- Truyền tư liệu mà ngươi thu thập được tới cho ta, mà ngươi cần
nghiêm khắc theo dõi nhất cử nhất động của Tập đoàn Thợ Săn kia.
Vận Trung nhẹ nhàng nói, sau đó cắt liên lạc.
Đối với điều này, Ba La tự nhiên không dám chậm trễ, gần như ngay lập tức
đã truyền nguyên mẫu tư liệu mà Hạng Văn Sâm gửi đi cho Vận Trung.
Vận Trung nhận được tư liệu về Tập đoàn Thợ Săn, chỉ tùy tiện lật xem vài
lần, bỗng trong lòng nhảy lên, tuy Vận Trung không phải thương nhân,
cũng không phải là quân nhân gì, nhưng hắn cũng đã sống mấy trăm năm,
lịch duyệt tự nhiên là rất thâm hậu.
Gần như ngay vừa nhìn, Vận
Trung đã hít ngược một hơi khí lạnh, Tập đoàn Thợ Săn này chính là muốn
hoàn toàn chiếm lấy kinh tế của Vĩnh Ngạn Tinh a, điều này đối với Vận
Trung mà nói, tuyệt đối không phải một tin tức tốt.
Mà bên kia,
chỉ hơi chút nghỉ ngơi mấy giờ, Hắc Trạch Sâm liền nhận được tin tức do
đệ tử trên Phạm Cương Tinh gửi tới, Thông Giang Tinh đã hoàn toàn nằm
trong tay Lạc Tuyết Ninh, Tây Điểm Chiến lược sư đã đóng quân trên Thông Giang Tinh, lý do là để bảo hộ Thánh Đàn tốt hơn, đồng thời cự tuyệt đệ tử Phạm Cương Tinh tiến vào điều tra.
Trên thực tế, nếu chỉ là
quân đội bình thường, cho dù họ có thêm một lá gan thì cũng không dám cự tuyệt người của Thánh Đàn, chỉ là Lạc Tuyết Ninh lại khác, là ái đồ của A Di La, có thân phận Di Đà Tinh, so với Phạm Cương Tinh thì còn cao
hơn một cấp bậc, hoàn toàn có quyền cự tuyệt đệ tử của Phạm Cương Tinh.
Nhận được tin tức này, Hắc Trạch Sâm không kiềm được khẽ híp mắt lại, không
cho điều tra, vậy có nghĩa là có quỷ, hiện tại Hắc Trạch Sâm đã càng
ngày càng hoài nghi, Tiêu Hoằng và Lạc Tuyết Ninh thông đồng một mạch
với nhau, tại Thông Giang Tinh làm một số chuyện không muốn cho người
khác biết. Thậm chí Hắc Trạch Sâm nghiêm trọng hoài nghi, đám quân đội
khi trước dám mạo phạm mình cũng đang đóng quân trên Thông Giang Tinh.
Thậm chí còn là giả trang làm quân đồn trú, trà trộn trong các căn cứ
quân sự.
Không hề nghi ngờ, dựa theo lối suy nghĩ trước sau như
một của Hắc Trạch Sâm, Thông Giang Tinh này toàn diện phong tỏa Phạm
Cương Tinh đệ tử tiến vào, như vậy chắc chắn là có điều gì đó không muốn người khác biết.
- Nếu minh không được, thì ám vậy, muốn thoát khỏi con mắt của Hắc Trạch Sâm ta ư, quá ngây thơ rồi!
Hắc Trạch Sâm nheo mắt suy nghĩ, thì thào lẩm bẩm.
Đúng lúc này, Vận Trung bỗng nhiên bước nhanh đến, sau đó tới trước mặt Hắc Trạch Sâm, nhỏ giọng nói:
- Sư huynh, ngài xem cái này.
Nói xong, Vận Trung liền đưa tư liệu lấy ừ chỗ Ba La tới cho Hắc Trạch Sâm xem.
Hắc Trạch Sâm nhìn vẻ mặt hơi khác thường của Vận Trung một cái, sau đó
liền cúi đầu, lật xem tư liệu trên màn hình, lập tức, hắn không kìm được hơi biến sắc.
Cho tới bây giờ, Tập đoàn Thợ Săn đã cường đại đến một trình độ biến thái, nhưng bởi vì chỉ liên quan đến kinh tế, nên Hắc Trạch Sâm cũng không mẫn cảm, ít nhất thì không bằng vấn đề tại Thông
Giang Tinh.
- Hiện tại Tập đoàn Thợ Săn kia có bao nhiêu quân đội?
Hắc Trạch Sâm thần sắc lạnh như băng, lên tiếng hỏi.
- Trên tư liệu không nói rõ, chỉ là nói bên cạnh tên Hồng Lượng kia có một nhân vật Đại Ngự Sư cấp hai bảo hộ.
Vận Trung nhẹ nhàng đáp.
- Tập đoàn Thợ Săn này làm cho ta có cảm giác rất không ổn, phân phó Ba
La nghĩ biện pháp thanh trừ nó đi, sau đó mệnh lệnh thành viên Vệ đội
Thánh Vực, bí mật xuất động mười người, nhớ kỹ không nên bị phát giác,
đến Thông Giang Tinh tìm hiểu một phen, nhớ kỹ cần tiêu diệt tất cả
những gì có thể uy hiếp ngay từ trong trứng!
Hắc Trạch Sâm cẩn thận nói.
Không thể phủ nhận, hiện tại Tiêu Hoằng đã xưa đâu bằng nay, Hắc Trạch Sâm đã phải lưu ý tới, mà trọng yếu hơn là, hiện tại Tiêu Hoằng kia đã có thân phận chủ quản, không phải cứ nói tiêu diệt là tiêu diệt được.
- Đã hiểu!
Vận Trung đáp lại một tiếng, liền xoay người rời đi, sau đó truyền ý tứ của Hắc Trạch Sâm cho Ba La.
Nhìn thấy tin tức mà Vận Trung gửi tới , trên mặt Ba La hiện lên một chút
thoáng thoải mái, hắn vốn định tiêu diệt Tập đoàn Thợ Săn, không thể
tưởng được, lần này còn đạt được Hắc Trạch Sâm ủng hộ, điều này đối với
Ba La mà nói, thì tuyệt đối là một thu hoạch ngoài ý muốn, hơn nữa Ba La rất rõ ràng, lần này hắn ít nhiều cũng có thể không kiêng nể gì mà làm, chỉ cần không quá phận là được.
Có ý tưởng như vậy, Ba La liền
không chút tạm dừng, trực tiếp điều 3000 người từ trong Vĩnh Ngạn thủ vệ quân, thiết lập địa điểm diễn tập quân sự tại một số nơi trên Vĩnh Ngạn Tinh, trên cơ bản mỗi một địa điểm diễn tập đều là con đường huyết mạch mà Tập đoàn Thợ Săn cần vận chuyển tài liệu qua, tổng cộng thiết lập
tại bảy chỗ.
Đảo mắt một ngày đã trôi qua, Tiêu Hoằng vừa tỉnh, lại bắt đầu vội vã bận
rộn, mục đích chủ yếu chính là xác định phương châm cho bước tiếp theo,
đó chính là cùng lúc với tiến quân Áo Tát Tinh, thì cần ra sức dùng tốc
độ nhanh nhất để mở rộng quân lực, đồng thời còn cần bí mật chiêu binh
mãi mã trên Thông Giang Tinh, Ngự Phu Tinh, chỉ cần có thể có chiến đấu
được là được.
Đương nhiên, trọng yếu hơn là Tiêu Hoằng đã có sát
khí với Hộ vệ quân Vĩnh Ngạn, , chuyện này trước đât vẫn đè nặng trong
lòng Tiêu Hoằng, nhưng Tiêu Hoằng rất rõ ràng, lần trước trong số những
kẻ muốn ám sát người của mình thì có một kẻ đào thoát, đó là Đại Ngự Sư
Ba La!
Chỉ là khi đó hắn không có thực lực, nhưng hiện tại hắn đã suy yếu hoàn toàn Tập đoàn Văn Sâm, đồng thời Tiêu Hoằng còn có khoảng 2 vạn binh lực trên Vĩnh Ngạn Tinh, trên cơ bản đã có thể động thủ được
rồi.
Về phần xử trí Ba La như thế nào, Tiêu Hoằng nếu không cần
nghĩ nhiều, chọn dùng phương thức trực tiếp nhất, cũng là đơn giản nhất, bốc hơi tại nhân gian là được.
Đồng thời, điều này cũng có ý
nghĩa rằng những ngày Tiêu Hoằng cần nằm gai nếm mật đã sắp trôi qua
rồi, dần dần chuyển thành thời gian đối kháng chính diện với Hắc Trạch
Sâm.
Ngay khi Tiêu Hoằng đang nghĩ vậy, Ma Văn thông tin bên cạnh lại rung lên, người gọi là Bác Sơn.
- Bác Sơn, chuyện gì?
Nối liên lạc, Tiêu Hoằng nhẹ nhàng hỏi, thần sắc không có biến hóa quá lớn.
- Có chút phiền toái nhỏ, rạng sáng hôm nay, Hộ vệ quân Vĩnh Ngạn bỗng
nhiên triển khai diễn tập quân sự bí mật, tổng cộng bảy chỗ, ngăn chặn
toàn bộ các đường vận chuyển của chúng ta trên quốc lộ, bầu trời thậm
chí còn cả vũ trụ nữa, hiện giờ nơi nào cũng đều trở thành cấm khu quân
sự, thậm chí chúng ta còn có một Ma Văn máy bay vận tải, năm chiếc Cự
Phách Ma Văn Xa vận tải bị tạm thời quản chế.
Trên mặt Bác Sơn không
có quá nhiều vẻ nghiêm trọng, thần sắc lạnh nhạt báo cáo với Tiêu Hoằng, hiện giờ hắn chính là tổng quản bên người Tiêu Hoằng, một ít kế hoạch
của Tiêu Hoằng
thì Bác Sơn tự nhiên là biết rõ ràng.
- Người này a, nếu đã muốn chết, thì muốn cho hắn sống lâu thêm vài ngày cũng khó a!
Tiêu Hoằng nhẹ nhàng tự nói một tiếng, sau đó hướng ánh mắt vào Bác Sơn trong màn hình, nói:
- Đi chuẩn bị một chút, tìm một căn phòng lớn một chút tại Căn cứ quân sự Tiểu Vân.
Nói xong. Tiêu Hoằng liền cắt liên lạc, chậm rãi đứng lên, thay trang phục
và đạo cụ của Hồng Lượng, sau đó đeo lên người túi hành trang, cầm lấy
cây gậy nhỏ, đi ra nhà gỗ, trên đường đi còn phát ra mệnh lệnh với Thích Khách Minh và Đoàn tinh anh Thợ Săn, bí mật quay về Căn cứ quân sự Tiểu Vân.
Hắn cũng mệnh lệnh cho căn cứ không quân giấu trong lòng
đất tại bắc bán cầu, 500 chiếc chiến đấu cơ ngay lập tức chuẩn bị xuất
chiến.
Theo Tiêu Hoằng liên tiếp phát ra mệnh lệnh, hai căn cứ
quân sự bí mật mà Tiêu Hoằng thiết lập trên Vĩnh Ngạn Tinh thượng đã bắt đầu các loại công tác chuẩn bị. Tác Phổ, Liệt Nông cũng tiến vào trạng
thái đợi mệnh, về phần thành viên còn lại của Đoàn tinh anh Thợ Săn và
Thích Khách Minh thì đều quay về Căn cứ quân sự Tiểu Vân do 300 binh sĩ
Bối La nắm giữ.
Gần như chỉ trong nháy mắt, binh lực của Tiêu
Hoằng trên Vĩnh Ngạn Tinh đã đều bắt đầu điều động, không thể phủ nhận,
đây cũng chính là lần đầu tiên Tiêu Hoằng tiến hành điều động quân sự
trên Vĩnh Ngạn Tinh, mục đích rất rõ ràng, đó chính là không chỉ muốn
chiếm lấy kinh tế của Vĩnh Ngạn Tinh, mà lần này còn muốn tiến thêm một
bước nắm giữ tất cả trên tinh cầu này.
Khi tới chính ngọ, trong
phòng tác chiến số 1 của Căn cứ quân sự Tiểu Vân, có khoảng hai ngàn
người đã tập hợp, chủ yếu chỉ có ba luồng lực lượng. 300 binh sĩ Bối La, Thích Khách Minh và Đoàn tinh anh Thợ Săn.
Giờ phút này mọi
người đều không nói gì, toàn bộ hội nghị tác chiến có vẻ vô cùng im
lặng. Trong lòng mọi người đều có suy nghĩ của mình, vừa mới đây Hộ vệ
quân Vĩnh Ngạn dùng danh nghĩa là tiến hành diễn tập quân sự. Ngay cả
đứa ngốc cũng có thể nhìn ra được rốt cuộc chúng đang làm gì, đó chính
là cắt đứt tuyến vận chuyển chủ yếu của Tập đoàn Thợ Săn, mà trên thực
tế, mục đích của bọn họ đã đạt tới, hiện tại vận chuyển của Tập đoàn Thợ Săn đã lâm vào trạng thái bán tê liệt rồi.
Hơn nữa bọn họ cũng
từ trong tư liệu biết được, Ba La là người của Hắc Trạch Sâm, đồng thời
có thiên ti vạn lũ liên hệ cùng Hạng Văn Sâm, tất cả đã rất rõ ràng.
Thấy các nhân viên đã tới gần như đông đủ, Tiêu Hoằng trầm tĩnh một lát, mới chậm rãi đi lên đài chỉ huy, bởi vì trước mắt đều là người một nhà,
Tiêu Hoằng cũng dứt khoát bỏ đi lớp ngụy trang.
- Nói thật, trước đây ta đã sớm nhìn Hộ vệ quân Vĩnh Ngạn không vừa mắt, quan chỉ huy của bọn họ là người của Hắc Trạch Sâm, ta không muốn để cho hắn nhìn thấy
ánh mắt trời vào ngày mai, mà lần này, Hộ vệ quân Vĩnh Ngạn làm khó dễ
Tập đoàn Thợ Săn, coi như đã dí đầu vào miệng pháo rồi, mục đích của ta
rất đơn giản, Ba La phải chết, chúng ta hoàn toàn nắm Vĩnh Ngạn Tinh
trong tay, không biết hai vị có ý kiến gì không?
Tiêu Hoằng hướng ánh mắt về phía Tác Phổ và Liệt Nông trong màn hình, nhẹ nhàng hỏi.
Hiện giờ hai người bọn họ đang ở trong Căn cứ trong lòng đất số 1 và số 2 trên Vĩnh Ngạn Tinh.
- Quy củ cũ, rất đơn giản, Tác Phổ phái ra vương bài phi công, tập kích
trên không căn cứ quân sự Vĩnh Ngạn, phá hủy Tháp phóng tín hiệu của
địch nhân, hoàn toàn phá hư hệ thống truyền tin tức của địch quân, làm
cho hệ thống chỉ huy tê liệt, sau đó sẽ tiến hành không kích quy mô lớn, san phẳng mặt đất, cuối cùng lục quân tiến lên thu hoạch!
Sắc mặt
Liệt Nông có chút thoải mái nói, trên thực tế, loại trình độ chiến đấu
này quả thực chính là trò trẻ con, về phần hậu quả sau khi đánh xong,
Liệt Nông cũng không cần lo lắng, dù sao hắn là quân nhân, sứ mệnh của
quân nhân ngoài việc bảo hộ thì chính là phá hủy.
- Ý tưởng của
Liệt Nông Tướng quân là tốt, nhưng cũng cần lo lắng một chút tới hậu quả nữa, trực tiếp san phẳng Hộ vệ quân Vĩnh Ngạn, vậy thì về phần Gia Đô
Đế Quốc nên giải thích thế nào đây? Một căn cứ quân sự trọng yếu bị tập
kích, chẳng lẽ Gia Đô Đế Quốc là người mù hay sao? Trước đây chúng ta
đều là quân nhân của Gia Đô Đế Quốc, tính chất của quân đội thì chúng ta hẳn là đều đã hiểu rõ rồi!
Tác Phổ lên tiếng:
- Theo ta thấy, đánh rắn bảy tấc, không nhất thiết phải toàn diệt!
Tiêu Hoằng không nói gì, chỉ lẳng lặng nghe, ánh mắt thì nhìn về phía bản đô toàn cảnh của căn cứ quân sự Vĩnh Ngạn, cùng với các tư liệu khác thu
thập được, hiện giờ căn cứ quân sự Vĩnh Ngạn chỉ có hai ngàn người canh
giữ.
Có thể nói, nếu chỉ có hai ngàn người, như vậy bất kể là lực lượng không quân hay lục quân của Tập đoàn Thợ Săn đều chiếm ưu thế
tuyệt đối, về phần diệt đoàn, nhất thời vui sướng, nhưng đối với toàn
cục cũng không có chút lợi ích nào, ngược lại còn đẩy Tiêu Hoằng vào
trong vô số phiền toái.