Bối La quân đoàn hành động như vậy giống như cao thủ so chiêu, Bối La quân đoàn trước trực tiếp nhường cho đối thủ ba chiêu.
- Hừ! Không ngờ lại dám khinh thị sức chiến đấu của Kim Ti Tước quân đoàn như thế, chờ chút nữa các người phải khóc hận!
Mục Trát thấy mọi nơi như trước không có máy bay địch chặn lại, thì thào lẩm bẩm.
Đối với năng lực chỉ huy của Tiêu Hoằng, tự nhiên Mục Trát đã có điều nghiên cứu từ trước, tạm thời còn không tính là tài năng bao nhiêu, nhưng cũng tuyệt đối không phạm phải sơ sót. Đối mặt với thời cơ đả kích tốt như vậy mà không nắm lấy, chỉ có thể chứng minh một điều: đó chính là nhường cho Kim Ti Tước quân đoàn hạ xuống.
- Mệnh lệnh cho hạm đội, hạ xuống ở phụ cận Cứ điểm số 6, đồng thời chuẩn bị tốt 100 chiếc Sa Trùng của chúng ta! Tất cả binh sĩ làm tốt chuẩn bị chiến đấu!
Mục Trát tiếp theo ra lệnh, hiển nhiên hắn cũng không dám lơ là.
Sở dĩ lựa chọn Cứ điểm số 6 là bởi vì Mục Trát muốn ở cùng trên một chỗ chiến trường lúc trước để chứng minh bản thân mình, coi như một loại báo thù cho Liệp Ưng quân đoàn đi.
Hơn nữa nơi này cự ly thích hợp nhất, dù sao lần này Kim Ti Tước quân đoàn đến đây là chuẩn bị cho Bối La quân đoàn một kích bất ngờ.
Ở bên trong Cứ điểm số 10, lúc này Tiêu Hoằng đang dán mắt nhìn lên màn hình, quan sát nhất cử nhất động của Kim Ti Tước quân đoàn, tuy nhiên hắn chỉ lệnh cho toàn quân đề phòng, cũng không có mảy may tư thế xuất động.
Về phần các binh sĩ Bối La quân đoàn đều đã chuẩn bị sẵn chỉ còn chờ một tiếng ra lệnh của Tiêu Hoằng.
Ở trong Bộ tổng chỉ huy, Ách Tề Nhĩ thậm chí A Minh Tả cũng không có hạ đạt bất kỳ mệnh lệnh gì với Bối La quân đoàn, bọn họ biết rằng, ý kiến của họ Tiêu Hoằng sẽ không tiếp thu, mà trọng yếu hơn là kết quả cuối cùng, đều chứng minh Tiêu Hoằng mới là chính xác.
Bởi vậy, vào thời điểm này, trên cơ bản toàn bộ mọi người trên chiến tuyến Tây Cương, nhất tề lựa chọn câm miệng, tĩnh lặng chờ xem diễn biến.
Đương nhiên, trong lòng bọn họ vẫn là thay Bối La quân đoàn mà toát một thân mồ hôi lạnh. Bọn họ cũng không ngốc, tự nhiên biết rằng lần này Kim Ti Tước quân đoàn dám đến, khẳng định là có chuẩn bị mà đến. Nếu không đã có vết xe đổ của Liệp Ưng quân đoàn, Kim Ti Tước quân đoàn tới đây chẳng khác nào như đi chịu chết sao?
Đại khái chỉ một tiếng sau, ba chiếc vận binh hạm của Kim Ti Tước quân đoàn sau khi vòng quanh Long Liệt Tinh nửa vòng, thử tính hạ cánh ở phụ cận Cứ điểm số 6.
Trải qua thử hạ cánh, xác định Cứ điểm số 6 cũng không có lực lượng phòng ngự, vận binh hạm mới chậm rãi mở ra, tiếp theo binh sĩ Kim Ti Tước rất nhanh từ bên trong tràn ra, chiếm lĩnh Cứ điểm số 6, đồng thời một cái thùng kim loại lớn phủ kín, liền chậm rãi đặt phía trên một khu đất cát.
Mà bên trong thùng lớn phủ kín này chính là ước chừng 100 chiếc Sa Trùng.
Theo thùng kim loại phủ kín vừa đặt trên mặt đất, bên trong Lạc Gia Hào mười mấy nhân viên công tác liền ngấm ngầm mở ra thùng kim loại phần dưới mặt đất , sau đó từ xa điều khiển Sa Trùng lặng yên không một tiếng động chui vào trong lòng đất, rất nhanh di chuyển tới hướng Cứ điểm số 10, từ đầu tới cuối hoàn toàn không có một tiếng động.
Đồng thời, tiến thêm một bước xác định Cứ điểm số 6 không hề có động bất kỳ tay chân gì, cũng không có bẫy rập linh tinh, Kim Ti Tước quân đoàn liền rất nhanh dựa vào Cứ điểm số 6, bắt đầu bố trí hệ thống tuyến phòng thủ.
Chỉ qua nửa tiếng, Kim Ti Tước đã bố trí xong tuyến phòng thủ, đồng thời Sa Trùng dưới điều khiển của nhân viên công tác Duy Lâm, đã theo hình quạt trải rộng ở khu vực nam bộ Cứ điểm số 6, ở khoảng cách xa nhất 80km. Bởi vì trước đó Duy Lâm Công Quốc đã bước đầu tìm hiểu tầm bắn cực hạn của súng trường Cự Liên dường như chỉ 80km.
Nếu Bối La quân đoàn còn dùng chiêu thức như trước đối phó với Kim Ti Tước quân đoàn, như vậy phỏng chừng ở thời điểm Ma Văn khung máy móc bày ra súng trường Cự Liên kia, sẽ gặp phải Sa Trùng điên cuồng tiến công, hủy hoại chỉ trong chốc lát.
Đến lúc đó, không có Ma Văn khung máy móc, ngược lại binh sĩ Kim Ti Tước quân đoàn có được Lăng Thuẫn Chiến Vân, đối mặt với Bối La quân đoàn cũng không có nhiều kiêng kị như trước, toàn bộ hoàn toàn có thể buông tay chiến một trận.
Chậm rãi tiến vào trong phòng điều khiển chính Cứ điểm số 6, Mục Trát liền nhìn thấy, nhân viên công tác dẫn đầu tiến vào chiếm giữ đã thông qua Ngự Lực, khởi động dụng cụ của Cứ điểm số 6, hết thảy bình thường. Chỗ màn hình chính trung tâm, trừ biểu hiện hướng đi của Bối La quân đoàn, còn có một màn hình chỉ rõ phân bố Sa Trùng. Tuy rằng chưa nói tới dày đặc, nhưng phân bố rất khoa học, phần lớn tập trung ở chỗ khoảng cách 60km đến 80km.
- Hiện tại mọi sự đã chuẩn bị, chỉ còn chờ Bối La quân đoàn mắc câu. Ta không tin Ma Văn khung máy móc của Bối La quân đoàn có thể cứng rắn đến ngay cả thuốc nổ năng lượng cao đều có thể chống lại được?
Mục Trát nhỏ giọng tự tin , sau đó nói :
- Truyền lệnh cho binh sĩ chúng ta, lúc nào cũng phải làm tốt chuẩn bị chiến đấu, một khi Ma Văn khung máy móc bị hủy liền toàn tuyến xuất động, phát động mãnh công đối với Bối La quân đoàn!
Ở trên Hi Lạc Tinh xa xôi, Hà Long đồng dạng cũng đang chú ý tới mọi động tĩnh ở Long Liệt Tinh, trong lòng có chờ đợi, cũng có bất an: Chờ đợi chính là, Sa Trùng đến tột cùng có biểu hiện bất ngờ như thế nào ở trong chiến đấu, cùng với chờ đợi gương mặt kinh hoàng của Bối La quân đoàn kia. Còn bất an chính là, nếu Sa Trùng không có hiệu quả, nên ứng đối như thế nào?
- Thông báo cho Mục Trác, bảo hắn nhớ lấy, chớ ham chiến, không cần cứng rắng chống đỡ, buông tha ý niệm nôn nóng lập công trong đầu đi!
Hà Long phi thường bình tĩnh phân phó cho trợ thủ.
Ở Bộ tổng chỉ huy chiến tuyến Tây Cương, đồng dạng cũng hoàn toàn tĩnh lặng, gần như giờ khắc này, mọi người đều chú ý tới thùng kim loại phủ kín ở gần Lạc Gia Hào, nơi đó thực có thể chính là vũ khí bí mật để chống lại Bối La quân đoàn.
- Hy vọng lần này, Tiêu Hoằng không cần khinh địch mới tốt!
A Minh Tả thì thào tự nói.
Về phần Tiêu Hoằng, lúc này thần sắc vẫn bình thản như lúc ban đầu, không ai có thể nhìn thấu rốt cuộc hắn định làm gì. Duy nhất có thể nhìn thấy, đó là dường như hắn đang suy nghĩ và cân nhắc, ánh mắt không ngừng dò tra tới lui trên màn hình, tay bắt chéo sau lưng không ngừng bày ra động tác đánh.
- Mệnh lệnh cho Bối La quân
đoàn, toàn thể xuất động! Dùng tốc độ cao nhất đi tới, tranh thủ bằng tốc độ nhanh nhất đến gần Cứ điểm số 6, sau đó tàn sát! Nhớ kỹ 4 chiếc Ma Văn khung máy móc không cần tới cách quá gần!
Tiêu Hoằng tuyên bố một mệnh lệnh đơn giản, sau đó đi theo quân đội đang đi ra, đi vào trong Đại Hùng Hào.
Vẻn vẹn chỉ mười phút, lại nhìn Bối La quân đoàn chỉ thấy bốn chiếc vận binh hạm đồng loạt xuất động, ngay phía trước bốn chiếc vận binh hạm là 4 chiếc Ma Văn khung máy móc, cùng với Ma Văn chiến đấu cơ phụ trách hộ tống, tốc độ cực kỳ mau chóng.
Rất có khí thế một ngụm cắn chết Kim Ti Tước quân đoàn.
Chỉ trong nháy mắt, Bối La quân đoàn nhìn như không bắt mắt, liền phát ra sát khí cực kỳ cường đại.
Mục Trát ở bên trong Cứ điểm số 6, dĩ nhiên có thể thông qua màn hình, nhìn thấy cảnh tượng trước mắt, ánh mắt hắn khẽ biến đổi, nhưng cả người như trước vẫn duy trì cực độ bình tĩnh.
- Tốt lắm! Cứ thế, mau một chút tới gần đi, chỉ cần các người vừa hạ xuống đất, sẽ gặp một siêu cấp ngạc nhiên vui mừng đang chờ đợi các ngươi!
Mục Trát híp mắt toát ra một chút ý cười lạnh, sau đó phát ra mệnh lệnh:
- Truyền lệnh xuống, dựa theo phương vị Bối La quân đoàn tiến quân, điều chỉnh vị trí Sa Trùng, đồng thời lệnh cho toàn thể binh sĩ Kim Ti Tước quân đoàn, làm tốt chuẩn bị ứng chiến, chỉ cần Ma Văn khung máy móc bị hủy , liền đồng loạt công lên. Lần này chúng ta phải giành ra tay trước!
Theo Mục Trát đưa ra mệnh lệnh như thế, nhân viên công tác trong Lạc Gia Hào liền bắt đầu đồng loạt điều khiển Sa Trùng điều chỉnh phương vị rất nhanh di chuyển bên trong sa mạc, làm cho người ta có cảm giác giống như âm hồn ẩn mình trong bóng đêm.
- Tốt lắm! Đúng là như thế!
Hà Long ở Hi Lạc Tinh, nhìn thấy bộ dáng Bối La quân đoàn lỗ mãng ào ào tiến tới, cùng với Kim Ti Tước quân đoàn chuẩn bị trật tự ngay ngắn, hắn nhẹ giọng tự nói, trên mặt hiện lên ý cười mờ nhạt. Chỉ cần có thể xử lý Ma Văn khung máy móc, trên cơ bản cũng coi như là giải trừ được mối họa lớn trong lòng hắn, bằng không nếu như chiến tuyến Tây Cương kia sử dụng chúng phạm vi lớn, điều đó đối với Hà Long mà nói quả thực chính là ác mộng.
Cùng lúc đó, ở trong Bộ tổng chỉ huy chiến trường Tây Cương, Ách Tề Nhĩ cùng A Minh Tả bên trong màn hình, nhìn thấy cảnh tượng Bối La quân đoàn xung phong liều chết, trên mặt ít nhiều có chứa vẻ thấp thỏm không yên tâm.
- Không có trải qua bất kỳ thử nghiệm, cứ như vậy xông lên, có phải có chút liều lĩnh hay không?
A Minh Tả lẩm bẩm nói, lời nói rõ ràng có chứa ba phải, có cảm giác như cái nào cũng được.
- Chẳng lẽ Tiêu Hoằng không nhìn ra, Kim Ti Tước quân đoàn là có chuẩn bị mà đến sao? Ở thời điểm chưa xác định vũ khí bí mật của đối phương rốt cuộc là gì, sao lại tùy tiện hành động thiếu suy nghĩ vậy chứ? Xem ra Tiêu Hoằng này là phạm vào chứng bệnh chung của người trẻ tuổi rồi, đó chính là dễ kiêu ngạo và kích động!
Ách Tề Nhĩ nhìn chằm chằm vào màn hình, miệng nhỏ giọng lầu bầu.
Tuy nhiên, giờ phút này hai người này cũng đều xem như sáng suốt, không có can thiệp với Tiêu Hoằng, chỉ hy vọng Tiêu Hoằng đừng làm việc ngu ngốc, Lúc trước Bối La quân đoàn sở dĩ thoải mái xử lý Liệp Ưng quân đoàn như vậy, là vì nắm được cơ hội Liệp Ưng quân đoàn trở tay không kịp. Mà hiện tại nếu như bị Kim Ti Tước quân đoàn phản công đánh cho trở tay không kịp, vậy thì chiến tích sáng tạo trước đó, xác định vững chắc cho một mồi lửa đốt quách cho rồi.
Hơn nữa Ma Văn khung máy móc cũng sẽ bị nghi ngờ và lên án.
Nếu Ma Văn khung máy móc thật sự bị Duy Lâm Công Quốc nhằm chằm chằm vào, phỏng chừng Ma Văn khung máy móc, một vũ khí tuyệt vời như vậy sẽ hoàn toàn trở thành phế phẩm.
Không chỉ là Bộ tổng chỉ huy, trên cơ bản ở trên chiến tuyến Tây Cương, phàm là nhân viên đang ngừng nghỉ liền một lần nữa dán mắt vào màn hình chiến trường Liệt Long Tinh. Trong đó khẩn trương nhất thuộc về Kiệt Thân và Phùng Chinh. Bọn họ tự nhiên hiểu rằng một trận chiến này chính là một lần khảo nghiệm ác liệt đối với Ma Văn khung máy móc. Hơn nữa bọn họ đã táng gia bại sản mua một số Ma Văn khung máy móc, nếu Ma Văn khung máy móc thật sự có khuyết điểm bị Duy Lâm Công Quốc bắt được, vậy thì bọn họ cũng thật khóc không ra nước mắt.
Bên kia Tiêu Hoằng dĩ nhiên không biết gì về phản ứng của các phương, giờ phút này trong lòng hắn phi thường rõ ràng, Kim Ti Tước quân đoàn là mang tính thử công kích, thấy tình thế không ổn, xác định vững chắc sẽ bỏ chạy mất dạng. Mà Tiêu Hoằng cũng không tính cho Kim Ti Tước quân đoàn có cơ hội như vậy, nên hắn ra lệnh cho toàn quân tiến công chớp nhoáng, không để cho đối thủ có cơ hội chạy trốn.
Về phần đối thủ sẽ có chiêu số nham hiểm bí mật gì, ở trong mắt Tiêu Hoằng xem ra vẫn là dùng bất biến ứng vạn biến là tốt rồi. Nếu cứ chỉ sợ đầu sợ đuôi , vậy hoàn toàn mất đi ý nghĩa tồn tại của Ma Văn khung máy móc. Hơn nữa sau này xác định vững chắc sẽ gặp phải thủ đoạn công kích thiên kì bách quái của địch nhân, nếu thủy chung vẫn duy trì ý tưởng dè trước ngại sau như vậy, rõ ràng đừng xuất động Ma Văn khung máy móc còn tốt hơn.
Huống chi, đưa Ma Văn khung máy móc xuất chiến, chính là không ngừng kiểm tra đo lường chỗ thiếu sót của Ma Văn khung máy móc. Sau đó bắt đầu cải tiến, từ đầu đến giờ Tiêu Hoằng vốn cũng không có nghĩ tới sẽ chế tạo ra vũ khí nghịch thiên vô địch thiên hạ.