- Đừng có giả hồ đồ với ta, đừng nói các ngươi không biết, tin tức đã phát tới chỗ ta, chẳng lẽ còn sai hay sao? Hơn nữa ta nói cho ngươi, kẻ địch mà hắn phải đối mặt chính là quân đoàn Long Kỳ!
Cố Hoành Thần gằn từng chữ.
Xoát!
Cố Hoành Thần vừa nói ra bốn chữ "quân đoàn Long Kỳ", Ách Tề Nhĩ cũng A Minh Tả cũng biến sắc, ánh mắt tràn ngập kinh hãi. Quân đoàn Long Kỳ đã từng đánh tan quân đoàn cấp A đó, bọn họ không dám tưởng tượng Tiêu Hoằng uống lộn thuốc gì mà lại đi đường dài tấn công An Ni Á tinh, khai chiến với quân đoàn Long Kỳ, cái này không phải muốn chết hay sao?
Huống chi tới vương quốc An Ni Á, có lẽ hắn không chỉ phải đối mặt với quân đoàn Long Kỳ, nói không chừng còn có quân đoàn An Ni Á. Ở sân nhà của người ta, tấn công đường dài, đối mặt quân đoàn Long Kỳ còn lấy một địch hai, bọn họ không dám tưởng tượng sẽ có hậu quả gì.
Rất có thể sẽ là dê rơi miệng cọp.
Lập tức A Minh Tả vội dùng Ma Văn thông tin phân phó Phùng Chinh quân đoàn số 241, ra lệnh hắn điều động Ma Văn thông tin tuyến phía đông ngay lập tức, không cần để ý bí mật hay bại lộ, thăm dò toàn thể An Ni Á tinh.
- Tướng quân, rốt cuộc là chuyện gì?
Phùng Chinh thấy bộ mặt gần vặn vẹo của A Minh Tả, kinh ngạc hỏi.
- Đừng nhiều lời, bảo ngươi điều động vệ tinh, ngươi thành thật điều động đi. Vừa rồi Tiêu Hoằng đã phát động quốc chiến với vương quốc An Ni Á, hơn nữa đang trong giao chiến với quân đoàn Long Kỳ.
A Minh Tả mặt vặn vẹo nói.
- A?
Phùng Chinh nghe thế, không kìm được hô lên, trong lòng chợt phát lạnh. Trước đó Tiêu Hoằng quả thật bảo người hỗ trợ khởi động Tinh Môn Hạm, hắn vốn không để ý chuyện nhỏ nhặt này, nhưng bây giờ nghĩ lại, toàn thân lạnh lẽo.
Thì ra Tiêu Hoằng muốn đi tấn công An Ni Á tinh? Còn có quân đoàn Long Kỳ? Trời của ta ơi.
Trong lòng Phùng Chinh nghĩ, vội vàng ra lệnh thủ hạ trong doanh trại tiến hành thăm dò toàn bộ An Ni Á tinh.
Tin tức cũng lập tức truyền tới chỗ Phùng Chinh, nhanh chóng lan tràn ra.
- Cái gì? Cái tên Tiêu Hoằng kia đi An Ni Á tinh liều mạng với quân đoàn Long Kỳ?
- Trời ạ! Không phải nói chơi chứ? Trên thế giới này có kẻ to gan như vậy?
- Cái này không phải to gan, mà rõ ràng là đi chịu chết mà? Đúng là quân đoàn Bối La một bước lên trời, nhưng đó là quân đoàn Long Kỳ.
Quân nhân trong sở chỉ huy Phùng Chinh xôn xao, bất luận ở chiến tuyến Tây Cương hay nơi khác, quân đoàn Long Kỳ đối với quân nhân chính là cơn ác mộng, nói không chừng xuất hiện ở sau lưng ngươi, sau đó cắm một dao xuống, trực tiếp xong đời.
Đương nhiên, tin tức này đưa tới chỗ Phùng Chinh, trên cơ bản đã không còn là bí mật quân sự nữa.
Tiêu Hoằng tấn công vương quốc An Ni Á, phát động quốc chiến với vương quốc An Ni Á cũng bắt đầu lan tràn ra.
Chỉ mất 10 phút, hình ảnh thăm dò An Ni Á tinh đã gửi tới Nam Du tinh cũng Bộ tổng chỉ huy chiến tuyến Tây Cương.
