Ma Ngân

Hậu Hoạn Vô Cùng


trước sau

- Điều này...

Sở Ngân Xuyên nhất thời có chút không biết nói gì, hắn biết rõ, nếu loại phối phương này đúng như lời của Tiêu Hoàng, chế tạo ra được thuốc lá không có hại, ngược lại còn có ừợ giúp tăng lên Ngự lực, thì đây tuyệt đối là phát minh có tiềm lực hạng nhất, giá trị không thể đo đếm được, thậm chí rất có thể về sau sẽ làm thay đổi cả một ngành sản xuất có lợi nhuận cực cao.

Mà Tiêu Hoàng lại dứt khoát giao phối phương cho hắn, không thể nghi ngờ, đây chính là vô cùng tín nhiệm hắn.

- Tuy ràng ta không biết, vì sao ngươi vẫn luôn chiếu cố tới ta, nhưng ta tin chắc ràng chúng ta là người cùng một trận tuyến, có đúng không?

Tiêu Hoàng hướng ánh mắt về phía Sở Ngân Xuyên, nhẹ nhàng hỏi.

- Đúng vậy, đại nhân.

Sở Ngân Xuyên hơi gật đầu, nét mặt có thể nói là vô cùng phức tạp, nhưng càng nhiều hơn là một loại chấn động, hơn nữa lần này, Sở Ngân Xuyên xưng hô Tiêu Hoàng, cùng không phải là đoàn trưởng, mà là đại nhân, điều này dường như càng có hàm nghĩa sâu hơn, chỉ là Sở Ngân Xuyên vẫn không chịu nói rõ ra.

- Vậy thì cứ tiến hành thôi, lúc ban đầu phải cố mà quảng cáo, nhớ kỹ, phối phương không được tiết lộ ra ngoài, tìm vài người mà ngươi tin được, tiến hành sản xuất.

Tiêu Hoàng lại nhắc nhở.

- Đại nhân yên tâm, toàn bộ người tại Vọng Tinh Thành, thì đều tin được, bọn họ cùng cam nguyện nghe theo ngài điều khiển.

Sở Ngân Xuyên chân thành nói.

Đảo mắt, thời gian ba ngày đã vội vàng trôi qua.

Vận binh hạm Thiên Hạt Hào đã bình an đến chiến tuyển Tây Cương.

Lúc này thì Hải Long đột kích quân đoàn, tuy ràng không gặp phải những đội quân cường hãn như Liệp Ưng quân đoàn, nhưng vẫn bị vây trong trạng thái giằng co với Địch Đạt quân đoàn của Duy Lâm Công Quốc, hai bên đều có giao tranh mỗi ngày tại bắc bán cầu.

về phần quân đoàn số 241, vẫn bị xếp vào loại quân đoàn làm vật hi sinh.

Biết Thiên Hạt Hào chứa 4 chiếc Ma Văn khung máy móc, đã tới trạm trung chuyển hàng hóa số 5, Kiệt Thân và Phùng Chinh hơi sửng sốt, nhưng ngay sau đó, trong mắt liền hiện lên niềm hưng phấn vô tận, không hề nghi ngờ, bọn họ đã đợi giờ khắc này được khoảng một tháng rồi.

Không chút tạm dừng, hai người này liền đồng thời rút khỏi chiến trường, chạy tới trạm trung chuyển hàng hóa số 1.

Mấy giờ sau, theo Kiệt Thân và Phùng Chinh đã lần lượt đi tới trạm trung chuyển số 1, chỉ nhìn thấy 4 chiếc Ma Văn khung máy móc sáng lấp lánh, cùng với nguyên bộ vũ khí, đã cập bển ừong một kho hàng quy mô lớn, các loại vũ khí nguyên bộ cùng đã được xếp cẩn thận bên cạnh 4 chiếc Ma Văn khung máy móc này.

Đơn thuần từ vẻ ngoài, thậm chí về trình độ chế tác, tuyệt đối không thể chê vào đâu được, vô cùng tỉ mỉ, nhất là hộ giáp, dường như đã trải qua sửa chữa ưu hoá.

- Trong 4 chiếc Ma Văn khung máy móc này, có 2 chiếc là bản xa hoa, 2 chiếc khác là bản kinh tế, Trưởng quan nhà ta đã phân phó, môi một đoàn được 2 chiếc, mặt khác, vị này chính là Trưởng quan Ngô Trường Kỳ, hắn phụ trách huấn luyện cho người lái của các ngươi trong một ngày.

Hạm trưởng Tề Mặc của Thiên Hạt Hào nhẹ nhàng giới thiệu với hai vị đoàn trưởng này, sau đó nói:

- Hiện tại hai vị có thể nghiệm thu, sau khi hoàn thành, mời ký tên lên bản bàn giao, cũng thanh toán số tiền còn lại cho 4 chiếc Ma Văn khung máy móc này.

- Tốt, không thành vấn đề, không thành vấn đề.

Hai gã đoàn trưởng cùng đáp, sau đó đi tới bên cạnh Ma Văn khung máy móc, sắc mặt vui mừng quan sát, đánh giá, trong mắt tràn ngập vẻ hưng phấn.

Không hề nghi ngờ, về sau loại vũ khí này sẽ giải quyết nhu cầu khẩn cấp của bọn họ, hoàn toàn đánh vờ cục diện bất lợi lúc này.

Chỉ hơi đánh giá một chút, hai vị đoàn trưởng liền gật gật vừa lòng, sau đó rất thống khoái mà ký tên lên bản bàn giao, cùng rất thống khoái mà trả tiền.

Việc tiếp theo phải làm đó là, tìm chọn ra các Khí Văn giả ưu tú trong quân của mình, tiếp nhận một ngày huấn luyện của Ngô Trường Kỳ.

về phần Tề Mặc hạm trưởng, thì mặt không đổi sắc, tiến vào trong Thiên Hạt Hào, ước định thời gian tới đón Ngô Trường Kỳ, sau đó rời khỏi trạm trung chuyển, lập tức chạy tới khu vực A Bố Lạp Tư vẫn Thạch.

Bày ra bộ dáng chạy tới Hải Lam Tinh, khi đi ngang qua khu vực A Bố Lạp Tư vẫn Thạch, hắn đã thần không hay quỷ không biết, thả 5 chiếc “Mắt nhìn trộm” ra, cũng kết nối liên lạc với khống chế viên trên Vũ Nhuận Tinh, giống như những viên sỏi trong lòng sông, một đường dạt về phía khu vực La Lạp vẫn Thạch và các nơi biên giới của Duy Lâm Công Quốc.

Có thể nói, hành động của Thiên Hạt Hào gần như là thần không hay quỷ không biết, ngay cả những người tại chiến tuyến Tây Cương cũng không có chút phát hiện nào.

Một ngày trôi qua, ngay khi Thiên Hạt Hào đưa Ngô Trường Kỳ vừa hoàn thành huấn luyện vào trong tàu, thì nó đã bắt đầu trở về địa điểm xuất phát, lặng yên không một tiếng động vận hành “Mắt nhìn trộm”, có 2 chiếc đã vào vị trí.

Những chiếc “Mắt nhìn ừộm” vào vị trí thì phải làm chuyện đầu tiên là tìm kiểm gần đó xem có tín hiệu trung chuyển khí của Duy Lâm Công Quốc được ngụy trang không, nếu có, thì “Mắt nhìn ừộm” sẽ đến gần nó, hòng phá giải mật mã của tín hiệu trung chuyển khí, copy tin tức bên trong ra.

Trong khu 4 của căn cứ quân sự Bối La, tại một căn phòng không có cửa sổ, có hơn mười nhân viên công tác Bối La đang tiếp nhận hình ảnh mà “Mắt nhìn ừộm” truyền về, đồng thời ra sức chặn lại các tín hiệu vô tuyến đi qua đó, sau đó tiến hành loại bỏ, sàng lọc, tìm ra thứ có tác dụng để tiến hành dịch ra.

Cùng lúc đó, phía trên Long Liệt Tinh, đúng chỗ mà Bối La quân đoàn đã tạo ra truyền kỳ, vốn Hải Long đột kích quân đoàn và Địch Đạt quân đoàn của Duy Lâm vẫn đang giằng co, nhưng lúc này nhờ có 2 chiếc Ma Văn khung máy móc hoàn toàn mới gia nhập, đã hoàn toàn đánh vỡ cục diện cân bằng, thổi lên tiếng kèn phản công.

Đồng dạng, 2 chiếc Ma Văn khung máy móc cũng nghiêm khắc dựa theo chiến thuật mà Tiêu Hoàng nói cho bọn hắn, dùng bản xa hoa làm trung tâm, sử dụng hộ giáp cường hãn để cứng rắn đối kháng, còn Ma Văn khung máy móc bình thường thì phụ trách tiến hành bảo vệ.

Kẻ Hủy Diệt Ma Văn cơ pháo, vào giờ khắc này, đã lại lần nữa biến thân thành công cụ gặt hái sinh mệnh của địch nhân, súng trường Cự Liên với hỏa lực cường hãn thì khiến cho địch nhân không còn chỗ ẩn thân nữa.

Chiến đấu giằng co thời gian một ngày, Địch Đạt quân đoàn liền bắt đầu xuất hiện dấu hiệu tan vỡ.

Một bên khác, quân đoàn số 241 cũng nhờ có Ma Văn khung máy móc gia nhập, đã từ thế cục liên tiếp tan tác, nay hoàn toàn ổn định lại trận tuyến.

Hà Long ở trong Hi Lạc Tinh, tự nhiên có thể nhìn thấy hình ảnh trên Long Liệt Tinh, thậm chí thấy cả 2 chiếc Ma Văn khung máy móc của quân đoàn số 241 thuộc Sư đoàn 19 đế quốc, cả người
có thể nói là mặt xám như tro tàn.

Không hề nghi ngờ, hình ảnh mà hắn không muốn nhìn thấy nhất, thì lại đã bắt đầu xuất hiện, đó chính là Ma Văn khung máy móc, nó đang như một con virus, đang điên cuồng khuếch tán ra.

Cảnh tượng như vậy, Hà Long có thể tưởng tượng ra, nhưng mà khi hình ảnh này hiện ra trước mắt hắn, thì khiến cho hắn có cảm giác giống như một tội phạm bị tuyên án tử hình vậy, tia hy vọng cuối cùng cũng hoàn toàn tan biến. Càng đáng chết hơn là, Hà Long dám khẳng định trăm phần trăm, nếu như loại tình huống này không thể ngăn chặn được, thì không bao lâu nữa, chiến tuyển Tây Cương sẽ tràn ngập Ma Văn khung máy móc, thảm bại của Duy Lâm Công Quốc sẽ có thể thường xuyên nhìn thấy, những ưu thế khi trước, đã không còn thuộc về Duy Lâm Công Quốc nữa rồi!

Nên làm cái gì bây giờ? Như thế nào mới có thể xoay chuyển thế cục trước mắt được?

Đây là vấn đề mà Hà Long trăn trở rất lâu, đương nhiên, khi mà Bối La quân đoàn rút lui khỏi đây, Hi Lạc sở nghiên cứu cũng bắt đầu tính toán dựa theo Ma Văn khung máy móc, nghiên cứu công cụ chiến đấu cùng loại, nhưng thật bất hạnh là, hiệu quả lại vô cùng thê thảm.

Chỉ riêng loại kỹ thuật thao tác trôi chảy kia, cũng đã đủ để làm khó Hi Lạc sở nghiên cứu rồi, về phần vũ khí chống lại Ma Văn khung máy móc, thì còn chưa có chút manh mối nào cả.

Mặc dù hiện tại nghiên cứu ra, cũng chỉ miễn cường chống lại được một, hai chiếc mà thôi, nhưng nếu địch nhân có 10 chiếc, 100 chiếc, thậm chí là hơn 1000 chiếc thì sao? Nên làm cái gì bây giờ?

- Trưởng quan, có câu nói, trị bệnh thì phải trị tận gốc a!

Bên cạnh Hà Long có một nam nhân hơn bốn mươi tuổi nói, trên bả vai là quân hàm Chuẩn tướng, hắn chính là Sư trưởng Chương Thế Vũ của Hắc Trạch đổ bộ tác chiến sư, Liệp Ưng quân đoàn khi trước chính là thuộc hạ của hắn.

- Trị tận gốc? Câu này có ý gì?

Hà Long nhíu mày lại, mở miệng hỏi.

- Mời Bệ Đồ đại nhân phê chuẩn, vận dụng quan hệ bí mật giữa Duy Lâm Công Quốc với An Ni Á Vương Quốc.

Chương Thế Vũ nhắc nhở, thanh âm ép tới rất thấp.

Mà nghe vậy, sắc mặt Hà Long hơi đổi, cặp lông mày đang nhíu chặt bỗng giàn

An Ni Á Vương Quốc này có lãnh thổ không lớn, chỉ có một hành tinh, so với Phục Thản Đế Quốc hoặc là Duy Lâm Công Quốc, thì quả thực là không thể so sánh nổi, quốc gia này vỉ sinh tồn, cũng vân duy trì cục diện trung lập, quân đội trong nước còn không đến 3000 người, nhìn như vô hại, cũng không có gì để cướp đoạt, bởi vậy coi như vân khá là an bình.

Nhưng mà vị trí của An Ni Á Vương Quốc lại khá là vi diệu, phía tây Vũ Nhuận Tinh là chiến tuyến Tây Cương, sườn phía đông là mâu tinh của An Ni Á Vương Quốc: An Ni Á Tinh.

Mà trọng yếu hơn một chút là, vị trí của chiến tuyến Tây Cương thì lại giống một mảnh đất hẹp dài, giống như một cái chân khổng lồ vươn dài ra của Phục Thản Để Quốc, bởi vậy hành trình từ An Ni Á Tinh đến Vũ Nhuận Tinh cùng không phải là quá xa, chỉ cần hai ngày với tốc độ cao nhất là đã đến nơi, thậm chí còn gần hơn cả tới chiến tuyến Tây Cương.

Không lâu trước đây, ngay khi Bệ Đồ còn ở Thái Ngô Thành, hắn đã âm thầm đạt thành hiệp nghị chiến lược với An Ni Á Vương Quốc, hàng năm Duy Lâm Công Quốc cung cấp các vật tư bí mật cho An Ni Á Vương Quốc, An Ni Á Vương Quốc đáp ứng trong tình huống tất yếu, sẽ cho phép Duy Lâm Công Quốc đóng quân.

Nói cách khác, một tiểu vương quốc như An Ni Á đã biến thành tiểu đệ trong bóng tối của Duy Lâm Công Quốc, cũng giống như một thanh đao nhỏ giấu trong bóng tối.

Đương nhiên, không đến vạn bất đắc dĩ, Duy Lâm Công Quốc sẽ không tùy tiện sử dụng vũ khí này, dù sao đây chính là quan hệ do Duy Lâm Công Quốc tiêu phí lượng lớn vật từ mới mua được, một khi dùng, thì sẽ bị công khai hóa ngay lập tức.

về phần nhắc nhở của Chương Thế Vũ, tự nhiên không cần nói cũng biết, trên cơ bản hễ là người có kiến thức quân sự, thì đều có thể nghĩ ra được, đó chính là Duy Lâm Công Quốc điều động một đội quân cường đại, âm thầm chạy tới An Ni Á Tinh, sau đó bất ngờ tới phá hủy hoàn toàn, chiếm lĩnh Vũ Nhuận Tinh, phá huỷ việc sản xuất Ma Văn khung máy móc, giết chết hoặc bắt sống Tiêu Hoàng, hoàn toàn đoạn tuyệt việc đưa Ma Văn khung máy móc lên chiến tuyến Tây Cương, thậm chí là toàn bộ Phục Thản Đế Quốc.

Tuy nhiên, vận dụng quan hệ với An Ni Á Vương Quốc, thì Hà Long cùng không làm chủ được, còn cần Bệ Đồ phê chuẩn, thì mới có thể liên hệ được với Quốc vương Ngả Kim Sâm của An Ni Á, cùng thương thảo kế hoạch.

Không có quá nhiều do dự, Hà Long thông qua Ma Văn thông tin quân dụng, gọi cho Bệ Đồ.

- Hà Long Tướng quân, có chuyên gì? Hiện tại tấn công tới chiến tuyến Tây Cương như thế nào rồi?

Khi hình ảnh được kết nối, khuôn mặt âm trầm của Bệ Đồ xuất hiện trên màn mình, không hề nghi ngờ, chuyên về Ma Văn khung máy móc cũng khiến cho hắn có chút lo sợ bất an, hiện tại, điều Bệ Đồ hối hận nhất chính là khi trước không lập tức giết chết Tiêu Hoàng, hiện tại hậu hoạn có thể nói là vô cùng lớn a.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện