50 chiếc xe tăng Ma Văn của quân đoàn Bối La đã uy hiếp tới sở chỉ huy trung tâm quân đoàn Thiên Dực số 5, nếu dùng thuật ngữ đánh cờ, Tiêu Hoằng đã bắt đầu "chiếu tướng"!
Hoặc nói là, đã vận dụng sát chiêu!
Đối với tình cảnh này, lần đầu tiên A Tư Mạc Đan cảm thấy lạnh sống lưng, lúc này Tiêu Hoằng đã biến thành dao mổ, đang gác lên cổ quân đoàn Thiên Dực số 5.
Thân là quân đoàn cấp A, có bao giờ gặp phải cảnh ngộ như thế chứ.
Hà Long ở trên Hi Lạc Tinh đã toát mồ hôi lạnh, khóe miệng co rút. Nếu như vừa rồi còn là giằng co, như vậy bây giờ quân đoàn Thiên Dực số 5 thường ngồi ở ghế trên đã sắp gặp tai họa ngập đầu.
Thân là quan chỉ huy chủ công chiến tuyến Tây Cương. Hà Long tự nhiên biết rõ dù tần suất bắn của cự liên trọng pháo rất chậm, nhưng uy lực tuyệt đối khiến người ta cảm thấy khủng bố.
50 chiếc xe tăng Ma Văn bắn đồng loạt, nếu lãnh đủ hết thì 5 chiếc chiến hạm vận chuyển của quân đoàn Thiên Dực số 5, kể cả A Tư Mạc Đan sẽ biến thành cát bụi.
Bên phía Phục Thản Đế Quốc, đám người Tá Phu, Cố Hoành Thần, Ách Tề Nhĩ ở những địa điểm khác nhau, nhưng cùng làm một động tác, đó là cúi người dán mặt sát màn hình.
Quân đoàn Bối La thật sự sẽ sáng tạo thần thoại hay sao? Xử lý sạch sẽ quân đoàn Thiên Dực số 5.
Tiêu Hoằng bố trí một chiêu này tuyệt đối làm quân đoàn Thiên Dực số 5 khó chịu đến cực điểm, dựa theo thế cục trước mắt, biện pháp giải quyết tốt nhất chính là chi viện hỏa lực không trung. Nhưng lúc này nhìn bầu trời cũng biết, tất cả chiến đấu cơ Ma Văn của quân đoàn Thiên Dực số 5 đã bị không quân Bối La bám sít sao.
- Cố lên, Tiêu Hoằng.
Tá Phu nhìn màn hình, lẩm bẩm, tập trung toàn bộ chú ý vào màn hình, vỗ đùi đắc ý lại khẩn trương.
Trái lại A Tư Mạc Đan trong phòng điều khiển tàu Bạch Kình nhìn 50 chiếc xe tăng Hôi Hùng trên đầu đã bắt đầu súc thế, A Tư Mạc Đan chỉ phải lấy ra thủ đoạn phòng ngự cuối cùng, đương nhiên cũng là biện pháp mà hắn không muốn nhất.
- Nhân viên chú ý, nhanh chóng khởi động vách ngăn ngự năng!
A Tư Mạc Đan sắc mặt xanh tím ra lệnh.
A Tư Mạc Đan vừa ra lệnh, một chỗ giáp bảo vệ trên chiến hạm vận chuyển nhanh chóng mở ra, lộ ra một cái vật thể giống cái nồi lớn, bên trên phủ kín Khí văn tinh tế, ở trung tâm là trụ Ma Văn dài 2m, to như cổ tay con nít.
Đây là vũ khí phòng vệ chung cực của quân đoàn Thiên Dực số 5, máy phát Ngự năng quang thuẫn, có 5 cái, có thể chống đỡ đạn năng lượng tấn công cường độ cao.
1 phút sau, 50 chiếc cự liên trọng pháo đồng loạt khai hỏa, lập tức bắn về phía trước, vẽ đường cong lao về phía 5 chiếc chiến hạm vận chuyển Thiên Dực.
Cùng lúc đó, máy phát Ngự năng quang thuẫn cùng bùng lên ánh sáng chói mắt, tiếp đó giữa không trung hình thành 5 tấm khiên ánh sáng sáu cạnh!
Mạnh mẽ chặn đứng đạn năng lượng cự liên dày đặc giữa không trung!
Chớp mắt, ánh sáng chói lọi hình thành giữa bầu trời, chiếu sáng khắp rừng cây, kèm theo là tiếng nổ ầm ầm như sấm, sóng xung kích dữ dội khiến rừng cây lay chuyển như gặp bão tố.
Mấy người Ách Tề Nhĩ ở chiến tuyến Tây Cương nhìn hình ảnh này, trong lòng không khỏi trầm xuống.
- Đáng tiếc, chỉ thiếu chút nữa.
A Minh Tả không khỏi nói, con vịt tới bên miệng còn bay mất.
Đồng thời cũng cảm nhận được chỗ mạnh mẽ của quân đoàn Thiên Dực số 5, đánh như thế rồi mà cũng đánh không chết được.
Còn Tá Phu, tay trái đánh vào bàn tay phải, tỏ vẻ tiếc nuối, chỉ thiếu chút nữa thôi.
Nhưng không thể phủ nhận, sau lần này quân đoàn Thiên Dực số 5 đã triệt để ở vào thế phòng ngự bị động, nhưng chỉ dựa vào cự liên trọng pháo bắn phá là không thể xuyên thấu được quang thuẫn.
- Đúng là không ngờ được, quân đoàn Thiên Dực số 5 còn có vũ khí phòng ngự tốt như vậy.
La Kiệt ở bên cạnh âm thầm cảm thán, sắc mặt rất tự nhiên, không có nóng nảy, cũng không thoải mái.
Trên một màn hình, biểu hiện cấu tạo chỉnh thể của Ngự lực quang thuẫn che chắn, đúng là rất hoa lệ, rõ ràng không phải thứ bình thường.
Tiêu Hoằng không nói, sắc mặt bình thản như trước, đang chỉnh lại những Chiến văn cùng Lưu văn, sau đó nói vào máy liên lạc:
- Liên đội bọc thép số 4, không được ngừng, cứ dựa theo góc độ đó bảo trì bắn đồng loạt lên hạm đội Thiên Dực số 5.
Nói xong, Tiêu Hoằng vẫy tay với mấy người La Kiệt, Bì Nặc, Tân Du, ra hiệu bắt đầu.
Mấy người Tiêu Hoằng đi tới cửa khoang thuyền Cụ Phong đã mở ra, nhìn xuống mặt đất đẫm máu!
Trái lại bên phía chiến hạm vận chuyển Bạch Kình, không khí lại không được thoải mái như thế.
- Báo cáo trưởng quan, Ngự năng quang thuẫn số 3 có thể miễn cường duy trì được 6 lần tấn công.
- Báo cáo trưởng quan, Ngự năng quang thuẫn số 4 còn miễn cưỡng chịu được 7 lần tấn công, cần bổ sung thêm Ngự lực viên!
Liên đội bọc thép Bối La số 3 bắn phá tới lượt thứ 6, các điều khiển viên trong chiến hạm vận chuyển đều báo cáo với A Tư Mạc Đan.
Nghe báo cáo như thế, sắc mặt A Tư Mạc Đan không ngừng biến đối, trong ánh mắt đầy nặng nề cùng không cam lòng.
Trước mắt, biện pháp duy nhất giải quyết vấn đề này là triệu hồi toàn bộ binh lính quân đoàn Thiên Dực số 5, bổ sung Ngự lực cho máy phát Ngự năng quang thuẫn!
Nhưng nếu làm thế, tức là ngang với việc quân đoàn Thiên Dực số 5 phải co đầu rút cổ phòng ngự, trên cơ bản đã thua một nửa chiến dịch này, đối với A Tư Mạc Đan đường đường là quan
chỉ huy quân cấp A, hắn làm sao cam lòng được?
Tàn khốc là Tiêu Hoằng lần lượt như lơ đãng điều động, hạn chế chết toàn bộ đường sống của quân đoàn Thiên Dực số 5, bắt buộc quân đoàn Thiên Dực số 5 phải lựa chọn con đường duy nhất còn để ngõ.
Chỉ huy tác chiến như thế không khỏi làm A Tư Mạc Đan nghĩ tới đại sư chỉ huy chiến thuật Ba Đa Phu ở vũ trụ Thái Cách, ngài ấy là thế, âm thầm hạn chế đối phương, sau đó cho một đòn cuối cùng! Tạo cho người ta cảm giác như đang chiến đấu với một con mãng xà.
- Tiêu Hoằng kia rốt cuộc là người như thế nào?
Cuối cùng A Tư Mạc Đan hỏi, tiếp đó dù là không cam lòng, vẫn buộc phải ra lệnh tất cả binh lính quân đoàn Thiên Dực số 5 nhanh chóng rút về, co rút phòng ngự!
Ngay khi A Tư Mạc Đan bị buộc bất đắc dĩ ra mệnh lệnh này, binh lính Thiên Dực đã sớm mệt mỏi tiều tụy đã không cố kỵ cái gì tôn nghiêm quân cấp A, thể diện Ngự sư, kéo thân thể chồng chất vết thương chuẩn bị rút khỏi chiến trường!
Có xung phong chính diện, có bay ở tầng thấp, nhắm thẳng về phía hạm đội Thiên Dực số 5, nhân viên không chiến đấu có hiệu suất cực nhanh đã vận chuyển một loạt thành lũy di động ra ngoài chiến hạm, lắp ráp lại.
Binh lính Bối La mặt sau làm gì dễ chịu tha cho binh lính quân đoàn Thiên Dực số 5, đều đuổi sát không bỏ.
Một số binh lính Bối La còn thả ra ruồi bay còn chưa dùng hết, tiến hành chặn đánh ở tầng thấp, trên mặt đất, Ma Văn khung máy móc đứng lên khởi động cơ pháo Kẻ Hủy Diệt bắn phá lung tung!
Thoáng cái, quân đoàn Thiên Dực số 5 cho người ta cảm giác trực quan nhất: binh bại như núi đổ!
Quân đoàn Thiên Dực số 5 trước nay cao ngạo không ai bì nổi, giờ đây lại bị quân đoàn Bối La không có tiếng tăm gì đuổi đánh sau mông, không thể không nói đây là điều quá sức châm chọc.
Đương nhiên theo quân đoàn Thiên Dực số 5 hoảng hốt rút lui, cũng sáng tỏ cho cả thế giới thấy được, áo choàng không thể chiến thắng của quân đoàn Thiên Dực số 5 đã bị quân đoàn Bối La xé toạt.
Mọi người ở chiến tuyến Tây Cương nhìn màn hình, binh lính Thiên Dực trước kia như đao phủ đang chật vật rút lui, cùng với binh lính Bối La truy đuổi tấn công, tiếng khen ngợi trầm trồ, tiếng hô cố lên đã im bặt, mọi người trở nên tập trung hơn.
Lúc này mọi người đều không thể tin vào mắt mình được, cảm giác khó mà thích ứng phà tới, giống như nhìn thấy quốc vương cao thượng, không thể xâm phạm, bị người ta kéo xuống vương vị đánh đập tơi bời.
Cảm giác này, cũng khiến người ta thấy sảng khoái hả hê!
Ách Tề Nhĩ thấy hình ảnh này, trước tiên là kinh hãi, sau đó cầm lấy Ma Văn thông tin, dùng giọng nghiêm túc nói:
- Các tướng sĩ chiến đấu anh dũng trên ở tiền tuyến chiến tuyến Tây Cương chú ý, dưới hỏa lực tấn công siêu cấp của quân đoàn Bối La, quân đoàn Thiên Dực số 5 đã tan tác, nguy cơ Hải Lam Tinh hoàn toàn giải trừ, các người có thể phóng tay được rồi!
Các binh lính chiến tuyến Tây Cương nghe được mệnh lệnh, xem như buông bỏ mọi thứ, khí thế sôi trào phát động công kích dữ dội lên quân đoàn Duy Lâm!
Cùng lúc đó, Trát Gia Lạc đã chật vật khó coi, áo giáp hoa lệ đã tan vỡ, hư hại, vết cháy đen lẫn với vết máu, vai phải cùng hai má đều có hai vết thương thật sâu, hai thủ hạ cận thân đã sớm bỏ mình trước đó.
Bây giờ hắn đang nhanh chóng xuyên qua rừng cây, bởi vì hắn biết rõ mình thân là sĩ quan quân hàm cao nhất ở tiền tuyến, chắc chắn sẽ thành mục tiêu tấn công ưu tiên của binh lính Bối La.
Dù là hắn có thực lực Ngự sư cấp bốn, nhưng trước mắt đã chiến đấu 8 tiếng đồng hồ, không hề ngừng nghỉ, sức chiến đấu suy giảm mạnh. Huống chi sau lưng còn có một tên béo ục ịch, cùng một tên còm nhom đuổi sát mép, thực lực cũng không yếu.
Nhưng Trát Gia Lạc đang cố gắng bảo trì bí mật chạy trốn về phía hạm đội Thiên Dực số 5, ở bên trong rừng cây, sắc mặt hắn hơi đổi, cảnh giác xẹt qua trong mắt, quỹ tích lao nhanh tới trước đột nhiên chậm một chút.
Ngay sau đó, phía trước Trát Gia Lạc đã có băng đá màu tím ồ ạt trút xuống, nháy mắt hình thành bức tường băng ở trước mặt, phá hỏng con đường phía trước.
Tuy rằng ở trong cục diện cực kỳ bất lợi, nhưng đầu óc Trát Gia Lạc vẫn còn bình tĩnh, hắn biết rõ lúc này tuyệt đối không thể ngừng lại, bằng không hậu quả là bị vây giết cùng đường!