Lúc này mấy người Cố Hoành Thần nhìn thấy Phùng Chinh kết nối, truyền tải sang, sắc mặt khó coi vô cùng. Hắn không dám tưởng tượng hình ảnh tiếp theo là Tang Thác Tư ở trong phòng khách nhìn thấy Tử Ngọ Quang Thúc Pháo gần đó đã tản ra ánh sáng mờ nhạt, sắc mặt dữ tợn đã hiện một tia ý cười, chỉ là như thế lại càng cực kỳ tà ác.
Chỉ 2 phút ngắn ngủi, bị quân đoàn Long Kỳ cản đường, cho dù Ma Văn khung máy móc phát hiện được cũng sẽ không thể ngăn cản kịp.
Nhưng không may, ngay lúc Tang Thác Tư cho rằng như thể, chỉ thấy hình ảnh tử thần ở xa xa vẫn bị coi như lá cờ hiệu, bỗng nhiên từ từ di chuyển, một tay cầm liêm đao băng đỏ rực điên cuồng tăng tốc, lao thẳng về phía Tử Ngọ Quang Thúc Pháo, tốc độ cực nhanh!
Tang Thác Tư vừa mới có chút tươi cười, nhìn thấy hình ảnh Tử Thần khổng lồ bỗng lao về phía bên này, trong ánh mắt bùng lên vẻ kinh hãi.
Nhưng Tang Thác Tư cũng không vì thế mà rối loạn, nhanh chóng chỉ huy:
- Tổ công kích số 2, cái thứ giống Tử Thần kia, chặn nó lại!
Tổ công kích số 2 nghe lệnh, nhanh chóng khởi động Chiến văn tấn công hình ảnh tử thần kia.
Nhưng làm bọn họ không thể tưởng tượng được là đủ loại năng lượng thể đánh về phía hình ảnh tử thần, lại phát hiện chủ thế hình ảnh Tử Thần chính là ảo ảnh, mọi chướng ngại, mọi công kích, hoàn toàn không hiệu quả. chỉ thấy đủ loại năng lượng thể xuyên thấu qua hình ảnh tử thần, không có chút cản trờ.
Tựa như hồn ma!
- Chỉ là ảo ảnh? Thứ dọa người thôi?
Tang Thác Tư nhìn hình ảnh quỷ dị kia, lẩm bẩm nói.
Nhưng mười mấy giây sau, đợi khi hình ảnh tử thần đi tới gần Tang Thác Tư, sắc mặt hắn liền thay đổi, đột nhiên hắn cảm thấy lạnh băng, quan trọng hơn là cảm giác lạnh băng này không phải ảo giác, cũng không phải khí thế, mà là lạnh lẽo như giữa trời đông giá rét.
Ngay cả thủy tinh tinh hóa trước mặt cũng hình thành lớp sương mờ.
Nếu chỉ là hư ảnh, làm sao có chứa hơi lạnh?
Lúc này ảo ảnh tử thần đã xuất hiện ở trước Tử Ngọ Quang Thúc Pháo đang súc thế, băng liêm
đao màu đỏ vung lên chém xuống Tử Ngọ Quang Thúc Pháo!
Ầm!
Ngay sau đó, cũng với một tiếng nổ nặng nề, đoàn ánh sáng đỏ to lớn bùng lên.
Bị lực đánh quá lớn phá tan mặt đất kim loại, cuốn theo cát đất bên dưới lên cao, mảnh vỡ bắn tung tóe khắp nơi!
Ngay cả thủy tinh tinh hóa trước mặt Tang Thác Tư bị lực đánh cực mạnh cũng vong vẹo, tiếp đó nứt nẻ vô số.
Xoảng!
Ngay sau đó, thủy tinh tinh hóa cứng cỏi nổ tan tành, một khối mảnh vụn thủy tinh xẹt qua má Tang Thác Tư, hình thành vệt máu nhỏ.
Còn lúc này Tang Thác Tư không hề có phản ứng, kinh ngạc nhìn phía trước, ngây ngốc tại chỗ. Liêm đao Tử Thần kia không phải ảo ảnh, mà là năng lượng thể ngưng kết thật sự!
Vài giây sau, đợi khi ánh sáng chói lòa kết thúc, Tử Ngọ Quang Thúc Pháo cũng với 5 Ngự sư, cũng với ảo ảnh tử thần kia đã biến mất hết, chỉ để lại một cái hố sâu bừa bộn, ngay cả chiến hạm vận tải Ma Văn bên cạnh cũng mất cả một mảng lớn. chiến đấu sẽ khủng bố tới trình độ nào.
Càng làm Ách Tề Nhĩ cũng A Minh Tả cực độ rung động, đó là những khung máy móc loại nhỏ tuần tra trong đống đổ nát là cái gì? Bọn họ không biết, nhưng có một điểm khẳng định, đây là vũ khí kiểu mới của quân đoàn Bối La!
Đúng vậy, Ma Văn khung máy móc rất khủng bố, nhưng càng khủng bố là Tiêu Hoằng đã dùng phương pháp gì, làm cho sức sản xuất của quân đoàn Bối La đạt tới mức biến thái như thế.
10 phút trôi qua, Cố Hoành Thần mới hồi thần lại được, chỉ là bộ dạng vẫn tràn đầy khó tin.
- Đó... Đó thật là quân đoàn Bối La?
Tuy rằng trên Ma Văn khung máy móc có in rõ quân hiệu quân đoàn Bối La, nhưng Cố Hoành Thần vẫn hỏi lại. Theo lẽ thường, quân đoàn nào có thực lực gì, trong lòng Cố Hoành Thần đều biết rõ, chỉ có quân đoàn Bối La, lão biết quân đoàn Bối La đã trờ nên mạnh mẽ, nhưng tuyệt đối không ngờ đã mạnh tới mức này.
Trực tiếp cũng lúc đánh tan quân đoàn Long Kỳ tiếng tăm lừng lẫy cũng quân đoàn An Ni Á, thử hỏi xem, ở quận Nam Du này có ai cam đoan làm được 100% ? Trừ khi đó là quân cấp A.
Nhưng quân cấp A ở đâu ra? Cả quận Nam Du cũng không có một đoàn.
- Đúng thế! Tướng quân, ngài nhìn xem, đó là Ma Văn khung máy móc của quân đoàn Bối La.
Đặng Chung Nhạc lau mồ hôi, chỉ vào máy số 2 trên màn hình, ngón tay còn đang run run.
Tuy rằng Đặng Chung Nhạc nhìn thấy Ma Văn khung máy móc, nhưng chỉ trong 10 phút ngắn ngủi, Ma Văn khung máy móc biểu hiện ra sức chiến đấu hung hãn vượt quá sức tưởng tượng của hắn.
- Làm sao quân đoàn Bối La mạnh tới mức này, không có đạo lý mà.
Chu Bằng thì thào.
Về phần Cố Hoành Thần, lúc này sắc mặt không ngừng thay đôi, thật sự không biết nên hưng phấn hay là giật mình.
Lão nằm mơ cũng không ngờ, quân đoàn Long Kỳ khiến Phục Thản Đế Quốc đau đầu không thôi, lại bị Tiêu Hoằng trực tiếp đánh tan, cái này điên quá đi chứ.
Đồng thời, Ách Tề Nhĩ cũng A Minh Tả hơi hồi thần lại, nhìn nhau, không biết phải hình dung trong lòng mình đang có cảm nhận gì.
Nhất là A Minh Tả, quân đoàn Bối La là thủ hạ của hắn, trước đó hoàn toàn không biết hướng đi của quân đoàn Bối La còn chưa tính, bây giờ càng làm hắn không thể tưởng tượng được là quân đoàn Bối La bùng nổ sức chiến đấu như thế, còn hắn vẫn không hề phát hiện.
So với lần xuất hiện ở chiến tuyến Tây Cương, sức chiến đấu của quân đoàn Bối La đã tăng thêm một cấp bậc, có tới 16 chiếc Ma Văn khung máy móc đó, đây là bằng chứng tốt nhất.
Cùng lúc đó, Tiêu Hoằng ở An Ni Á tinh không biết từng hành động của hắn đã bị chiến tuyến Tây Cương cũng Cố Hoành Thần ở Nam Du tinh theo dõi.
Lúc này, Tiêu Hoằng vẫn đang tập trung chỉ huy chiến đấu, đồng thời dùng Ngự lực điều động ngưng kết tử thần liêm đao trong hình ảnh Tử Thần.
Bây giờ tử thần liêm đao đã ngưng kết thành hình, liêm đao tràn ngập năng lượng đã đỏ như máu, đồng thời hai mắt hình ảnh Tử Thần đã đỏ rực lên, súc thế chờ đợi.
- Báo cáo đoàn trưởng, Tướng quân A Minh Tả gọi cho ngài.
Đúng lúc này, Vương Phàm ỡ sau lưng Tiêu Hoằng báo cáo.
Tiêu Hoằng lưu ý kỹ càng chiến trường, nghe vậy, sắc mặt có vẻ khó chịu.