- Muốn gặp trưởng quan nhà ta, cũng được, nhưng không phải bây giờ.
Tác Phổ nghiêm nghị đáp lời, giọng điệu không có khinh miệt, cũng không có
khách khí. Tiếp theo rót chất lỏng không rõ vào trong thân thể Lặc Mỗ,
chủ yểu là xúc tiến khôi phục cơ năng thân thể của Lặc Mỗ.
-Vậy khi nào ta có thể gặp hắn, ta muốn nói đàm phán với hắn.
Lặc Mỗ hỏi tiếp.
- Cái này... không chắc chắn được, bởi vì không ai dám quấy rầy trưởng quan, có lẽ ngày mai ngài ấy sẽ đi Ban điều trị.
Tác Phổ nói tiếp, tiện tay viết viết vẽ vẽ trên báo cáo bệnh tình bên cạnh, gõ nhẹ vào song sắt bên dưới, sau đó rời đi.
Cùng lúc đó, trong nhà máy Con Rệp, ngoại trừ Ma Văn khung máy móc, các công trình nghiên cứu khác cũng đang tiến hành trật tự, trong đó bao gồm Ma
Văn khung máy móc bỏ túi, xe tăng Ma Văn hạng nặng hay chiến cơ Ma Văn
kiểu mới....
Mà mấy thứ này, toàn bộ đều sử dụng kỹ thuật truyền dẫn thần kinh.
Có thể nói nhà máy Con Rệp lúc này đã triệt để biến thành một công cụ đốt tiền và kiểm tiền.
Thoáng cái, 5 ngày trôi qua.
Tiêu Hoằng ở trong thư viện Bối La, trên cơ bản vẫn ở trong trạng thái bế
quan, mỗi ngày chỉ làm 3 chuyên: chuyên thứ nhất là tiếp tục nghiên cứu
bí tịch Để văn cùng Ngự Độ; thứ hai là chế tạo Ma Văn trung tâm điều
khiển chính; thời gian còn lại, toàn là tiêu hao trong tu luyện cực kỳ
đau khổ.
Thật khó tưởng tượng được, Tiêu Hoàng lại có thể chịu đựng
được loại tu luyện đau khổ này suốt 5 ngày, mà nó cũng đưa tới đáp trả
thật lớn. Lúc này, Ngự lực của Tiêu Hoằng đã lên đến 6989 cổ, chỉ cần
tiến hành một lần nữa là có thể tăng lên Ngự sư cấp hai, bước vào hàng
ngũ Ngự sư cấp trên, không còn là một kẻ sơ cấp nữa.
Mặt khác, còn có một chỗ tốt kèm theo, loại nước thuốc Phí Đằng nàỵ có công hiệu bài trừ độc tố cho thân thể. Mấy ngày đầu, Tiêu Hoàng bị làm đến chết đi sống
lại, mấy ngày gần đây cảm thấy thân thể sảng khoái, những độc tố dịch
màu trắng tích tụ trong người Tiêu Hoàng cũng bị dọn sạch không ít.
Tuy ràng sắc mặt vẫn tái nhợt như trước, nhưng tơ máu trong mắt cùng túi mắt hơi xanh đã rút đi nhiều.
Tiêu Hoàng lúc này vẫn ngồi trên chiếc giường nhỏ, vừa trải qua một lần tu
luyện đau khổ, Tiêu Hoàng vân không lựa chọn ngừng lại, mà lại rót nước
thuốc Phí Đằng vào ống kim Ma Văn, cắm vào người, cùng lúc chịu đựng đau đớn, khép mắt lại.
Ngự lực trong người sôi trào lên, Tiêu Hoàng lại
bắt đầu dùng Huyết Thí tu luyện pháp điều động Ngự lực náo động trong
người, thúc đẩy nó trở nên mạnh hơn.
Dù đã trải qua nhiều ngày, nhưng Tiêu Hoàng vẫn không thể thích ứng với cảm giác đau đớn cùng cực này.
Mỗi một lần chích nó vào người, trái tim Tiêu Hoằng luôn đập mạnh, nhưng ngâm lại, không làm thế thì mình có thể làm gỉ đây?
Ở thế giới này,
không thành kẻ mạnh thì có nghĩa là sẽ bị người ta dẫm dưới chân, ngoại
trừ đi theo bước người mạnh, Tiêu Hoàng dường như không có mục tiêu gì.
Là người đều phải có chô theo đuổi, nếu không thì chỉ có thể trở thành
cái xác không hồn.
Một giờ dày vò chết đi sống lại đã qua, khi Tiêu
Hoằng mở ra đôi mặt mệt mỏi, Ngự lực đã đạt 7009 cổ, đột phá thành công
lên trình độ Ngự sư cấp hai!
Nhưng mà sắc mặt mỏi mệt của Tiêu Hoàng
đă không có sức thể hiện vẻ vui mừng, đặt cây kim Ma Văn vào trong hộp
gô kim ti, Tiêu Hoàng vân duy trì tư thế ngồi xếp bàng, trực tiếp ngã
ngồi trên giường, ánh mắt mong chờ ngơ ngác nhìn trần nhà, chỉ là khóe
miệng khẽ cong lên đang nói rõ nội tâm hiện tại.
Mọi thứ đều im ắng.
Nghỉ ngơi 1 tiếng, Tiêu Hoằng mới cố gắng ngồi dậy, nhìn thời gian, đà đến 1 giờ chiều.
Bởi vì Tiêu Hoằng có đặt một ít Hàn băng vạn năm trong phòng, cho nên hơi
lạnh, nhưng mặt trời ngoài cửa sổ thật là độc ác, mùa hè nơi này còn
nóng bức hơn cả Thái Ngô thành.
Hơi cảm nhận Ngự lực trong người, còn có không ít, Ma Văn Châu xanh đen còn chưa sử dụng, vì thể Tiêu Hoàng
không nghỉ nữa, lấy ra Hàn Võ đặt trong tay, tiếp theo lại nhắm mắt,
chuẩn bị thăng cấp Hàn Võ.
Bởi vì trong thời gian này chế tạo Ma Văn khung máy móc, hơn nữa chiến đấu
không ngừng, năng lượng tồn trữ trong Hàn Võ đà đủ để tiến hành thăng
cấp.
Tiêu Hoằng từ từ rót Ngự lực vào Hàn Võ, đoàn năng lượng khổng lồ như biển lại hiện lên trong cảm nhận của Tiêu Hoàng.
Bởi vì nhiều lần tiến hành thăng cấp tương ứng với Ma Văn Châu lam đậm, bởi vậy Tiêu Hoằng đã quen với việc tiếp theo phải làm như thế nào, đó là
dùng năng lượng Ngự sư cấp hai có thể phát ra để kích hoạt toàn bộ.
Giống như hòa tan một ngọn núi băng, đồng thời Tiêu Hoàng cảm nhận rõ ràng một cô năng lượng mới tinh đang được phát ra.
Khoảng hai mươi mấy giây sau, trong đó sử dụng Ma Văn Châu xanh đen một lần,
văn lộ Hàn Võ hiện lên hào quang, một mảnh năng lượng trong đó được kích hoạt xong, cũng tuyên bố Ma Văn Châu lam đậm thăng cấp Ngự sư cấp hai.
Mở mắt ra, Hàn Võ đã trở về bình thường, Tiêu Hoàng liền gắn Hàn Võ vào chuôi trang sức Hoàng Kỵ, bảo quản trên người.
Mặc lại áo giáp Chích long rách nát, đeo bao Ma Văn, Tiêu Hoằng đi ra khỏi
thư viện Bối La, bước vào sân huấn luyện Chiến văn gần đó.
Sân huấn
luyện này là một khu sân huấn luyện Chiến văn vừa cải tạo xong, chủ yểu
là tiến hành huấn luyện tăng mạnh các loại dụng
cụ Ma Văn.
Bởi vì
phần lớn binh lính đang tiến hành tu luyện Ngự lực, bởi vậy lúc này có
phần trống trải, tùy tiện tỉm một chỗ sân huấn luyện rộng lớn, Tiêu
Hoàng đẩy cửa tiến vào.
Điều chỉnh hơi thở một lúc, Tiêu Hoằng lập
tức khởi động Hàn Võ, bắt đầu dựa theo bản năng khởi động Hàn Vố tới Ngự sư cấp hai, kỹ năng đặc biệt.
Nháy mắt khi Tiêu Hoàng khởi động kỹ
năng mới, sân huấn luyện rộng lớn đột nhiên bay đầy bông tuyết màu lam.
Theo Tiêu Hoàng không ngừng thao túng bằng Ngự lực, bông tuyết cũng biển đổi theo, khi là tuyết nhỏ lác đác, lúc thì biến thành tuyết to như
lông ngỗng.
Thậm chí Tiêu Hoàng có thể cảm nhận được vốn không khí oi bức đột ngột trở nên rét lạnh, chỉ vài giây ngắn ngủi, nhiệt độ không
khí trực tiếp xuống gần dưới
Có
thể thay đổi nhiệt độ và thời tiết trong phạm vi nhất định! Tiêu Hoằng
nhận thức được tác dụng của kỹ năng mới, đồng thời căn cứ cường độ năng
lượng Hàn
Võ trên cánh tay suy đoán, loại thay đổi này có hiệu quả trong đường kính 500m, càng gần trung tâm sẽ càng cảm nhận rõ ràng.
Rõ ràng, chỉ cần khởi động kỹ năng này, như vậy bất cứ lúc nào cũng sẽ biến thành sân nhà cho mình chiến đấu!
Chỉ vài phút ngắn ngủi, Tiêu Hoằng thấy được trên mặt đất hợp kim đà phủ
một tầng băng tuyết màu lam đậm, đồng thời Ngự lực cũng đang bị tiêu hao từng chút.
Bỗng nhiên Tiêu Hoàng hơi đổi sắc, trực tiếp mở trạng
thái này tới mức lớn nhất. Chỉ thấy giữa "bầu trời" đà không rơi xuống
bông tuyết lam nữa, mà là những khối băng sắc nhọn to bàng ngón cái,
cạch cạch ghim vào trong băng tuyết, giống như phi đao giáng xuống từ
trên trời.
Cũng ở dưới trạng thái này, Ngự lực cũng tiêu hao càng nhanh, mỗi giây tiêu hao hơn 10 cổ.
Bởi vậy Tiêu Hoàng cũng không dám giữ trạng thái này lâu, xem hiệu quả một chút liền tắt đi.
Kỹ năng này, Tiêu Hoàng đặt tên là Thiên Tuyết, đồng thời cũng tràn ngập
chờ mong. Nguyên nhân đó là đường kính hiện tại là 500m, nhưng nếu tới
Ngự sư cấp ba, hoặc là Đại Ngự sư thỉ sẽ thể nào? Thậm chí đến Ngự hồn,
có phải trực tiếp nhấn chìm cả một tinh cầu giữa trời băng đất tuyết!
Ngừng Thiên Tuyết, Tiêu Hoàng nhìn vào góc, đối diện là cây tạ dài lm, tiếp
theo vươn tay tới, mở 5 ngón tay, trong lòng bàn tay lóng lánh màu tím.
Nhìn lại cây tạ, tuyết màu lam bao phủ xung quanh đột nhiên bay lên, giống như một đám băng tuyết bao vây cây tạ bên trong.
Vài giây sau, Tiêu Hoàng điều động Ngự lực, chỉ nghe một tiếng trầm đục, cây tạ tay đà bị đóng băng giữa Hàn băng vạn năm.
Đây là kỹ năng đóng băng bản cường hóa của Tiêu Hoàng, điều kiện phóng ra là phải ở chỗ có băng tuyết màu lam bao phủ.
Băng tuyết bao trùm càng dày, Tiêu Hoàng phóng ra các kỳ năng sẽ càng đơn giản.
Tiếp theo, Tiêu Hoàng lại huấn luyện 1 giờ ở trong phòng huấn luyện Chiến
văn mới đi ra, trước khi đi, dùng Hàn Võ hòa tan toàn bộ băng tuyết.
Quay lại thư viện Bối La, ăn một chút, Tiêu Hoằng lấy ra 3 cái Ma Văn trung
tâm điều khiển chính cùng với bộ Ma Văn phối hợp, đánh số, đặt vào hộp
kim loại, sau đó cầm hộp kim loại cùng ba lô chạy tới nhà máy Con Rệp.
Trải qua thời gian làm quen phát triển, nhà máy Con Rệp đà dần dần đi lên quỹ đạo.
Vừa xuống tầng 2 dưới lòng đất, Tiêu Hoàng thấy được 5 chiếc Ma Văn khung
máy móc mới tinh, đã được chế tạo xong, năng suất chế tạo đã đạt tới mức nhất định.
Ngoài ra, ở trong phòng lớn khác, Tiêu Hoàng còn thấy
được một chiếc chiến đấu cơ Ma Văn hình thù quái dị, có 7-8 nhân viên
đang nói chuyên với nhau ở xung quanh.
So với chiến đấu cơ Ma Văn
thường quy, chiến đấu cơ Ma Văn này có hình tam giác, chế tạo bàng hợp
kim Vi Mễ. Chiến đấu cơ Ma Văn này là do Mạc Hi nghiên cứu ra, đặt tên
là Ngân Điểu, đặc điểm lớn nhất là bảo trì tính năng chiến đấu cơ bình
thường, đồng thời tốc độ tăng thêm 30%.