Ma Ngân

San Phẳng (1)


trước sau

-Ngươi rốt cuộc là ai? Dám can đảm phá hư Tô Môn xe tháo dỡ, ngươi muốn chết hay sao?

Từ Thành hơi điều chỉnh tinh thần một chút, lớn tiếng nói, đồng thời ý bảo binh sĩ Tô Môn, làm tốt chuẩn bị chiến đấu.

-Ta là Tiêu Hoằng, hôm nay một người cũng chạy không thoát.

Tiêu Hoằng nhẹ nhàng đáp, tiếp theo liền lại lần nữa ấn nút bắn của Kẻ Hủy Diệt cơ pháo.

Rầm rầm rầm rầm...

Màu cam năng lượng đạn rậm rạp lại lần nữa từ trong nòng của Kẻ Hủy Diệt pháo bắn ra.

Loạt bắn này đã trực tiếp đánh nát thân thể của vài tên binh sĩ Tô Môn cách đó không xa, mỗi một miếng năng lượng thể đều có uy lực gần như đều không thua gì Ma Văn đạn pháo, huống chi dưới loại công kích mặt độ cao này.

Chỉ trong khoảnh khắc, các binh sĩ Tô Môn đều đã bị bắn thảnh biển lửa, hỏa lực cường hãn khiến cho người ta hít thở không thông.

Tuy nhiên, binh sĩ Tô Môn cũng đều không phải là kẻ tầm thường, tuy rằng trong lòng đại bộ phận binh sĩ tràn ngập rung động, nhưng vẫn tránh ra ngoài, đồng thời tản ra.

Bọn họ cũng cùng lúc khu động Chiến Văn tấn công Ma Văn khung máy móc này, năng lượng thể đủ loại kiểu dáng đều đồng loạt bắn về phía Tiêu Hoằng.

Nhưng mà, điều mọi người không nghĩ tới chính là, ngay khi năng lượng thể sắp oanh kích lên Ma Văn khung máy móc, Tiêu Hoằng đà thao túng Ma Văn khung máy móc vô cùng linh hoạt, làm một động tác lăn, sau đó Ma Văn phản lực toàn bộ khai hỏa, như một tia chớp, lao tới các binh sĩ Tô Môn.

Kẻ Hủy Diệt cơ pháo lại lần nữa mở ra, năng lượng đạn giống như mưa to được trút xuống, lại lần nữa tạo ra một biển lửa, những binh sĩ Tô Môn này chỉ có thể lui về phía sau.

Từ Thành ở phía sau cùng của đội ngũ, khóe mắt hơi giật giật, một chút hoảng sợ từ trên mặt hiện lên.

Điều này sao có thể được?

Trong lòng Từ Thành không khỏi thốt ra câu này, hắn có chút không thể tưởng tượng nổi, một khung máy móc khổng lồ rồi có thể đạt tới trình độ linh hoạt gần như con người, thậm chí tốc độ còn nhanh hơn cả nhân loại.

Các binh sĩ Bổi La cũng hoàn toàn ngây ngốc, Tiêu Hoằng từ nơi nào làm ra một thứ như vậy? Bọn họ hoàn toàn không biết gì cả, thậm chí Lục Viễn vốn cả ngày ở gần Tiêu Hoằng cũng không hiểu, hắn chỉ thấy thứ này có sức chiến đấu tuyệt đối là cao tới mức kinh người.

Oanh...!

Khi mọi người ở đây đang ngạc nhiên thán phục, Tiêu Hoằng đã điều khiển Ma Văn khung máy móc giậm mạnh lên mặt đất, dưới chân là một tên binh sĩ Tô Môn, một cái đùi đã hoàn toàn bị đạp nát.

Bẹp...!

Ngay sau đó Tiêu Hoằng đã hơi nâng chân lên, một cước đạp lên đầu của binh sĩ Tô Môn này, khiến cho cái đầu này nát bét, óc trắng bắn ra, tung tóe khắp nơi.

Tuy rằng đây chỉ là một động tác vô cùng đơn giản, nhưng không khỏi khiến cho da đầu mọi người run lên, chỉ cần từ động tác này, binh sĩ Tô Môn, thậm chí cả binh sĩ Bổi La, cũng đã hiểu rõ rằng, Tiêu Hoằng làm thật, không phải đe dọa, không phải uy hiếp, mà là đồ sát.

Tô Môn binh sĩ không khỏi lui về phía sau nửa bước, vẻ khinh miệt khi này đã hoàn toàn không còn sót lại chút gì.

Các nhìn binh sĩ Bổi La thì cố gắn nuốt một ngụm nước miếng, kinh ngạc nhìn Tiêu Hoằng điều khiển Ma Văn khung máy móc, đối với Ma Văn khung máy móc, có thể nói, bọn họ không hề có chuẩn bị gì về tâm lý cả, tất cả đều tới quá đột nhiên.

- Tiêu Hoằng, chẳng lẽ ngươi không biết, hậu quả của chuyện này là thế nào hay sao?

Từ Thành mở miệng hỏi, ánh mắt thì không ngừng quan sát khung máy móc, càng nhìn càng kinh hãi, hắn nằm mơ cũng không cách nào tưởng tượng được, một thiết kế hoàn mỹ như thế, lại hiện ra trong một quân đoàn cấp c.Đồng dạng, Từ Thành cũng đang tìm kiếm nhược điểm của Ma Văn khung máy móc.

-Trước hết giết hết rồi nói sau!

Tiêu Hoằng vẫn mang giọng nói bình thản như trước.

Tuy nhiên, đúng lúc này, thần sắc Tiêu Hoằng đột nhiên biển đổi, chỉ thấy Từ Thành đã thừa dịp Tiêu Hoằng nói chuyện, như một tia chớp vọt tới gần Ma Văn khung máy móc, thành công tránh khỏi trọng hình cơ pháo Kẻ Hủy Diệt.

-Hừ hừ...!

Từ Thành hơi phát ra tiếng kêu âm hiểm này, trong mắt hắn, thứ có uy hiếp của Ma Văn khung máy móc chính là Kẻ Hủy Diệt trọng hình cơ pháo, một khi gần người thì sẽ không có tác dụng nữa.

Ầm...!

Nhưng ngay khi Từ Thành vừa mới tới gần, chuyện khiến Từ Thành khiếp sợ đã xuất hiện, chỉ thấy phản ứng của Ma Văn khung máy móc còn nhanh hơn cả hắn, đã đón hắn bằng một cú lên gối.

Trong nháy mắt, Từ Thành chỉ cảm thấy dường như có một chiếc đại hình Ma Văn xe vận tải va chạm lên thân thể của mình, khiển cho hắn có cảm giác vô lực, cả người trực tiếp bị đánh bay hơn mười thước.

Tuy nhiên, đây chỉ là bắt đầu, gần như ngay khi thân thể Từ Thành vừa mới rơi xuống đất, không biết từ khi nào, tay phải của Ma Văn khung máy móc đã có thêm một thanh hợp kim đao khổng lồ, như tia chớp bổ về phía Từ Thành.

Từ Thành sợ toát mồ hôi, trốn ư? Hắn đã khó đứng dậy nổi nữa, chỉ có thể cố gắng nhỗm lên, giơ tay chộp lấy lưỡi đao, trên tay hắn có một màng năng lượng màu lam, ý đồ kẹp lấy hợp kim đao.

Không sai, nếu chỉ là hợp kim đao bình thường, thì hành động lần này tuyệt đối là có hiệu quả, nhưng đừng quên đây chính là Ma Văn khung máy móc cao khoảng bốn thước, sử dụng hợp kim đao nặng tận nửa tấn, còn chưa tính tới lực bổ xuống nữa.

Oanh...!

Gần như ngay khi hai tay Từ Thành vừa mới tiếp xúc đến hợp kim đao, hắn đã cảm nhận được sức nặng mà trước nay chưa từng có, tuy nhiên, bằng vào thực lực cường hãn của Ngự Sư cấp hai, hắn đã tiếp được thanh hợp kim đao nặng nửa tấn này, chỉ là là phiến đá dưới chân đều đà vỡ vụn ra, thân thể thì không ngừng hạ xuống.

về phần Tiêu Hoằng, thần sắc vẫn ung dung, thao túng Ma Văn khung máy móc hơi hơi nâng chân trái lên, nhẹ nhàng giẫm xuống sống của hợp kim đao, sau đó hơi chút dùng sức, đè xuống phía dưới.

Két... két...!

Âm thanh lưỡi đao cắt vào xương chậm rãi truyền ra, Từ Thành đã bị cắt thành hai nửa, không kịp phát ra một tia kêu rên nào, đã biến thành một bãi thịt nát.

Tô Môn binh sĩ vừa rồi còn mang vẻ mặt kiêu ngạo, lúc này không khỏi trợ mắt, sắc mặt tái nhợt, nhất là nhìn thấy Tiêu Hoằng chậm
rãi rút ra hợp kim đao dính vết máu loang lổ, trong mắt lại tràn ngập vẻ hoảng sợ, thân thể không khỏi run lên vài cái, bắt đầu chậm rãi lui về phía sau.

Đám người La Kiệt, Bì Nặc thì cũng có sắc mặt vô cùng phức tạp, có khiếp sợ, cũng có bối rối, khiếp sợ chính là, bọn họ không nghĩ tới, Ma Văn khung máy móc trước mắt này lại có lực công kích kinh người như thế, bối rối chính là Từ Thành đã bị giết, phỏng chừng dựa theo tính cách của Tiêu Hoằng, lần này Tô Môn Doanh thứ 5 sẽ phải gặp phải tai ương ngập đầu.

Mà bọn họ cũng không có năng lực đi ngăn cản, càng không biết tiếp theo nên giải quyết thế nào.

Tuy nhiên lúc này binh sĩ Bối La đà tỉnh lại từ trong kinh ngạc, hiện lên vẻ hưng phấn, không hề nghi ngờ, nhìn Từ Thành vừa rồi còn kiêu ngạo ương ngạnh, giờ đã chết thảm, đã khiến cho bọn họ được trút giận.

-Tiêu trưởng quan uy vũ...!

Trong đội ngũ, không biết là ai thốt ra câu này, mà thanh âm này lập tức lan ra, trong nháy mắt đã trở thành một mảnh âm thanh co ngợi Tiêu Hoằng, không dứt bên tai.

-Chẳng lẽ các ngươi chỉ biết giống như chim chóc líu ríu hay sao?

Đối mặt với mấy câu ca ngợi này, Tiêu Hoằng bỗng nhiên phát ra âm thanh nhẹ nhàng này.

Trong nháy mắt, các binh sĩ có chút không hiểu, thanh âm dần dần trở nên nhẹ lại.

-Đổi mặt xâm lược, đổi mặt bị sỉ nhục, mà chỉ biết dùng mồm mép, thì có tác dụng gì? Là quân nhân, phải có cốt khí của quân nhân, cốt khí là gì? Đổi mặt với sỉ nhục, đổi mặt với cường giả, phải dũng cảm phản kích, cho dù ngã xuống, thì cũng phải cắn rách một miếng thịt của đối thủ, chỉ biết nói, thì cả đời chỉ là một kẻ yếu mà thôi!

Tiêu Hoằng trầm giọng nói, Kẻ Hủy Diệt trong tay đà lại lần nữa nhắm về phía binh sĩ Tô Môn ngay trước mặt, tiếp theo không chút do dự ấn xuống nút phóng ra.

Trong khoảnh khắc, năng lượng đạn rậm rạp lại lần trút xuống, trực tiếp quét ngang về phía binh sĩ Tô Môn, binh sĩ Tô Môn vừa rồi còn kiêu ngạo không thôi, dưới hỏa lực siêu cường này, cũng chỉ còn biết kêu rên mà thôi.

-Nói cho các ngươi biết, Tiêu Hoằng ta không thích tranh gì khác, chỉ thích tranh giành khẩu khí!

Tiêu Hoằng vừa không ngừng bắn phá binh sĩ Tô Môn, vừa nói.

Mục A và các binh sĩ Bổi La khác, nghe thấy vậy, nét mặt đà dần lạnh xuống, biểu tình tiến thối lưỡng nan khi nãy đà lập tức không còn sót lại chút gì, biến thành vẻ lăng lệ.

-Huynh đệ, Tiêu đại nhân nói không sai, cho đi ngàn dặm thì chỉ ăn phân, còn lang đi ngàn dặm thì ăn thịt, hôm nay chúng ta sẽ cho lũ chó này một trận, bất kể đối thủ là ai, hôm nay chúng ta sẽ hoàn toàn thống khoái một hồi, mặc kệ hậu quả là gì!

Mục A rống lớn.

Lúc này các binh sĩ Bổi La đà lại lần nữa khu động Chiến Văn, lao thẳng tới binh sĩ Tô Môn mà giết, trong nháy mắt, dường như bọn họ đà từ một con cừu, biến thành một con ác lang, mặc kệ có đánh lại được đổi thủ không, nhưng cứ lao tới đà rồi nói sau.

La Kiệt đứng một bên, biểu tình cũng trở nên linh hoạt, sắc bén, trầm tĩnh một lát, liền tuyên bố mệnh lệnh:

-Tất cả nhân viên chiến đấu, tiến vào trạng thái chiến đấu cấp một, bất cứ lúc nào cũng chuẩn bị san phẳng Doanh thứ 5, mệnh lệnh là ta phát ra, có chuyện gì thì ta đến gánh vác, làm thịt lũ nhóc khinh người quá đáng kia cho ta, ta không tin, một quân đoàn mà lại không đánh được một doanh của chúng!

Nặc Luân đã đi vào trụ sở Doanh thứ 5, vào giờ này khắc này, tất nhiên chú ý tới ánh lửa phía xa, đồng thời cũng thấy Ma Văn khung máy móc quỷ mị kia, nhất thời, vẻ khinh thường vừa rồi đà hơi biến đổi.

Hắn đà lờ mờ cảm nhận được, Tiêu Hoằng nói sẽ san phẳng Doanh thứ 5 thì cũng không phải chỉ là nói chơi.

-Không biết sống chết, nếu muốn phản kháng, tốt lắm, hôm nay sẽ cho các ngươi kiến thức một chút, lực chiến đấu chân chính của cấp B quân!

Nặc Luân sắc mặt xanh mét, từ trong kẽ răng phát ra mấy câu này, sau đó hạ lệnh:

-Truyền lệnh nhân viên tại Bổi La thư viện nhanh chóng rút về doanh trại của Doanh thứ 5, lập phòng tuyển, Ma Văn chiến đấu cơ chuẩn bị xuất phát bất cứ lúc nào.

Giờ khắc này, binh sĩ Tô Môn tại Bổi La thư viện đã không đủ năm mươi người, đối mặt với hỏa lực siêu cấp của Ma Văn khung máy móc, bọn chúng đà chỉ có phòng thủ mà không công được, không có chút lực trả đòn nào, nghe thấy mệnh lệnh lui lại của Nặc Luân, liền giống như tang gia chi khuyển, bị đánh chui lủi, chạy về trong Doanh thứ 5.

Đồng thời Tiêu Hoằng có thể thông qua Ma Văn thăm dò cảm ứng nhiệt để thấy, tại một số cao điểm của Doanh thứ 5 đà có đại lượng binh sĩ Tô Môn đang tụ tập.

Đối mặt với cảnh này, Tiêu Hoằng lại không cho là đúng, hắn thao túng Ma Văn khung máy móc, khiêng Kẻ Hủy Diệt cơ pháo lên, chậm rãi hướng về phía Doanh thứ 5, nhìn bộ dáng rất giống một tử thần tới tiễn ngươi về cỗi âm.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện