Trong đầu Tiêu Hoằng đã có ý tưởng khái quát về nhu cầu của Bác Sơn.
đó là nhái lại Ma Văn dạng xiềng xích của Hà Long từng sử dụng, tiến
hành chế tạo cải
tiến.
Lấy ra một khối Tái thạch Áo đinh, Tiêu Hoằng không mài thành văn mặt lõm, thực tế Tiêu Hoằng không có dự tính sử dụng văn trong văn, nguyên
nhân là vì tiêu hao ngự lực quá lớn, dù sao Tiêu Hoằng chỉ có giao tình
hời hợt với Bác Sơn, thật không cần phải trả giá nhiều như vậy.
Theo Tiêu Hoằng thấy, chỉ cần đạt tới yêu cầu của Bác Sơn, tiện tay
thí nghiệm kỹ thuật thẩm thấu năng lượng có tốt không, vậy là được rồi.
Ở trong đầu suv xét hình thức Chiến văn cần chế tạo một lần nữa, Tiêu Hoằng lấy ra Lân Kim, bắt đầu nhanh chóng tạo hình trên Tái thạch, đầu
tiên phải điêu khẳc Để văn năm chiều.
Xuống đao thật tùy ý, hoàn toàn là điêu khẳc theo dạng thí nghiệm thử.
Bởi vì trước đó Tiêu Hoằng đã có trụ cột tạo hình rất nhiều Chiến
văn, bởi vậy ng0ại trừ kỹ thuật Để văn năm chiều, ít nhiều còn tốn chút
thời gian, những chỗ còn lại đều vô cùng nhanh, giống như cầm bút vẽ vời trên Tái thạch.
20 phút sau, Tái thạch trong tay đã được Tiêu Hoằng điêu khẳc ra. Đặt Tái thạch sang một bên, Tiêu Hoằng tiếp tục chế tạo Ma Văn thẩm thấu
năng lượng mà mình cải tiến, đồng thời cũng sử dụng kỹ thuật Để văn năm
chiều, vừa chế tạo đồng thời pha chế Ma Văn dịch cần thiết.
Sau đó đặt Ma Văn thẩm thấu năng lượng chế tạo xong, phủ lên Ma Văn dịch đặc biệt chế tạo.
Một lát sau, trong hai bình thủy tinh bằng ngón cái trước mặt Tiêu Hoằng, Ma Văn dịch màu da cam tản ra chút ánh huỳnh quang.
Mỗi một Ma Văn dịch có bỏ thêm phấn mạt Hàn băng vạn năm, Tiêu Hoằng
rót Ma Văn dịch vào trong văn lộ Tái thạch, sau đó kích hoạt.
Một loạt động tác này mới là mấu chốt trong mấu chốt đối với Tiêu
Hoằng, cũng là bước quan trọng quvết định kỹ thuật thẩm thấu năng lượng
có thể ứng được vào Ma Văn hay không.
Làm cho Tiêu Hoằng thấy may mắn, đó là toàn bộ quá trình vô cùng thuận lợi, mọi thứ đều bình thường.
Nhìn Ma Văn mới tinh trong tay, trên Tái thạch Áo đinh màu xám, văn
lộ màu cam và vàng đan xen, nhìn rất lưu loát nhưng vô cùng hoa lệ.
ngoại trừ Để văn giống như đốm sáng trên bầu trời, trên chủ văn được ứng dụng Ma Văn thẩm thấu nãng lượng, thường thường hiện lên hào quang
nhiều màu nhàn nhạt, hòa lẫn cùng Để văn trở nên xinh đẹp.
Chỉ nhìn từ bề ngoài, nó cũng đã cao hơn một cấp so với Ma Văn bình thường.
Đưa ngự lực của mình vào trong, Tiêu Hoằng cảm nhận rõ được 10.000 cổ năng lượng tươi sống, bên trong mỗi một cổ năng lượng đều ẩn chứa một
tia kỳ dị, năng lượng bị đóng kín như sẵn sàng bùng phát. Đây chính là
hiệu quả của kỹ thuật thẩm thấu năng lượng tạo thành, cũng là thứ mà
Tiêu Hoằng muốn nhìn thấy.
Cầm khối Ma Văn mới tinh này, đi tới chỗ bằng phẳng đằng sau nhà gỗ,
Tiêu Hoằng khởi động nó lên. Quá trình khởi động rất trôi chảy, chớp mắt là Tiêu Hoằng cảm thấy trong cánh tay tràn ngập năng lượng cực kỳ sinh
động.
Cánh tay hơi động đậy, dâv xích màu cam vụt một cái mọc ra từ tay
Tiêu Hoằng, đầu dâv xích còn có chùy năng lượng phủ đầv gai nhọn, nhìn
không khác gì Lưu tinh chùy.
Liếc trong cây cối có một tảng đá lớn cao chừng 2m, mọc đầy rêu xanh, Tiêu Hoằng đột nhiên điều động Ngự lực, vung tay lên, ném Lưu tinh chùy năng lượng trong tay đánh sang đó.
Nhổm dịch Lãng Khách
Người dich taneoka
Ma Ngân vipvandan. vn Đình Vũ
Chùy năng lượng văng ra, dây xích nhanh chóng kéo dài, Tiêu Hoằng cảm nhận được cổ năng lượng khép kín hoàn toàn được phóng thích ra.
Sau một tiếng nổ, khối đá cao 2m kia đã bị nổ không còn, hơn nữa ở
chỗ kia hình thành một cái hố sâu. Tiếp theo, hai gốc cây to như eo
người cùng ngã xuống.
- Cũng không tệ, thành công rồi.
Nhìn cảnh tượng cách đó 10m, Tiêu Hoằng không khỏi hiện lên mỉm cười vui vẻ.
Không phải là vì Chiến văn loại độn kích, mà là Tiêu Hoằng phát minh
phương pháp thẩm thấu năng lượng thành công, đạt tới hiệu quả cường hóa
Ma Văn.
Tăng lên tính năng, tuy rằng chỉ tương đương với một nửa văn trong
văn, nhưng tốt xấu gì cũng là tăng lên. Quan trọng hơn là lần này chỉ
thử nghiệm, Tiêu Hoằng còn có thể không ngừng cải tiến.
Không thí nghiệm nhiều, thu hồi Chiến văn mới tinh, Tiêu Hoằng quav
về nhà gỗ, ăn một chút, Tiêu Hoằng lại vào bàn tiếp tục nghiên cứu.
Lần này, Tiêu Hoằng phải nghiên cứu Ôn nhuận dịch mở rộng sang kỹ
thuật khác, đó là chế tạo nước thuốc kiểu mới có thể giúp tăng lên Ngự
lực, đây cũng là thứ mà Tiêu Hoằng đang cần gấp.
Bởi vì muốn có thành tựu, thì phải không ngừng tãng lên Ngự lực. Còn
bây giờ, đã không có máu Kim quan điêu, cũng không có hang động Mặc
ngân, Tiêu Hoằng chỉ có thể nghĩ cách khác, tìm kiếm cách khác tăng
cường Ngự lực của mình.
Mọi chuvện phải dựa vào chính mình, đây là thói quen mà Tiêu Hoằng hình thành trong hoàn cảnh cô độc lâu dài.
Cứ thế, Tiêu Hoằng nghiên cứu đến mười mấy tiếng, ngoại trừ ngẫu
nhiên uống chút nước, phần lớn thời gian đều không động đậy, đầu óc
không ngừng vận hành cao tốc.
Kỹ thuật chủ yếu vận dụng đặc tính lớn nhất của Ôn nhuận dịch, đó là
tiếp xúc với ngự lực sẽ nhanh chóng bốc hơi, cho ngự lực dễ hấp thu.
Thoáng cái một ngày trôi qua, Tiêu Hoằng đã có đột phá trong nghiên
cứu nước thuốc tăng lên ngự lực, đương nhiên cái này phải quv kết cho
Tát Già giúp đỡ hôm qua. Tuv rằng thầm hạ quvết tâm không quấy rầy Tát
Già, nhưng bị mấy chục chỗ khó vây khốn, Tiêu Hoằng liền không nhịn
được.
Đồng thời, hôm nay là ngày ước định giao hàng với Bác Sơn.
Lúc này, Bác Sơn đang không sảnh tiếp khác Tàng thư các, rít gào vào Ma Văn thông tin.
- Cái gì? Một cái Ma Văn kỹ thuật Để văn hai chiều, ngươi muốn 2000 điểm thành tựu, có phải tiểu tử ngươi điên rồi hay không?
Bác Sơn tràn đầy bất mãn, thét lên.
- Hết cách,
bây giờ đều là giá này, chế tạo Chiến văn thế này rất hao tinh lực.
Bên trong Ma Văn thông tin truyền ra tiếng nói của Triệu Quần, giọng nói tùy
tiện trịch thượng, còn có chút xa cách.
Trên thực tế, đây là thể hiện của ai có kỹ thuật thì là đại gia.
Vương Bác nhìn Ma Vãn thông tin, sắc mặt lúc xanh lúc trắng, bây giờ
hắn đang cần gấp một cái Ma Văn hộ thân. Chiến văn loại độn kích của hắn trước đó đã hao hết, thử nghĩ xem, đường đường Ngự văn giử Ngự sư cấp
bốn, đệ tử của A Di La, lăn lộn đến giờ mà ngay cả Chiến văn thuận tay
cũng không có, bi thảm cỡ nào.
Triệu Quần tự nhiên biết rõ, quyết đoán lên giá, bây giờ không chém
Bác Sơn một cái, còn chờ khi nào? Triệu Quần cùng biết, dựa vào quan hệ
nhân mạch hay là địa vị ở Thánh Đàn của Bác Sơn lúc này, cùng chỉ có thể cầu hắn.
Nhóm dịch Lãng Khách Người dich tcmeoka
Ma Ngân
vipvanda
Đình Vũ
- Sao rồi? Nghỉ xong chưa? Ta bận nhiều chuyện.
Triệu Quần lại thúc giục.
-Cái này...
Bác Sơn ngẫm lại một lát. vừa định đáp ứng, trong đầu bỗng nhớ tới
mấy ngày . trước có tiểu tử đội mù rơm kia. Tuv rằng tiểu tử kia nói
rằng biêt kỹ thuật Để văn năm chiều, Bác Sơn không tin tưởng được, nhưng nếu lỡ như biết thì sao? Cho dù tỷ lệ là 1% cũng được.
- Để cho ta nghĩ mấy giờ đã.
Bác Sơn nói một tiếng, ngắt liên lạc, tiếp theo lục lọi dãv số Tiêu Hoằng để lại, gọi sang cho Tiêu Hoằng.
Lúc này Tiêu Hoằng đang nằm trên dâv thừng khò khò ngủ, hôm qua dày vò Tát Già một đêm, bản thân Tiêu Hoằng cũng mệt chết được.
Bỗng nhiên cảm nhận được trên bàn có chấn động, Tiêu Hoằng mới hé mắt, tiếp theo ngáp ngũ nhảy khỏi dây thừng, nhận cuộc gọi.
-Ai?
Tiêu Hoằng hỏi.
- Bác Sơn, không phải ngươi đáp ứng chế tạo Chiến văn cho ta hay sao? Sao
rồi?
Bác Sơn hỏi, đương nhiên hắn cũng không có hy vọng gì. Nếu Tiêu Hoằng nói không có, hắn cũng nghĩ kỹ rồi, chỉ là mắng Tiêu Hoằng một chút,
phát tiết cơn giận thì xong việc, cũng không định truy cứu gì. Theo hắn
thấy, không cần tính toán chi li với một tên ng0ại đồ nhỏ bé.
Về phần Tiêu Hoằng làm cái gì ở Phục Thản Đế Quốc, Bác Sơn quả thật không biết.
- Hôm qua đã chế tạo xong rồi, ngươi tới lấy đi. Vạn thảo viên số 7. Nhớ kỹ, trước khi đi vào nhớ gọi
ta, bằng không tự gánh hậu quả.
Tiêu Hoằng không mặn không nhạt đáp.
- Chế tạo xong rồi? ngươi sẽ không gạt ta chứ?
Bác Sơn tràn đầy hoài nghi, hỏi lại.
Tiêu Hoằng không trả lời, trực tiếp ngắt máv. Đúng thế, Tiêu Hoằng
thật thích 2500 điểm thành tựu trong tay Bác Sơn, nhưng dù là thích,
kiên nhẫn của Tiêu Hoằng vẫn có hạn.
Theo Tiêu Hoằng thấy, có muốn hay không, tùy tiện ném Ma Văn này cho
người nào cũng là món tiền lớn. Hơn nữa đã lâu như thế, Tiêu Hoằng cũng
biết Để văn năm chiều có giá trị cỡ nào.
Thấy Tiêu Hoằng không giải thích nhiều, trực tiếp ngắt máy, Bác Sơn
không khỏi sừng sốt, hắn lần đầu tiên thấy ng0ại đồ kém kiên nhẫn như
vậy.
Nhưng ngẫm một lúc, Bác Sơn vẫn định đi xem, Bác Sơn mơ hồ cảm thấy tiểu tử Tiêu Hoằng này có chút không đúng.
Tùy tiện gọi một ng0ại đồ trợ thủ để hắn thay mình trông coi Tàng thư các, Bác Sơn khởi động Lưu văn nhanh chóng chạy tới Vạn thảo viên số 7.
Một đường bụi bặm, trên đường đi tới Vạn thảo viên số 7, trong lòng Bác Sơn vẫn nửa tin nửa ngờ, tràn đầy cảnh giác.
Bác Sơn nhanh chóng đi tới con đường mòn giữa núi đi vào trong thung lũng, xung quanh tĩnh lặng, phong cảnh tuyệt trần.
Nhưng mà lúc Bác Sơn không chút để ý bước vào đường mòn, một gốc cây
to che trời bên cạnh đột nhiên có dị động. Bác Sơn chưa phản ứng lại,
đối diện hắn xuất hiện hình ảnh mỹ nữ hư ảo, không ngừng lặp lại:
- Xin chào, đã tiến vào vùng cảnh giới của Tiêu đại nhân, ta đã gửi
tin tức của ngài cho Tiêu đại nhân. Mời chờ ở đây, nếu không tự sánh hậu quả. Lặp lại...