cái cằm mập ú, thản nhiên nói.

- Ta có một cơ hội có thể làm cho ngươi phát tài, giá trị không thua gì ba bộ Ngự Sư tài liệu lại, chỉ là không biết ngươi có dám làm hay không mà thôi!

Tiêu Hoằng cẩn thận đặt ba bộ tài liệu vào trong túi hành trang, thấp giọng nói.

-Cơ hội gì?

Hai mắt tên mập trắng sáng lên, vội vàng hỏi.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện