Ma Ngân

Kẻ Ích Kỷ


trước sau

La Kiệt tự nhiên hiểu được, ý nghĩa của sự việc này là thế nào, Liên hợp thứ 9 đoàn căn bản là không chút suy nghĩ cho Bối La quân đoàn, mà chỉ hy vọng có thể mau chóng rút lui, rời khỏi địa phương quỷ quái chết tiệt tại Long Liệt Tinh này.

Không chỉ là La Kiệt, những người khác trong phòng điều khiển khi nhìn thấy ba chiếc vận binh hạm của Liên hợp thứ 9 đoàn lao qua, sau đó biến mất ở phía chân trời, cũng đều biến sắc.

-Liên hợp thứ 9 đoàn này rốt cuộc đang làm gì vậy?

La Kiệt không kìm được tự nói, nét mặt lại hiện lên vẻ phẫn nộ, sau đó phân phó trợ thủ:

-Nổi liên lạc với Lý Mình Khoa cho ta.

Sau một lát, hình ảnh của Lý Mình Khoa liền xuất hiện trước mặt La Kiệt.

-Lý Mình Khoa, ngươi rốt cuộc đang làm gì? Tại sao không chờ chúng ta tới giao nhận?

La Kiệt chất vấn.

-Ai quản ngươi a, cũng không nhìn lại xem mình có thân phận gì!

Lý Mình Khoa khinh thường quẹt miệng, sau đó lập tức ngắt liên lạc.

Nhìn hình ảnh của Lý Mình Khoa biến mất, nhân viên trong phòng điều khiển thì đã mang sắc mặt xanh mét, toàn thân tức sắp nổ tung, đây rõ ràng chính là một loại cực độ ích kỷ, căn bản không chút quan tâm tới đồng đội nào cả.

-Chết tiệt.

Bì Nặc thốt lên, hai mắt sắp sửa phun ra lửa rồi.

-Cần gì phải tức giận? Như vậy không phải rất tốt hay sao?

Tiêu Hoằng ngồi trên ghế chủ tọa, bông nhiên nói, lời nói rất nhẹ, nhưng âm điệu lại vô cùng cao, ẩn ẩn bên trong là một loại tư thế không giận mà uy.

Cũng theo thanh âm của Tiêu Hoằng vang lên, phòng điều khiển vốn tràn ngập áp lực, bỗng nhiên nhẹ đi một chút, mọi người không hiểu lời của Tiêu Hoằng, nên đồng loạt nhìn về phía hắn.

-Chúng ta không thể hạ xuống nam cực, đây là do Liên hợp thứ 9 đoàn tạo thành, như vậy rất tốt, đỡ phải hạn chế lực lượng quân sự cường đại của chúng ta tại một cứ điểm, ra lệnh nhóm hai chiếc chiến hạm vận tải cho ta, đổi lại tuyển đường, phương hướng là Bộ tổng chỉ huy của Liệp Ưng!

Tiêu Hoằng hơi đứng lên, tuyên bố mệnh lệnh.

Mọi người nghe vậy, thần sắc đều động, không hề nghi ngờ, giờ khắc này, mọi người mới cảm nhận được, sách lược của Tiêu Hoằng rốt cuộc lớn mặt tới mức nào, đồng dạng điều này cũng phi thường phù hợp với cả tính của Tiêu Hoằng, đơn giản, trực tiếp, thô bạo, chỉ muốn mau chóng tìm kiếm cơ hội quyết chiến cùng Liệp Ưng quân đoàn.

-Đã rõ!

-Đã rõ!

Phi công chính trong phòng điều khiển và tại Hồ Điệp Hào cùng lúc lên tiếng, sau đó một lần nữa điều khiển vận binh hạm đang hạ xuống bỗng hướng lên cao, thay đổi tuyến đường, dùng tốc độ cao nhất đi về phía xích đạo.

Trong sở chỉ huy của đế quốc sư 19, A Mình Tả cũng không đặt toàn bộ tâm tư vào Bối La quân đoàn, dù sao hắn là một Sư trưởng, trong tay chưởng quản cả năm quân đoàn.

Mà trọng yếu hơn một chút là, còn cần quá chú ý hay sao? A Mình Tả có thể tưởng tượng ra hình ảnh tiếp theo, chính là đơn phương giết hại, hình ảnh như vậy hắn không đành lòng nhìn thấy, trong lòng cũng có chút áy náy.

Đúng lúc này, bí thư quân cơ bên cạnh hắn đột nhiên ngẩng đầu, báo cáo cho A Mình Ta:

-Tướng quân, tình huống vừa mới có biến hóa, căn cứ hình ảnh do thăm dò khí tại tiền tuyến phát tới, Bối La quân đoàn cũng không dựa theo kế hoạch ban đầu chạy tới nam cực cứ điểm tại Long Liệt Tinh, mà là thay đổi tuyến đường.

-Cái gì?

A Mình Tả nghe vậy, đột nhiên ngẩng đầu, biểu tỉnh vốn còn có vẻ bỉnh thản, đột nhiên trở nên nghiêm túc, hắn biết rõ, kế hoạch tại chiến tuyển Tây Cương mà có bất kỳ bại lộ nào, thì cũng đều mang đến hậu quả không thể tưởng tượng được.

- Rốt cuộc là chuyện gì?A Mình Tả hỏi, trên mặt đã hiện lên một chút tức giận.

-Vừa mới theo thăm dò binh phía trước báo cáo, Liên hợp thứ 9 đoàn cũng không đợi Bối La quân đoàn đến để bàn giao, mà trước thời hạn rút lui, làm cho lúc thay phiên xuất hiện lỗ hổng, Liệp Ưng quân đoàn đã nhân cơ hội này, chiếm lĩnh hai cứ điểm trong đó, khiến cho Bối La quân đoàn mất đi điểm đặt chân.

Bí thư quân cơ rất nhanh báo cáo cho A Mình Tả, sau đó đưa các bức hình vừa mới truyền tới văn phòng trung tâm.

Chỉ thấy trên không trung của nam cực, bảy, tám chỉếc Ma Văn chiến đấu cơ đang không ngừng xoay quanh, mà năm cái cứ điểm hình ngũ giác cũng đã bị Liệp Ưng quân đoàn chiếm lĩnh hai cái, còn ba cái khác thì việc mất đi cũng chỉ là vấn đề thời gian.

-Tại sao lại như vậy? Chẳng lẽ Lý Mình Khoa thật sự không chịu nổi vài phút nữa hay sao? Khi trở về tại sẽ nghiêm trị hắn!

A Mình Tả bật thốt ra, có vẻ thất thố, không hề nghi ngờ, nếu là bàn giao bình thường, Bổi La quân đoàn không đi, đó là Bối La quân đoàn kháng mệnh, nhưng mà tình hình trước mắt, Liên hợp thứ 9 đoàn đã rút lui trước thời hạn, làm cho Bổi La quân đoàn mất đi chỗ dừng chân, như vậy thì sẽ chẳng liên quan gì tới Bổi La quân đoàn nữa, nếu đã biết rõ không có chỗ dừng chân, mà còn muốn để cho vận binh hạm hạ xuống, thì tên Tướng quân đó cũng thật sự là quá mức ngu ngốc rồi.

Trên thực tế, A Mình Tả còn không ngu xuẩn như vậy, mà trong lòng lại tràn ngập tức giận đối với Lý Mình Khoa, chì là bây giờ còn không phải thời điểm để xử phạt mà thôi.

về phần hai chiếc vận binh hạm của Bối La quân đoàn, thì đang không ngừng hướng về cứ điểm thứ 7 tại bắc bán cầu với tốc độ cao nhất để tới gần.

-Bọn họ đang muốn làm gì vậy?

Nét mặt A Mình Tả trở nên nghiêm túc, hiện giờ hắn lại càng còn nhiều nghi hoặc hơn, bằng vào kinh nghiệm chiến đấu nhiều năm của hắn, A Mình Tả không khó nhìn ra, đây chính là đi tìm Liệp Ưng quân đoàn cường hãn để đi chết a.

A Mình Tả có chút suy nghĩ, chỉ trong mấy tháng, mà Bối La quân đoàn này lại trở nên có dũng khí như vậy, hơn nữa có chủ kiến, nhưng A Mình Tả cũng không cho rằng, đây là một cử chỉ sáng suốt, hắn xem ra, Bối La quân đội còn không có thực lực lay chuyển Liệp Ưng quân đoàn, làm như vậy chỉ có thể là đi chịu chết mà thôi.

Tuy nhiên, chuyện đã tới mức này, không có cứ điểm làm chỗ dựa và phòng hộ, tất cả cũng chỉ có thể để cho Bối La quân đoàn tùy tiện mà làm thôi.

Cùng lúc đó, trong phòng của Cáp Y Mỗ, nét mặt của Cáp Y Mỗ có vẻ vô cùng thoải mái.

-Không thể tưởng được tên Lý Mình Khoa này cũng có lúc sợ chết, vài năm không thấy, thụt lùi đúng là không nhỏ a.

Rồi Cáp Y Mỗ lại từ từ nói:

-Tuy nhiên, vào lúc này, ta lại rất thích hắn sợ chết, Bổi La quân đoàn, hiện tại được gọi là báo ứng rồi chứ?

Đang đứng một bên là Tô Môn Tham mưu trưởng Lôi Đặc, cũng không có lên tiếng
trả lời, không sai, Tô Môn và Bổi La có chút ân oán, nhưng mà cũng là do Cáp Y Mỗ gây nên, ngươi câu cá, cá của người ta xông đến ăn mất môi của ngươi, ngươi lại còn trách cá tham ăn hay sao?

Càng trọng yếu hơn là, đúng lúc này, hẳn là lúc mọi người nên đồng tâm hiệp lực, sức mạnh như thành đồng thì mới đúng, ân oán thì nên để ngày sau giải quyết.

về phần đoàn trưởng của hai hai quân đoàn khác, thậm chí là các quan binh, thì đều đổ mồ hôi cho Bổi La quân đoàn, bọn họ tự nhiên có thể nhìn ra mệnh lệnh mà Bối La quân đoàn sắp sửa chấp hành, chỉ là không nghĩ tới, ngay cả đi chịu chết, thì cũng bi thảm như vậy, vừa mới bước vào Long Liệt Tinh, đã mất luôn cả chỗ đặt chân.

Lần này, đổi mặt với đội quân thép Liệp Ưng quân đoàn, khống chế mới là lạ, chỉ hy vọng Bối La quân đoàn này có chút cố gắng, kiên trì thêm một đoạn thời gian, tốt nhất là toàn đội chia nhau ra, để cho Liệp Ưng chiến đoàn phân công nhau đi bắt, nói không chừng còn có thể kéo dài một ít thời gian.

Đây là biện pháp mà các đoàn trưởng quân đoàn khác nghĩ tới.

Bên trong cứ điểm thứ 7 tại bắc bán cầu, Lặc Mỗ tự nhiên nhìn thấy tin tức cứ điểm chắc chắn tại nam cực bị công phá, trên mặt hiện lên một nét cười nhạt, không hề nghi ngờ, một khối xương cứng cuối cùng cũng đã bị gặm rồi.

Xem ra này Liên hợp thứ 9 đoàn Lý Mình Khoa, là hoàn toàn bị dọa vỡ mặ trời.

Lặc Mỗ mỉm cười, nhẹ giọng nói, tâm tình có thể nói là rất tốt, hoàn toàn chinh phục Long Liệt Tinh, có thể nói là viên tinh cầu đầu tiên mà Duy Lâm Công Quốc chinh phục được tại chiến tuyển Tây Cương, có chỗ đứng, quyền chủ động cũng sẽ hoàn toàn nằm Duy Lâm Công Quốc trong tay.

-Báo cáo Trưởng quan, dường như có tỉnh huống!

Phó đoàn trưởng An Kỳ Tuấn bỗng nhiên nhanh chóng báo cáo cho Lặc Mỗ:

-Hai chiếc vận binh hạm của Phục Thản Đế Quốc đang rất nhanh đi về phía xích đạo, hình như phương hướng chính là chỗ chúng ta.

-Cái gì?

Lặc Mỗ nghe vậy, thần sắc hơi biến đổi, cảm giác đầu tiên của hắn chính là dường như đây là một cái bẫy của Phục Thản Đế Quốc, hơn nữa thông qua màn hình, rõ ràng có thể nhìn thấy trên bầu trời cao vạn thước, hai chiếc vận binh hạm chạy song song với nhau, tăng tốc độ tiến lên, giống như hai vận động viên thì chạy đang cố gắng chặng nước rút.

Tuy nhiên, ngay sau đó, vẻ nghiêm túc trên mặt Lặc Mỗ đột nhiên thôi lui, lông mày cũng chậm rãi giàn ra, toát ra một nét cười nghiền ngẫm, bởi vì hắn nhận ra, đối phương đang tới đây có một chiếc Đại Hùng Hào, là vận binh hạm của Bổi La quân đoàn.

Hơn nữa trên một màn hình khác, cũng biểu hiện ra tin tức, xác nhận phán đoán của Lặc Mỗ, đồng thời cho thấy, Liên hợp thứ 9 đoàn và Bổi La quân đoàn giao ca thất bại, bị Liệp Ưng quân đoàn đánh vào chỗ trống.

-A, Bổi La quân đoàn, không thể tưởng được quân đoàn hi sinh này, đây là có gì khác với đi chịu chết đâu, như vậy cũng tốt, để cho Liệp Ưng quân đoàn tiễn lũ cừu lạc này lên đường thôi!

Lặc Mỗ thì thào tự nói, tiếp theo liền phân phó:

-Thông báo cho liên đội không chiến thứ 2 cùng liên đội không chiến thứ 5, tổng cộng mười hai Ma Văn chiến đấu cơ, ngay lập tức cất cánh, chặn lại Ma Văn vận binh hạm của Bổi La quân đoàn, doanh thứ 6, doanh thứ 7 mang theo 1000 người tiến vào máy bay vận tải tốc độ cao, tùy lúc tiếp ứng.

Theo Lặc Mỗ phát ra mệnh lệnh, hai liên đội không chiến gồm mười hai chiếc Ma Văn chiến đấu cơ tại gần xích đạo đà bay lên không trung, dựa theo chỉ dẫn của Ma Văn thăm dò, bay thẳng đến hai chiếc vận binh hạm của Bổi La.

Tại doanh thứ 6, đúng 500 người đã cùng lúc đi lên mười chiếc Ma Văn máy bay vận tải, cũng bay lên không trung để tìm kiếm điểm chặn đầu, mà doanh thứ 7 tại gần xích đạo cũng đã cười lên Ma Văn Xa, tìm kiếm điểm ngăn chặn, cứ điểm số 10 tại xích đạo thì cũng tiến vào trạng thái cảnh giới.

Có thể nói, chỉ trong nháy mắt, Liệp Ưng chiến đoàn đà được điều động toàn bộ, tổ chức lên phương án ứng phó khác hữu hiệu, phản ứng cũng đạt tiêu chuẩn khá cao, bọn họ đánh cho Liên hợp thứ 9 đoàn tè ra quần, thì cũng không oan uổng một chút nào.

Tiêu Hoằng trong Đại Hùng Hào, tự nhiên có thể thông qua Ma Văn thăm dò khí, quan sát mười hai chiếc Ma Văn chiến đấu cơ, chúng đang như lang giống như hổ từ phía Tây Bắc mà vô tới đây.

-Trưởng quan, hiện tại chúng ta nên làm gì?

Phi công bỗng nhiên hôi Tiêu Hoằng.

Tiêu Hoằng hơi nhìn Ma Văn thăm dò dụng cụ một cái, dự tính máy bay địch tới còn có hai mươi phút nữa, lúc này còn cách cứ điểm số 10 tại xích đạo đúng quàng đường ba mươi phút nữa.

-Nghiêng trái 2 độ, nhìn thấy vùng sa mạc xa xa kia không? Hạ xuống tại đó, mọi người làm tốt chuẩn bị chiến đấu, mặt khác, liên đội không chiến của doanh thứ 1 tiến vào Ma Văn chiến đấu cơ, phụ trách chặn lại máy bay địch.

Sau một lát, Tiêu Hoằng nhanh chóng hạ mệnh lệnh.

Đơn thuần từ phương diện chỉ huy, không thể không thừa nhận, Tiêu Hoằng mới ra đời còn chưa thành thạo được bằng Lặc Mỗ, tuy nhiên cũng không phải lo lắng, Tiêu Hoằng có vũ khí bí mật tuyệt đối có thể đánh một trận định càn khôn, cũng đủ để cho đối thủ một vố đau.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện