- Tập đoàn Thợ Săn này rốt cuộc lai lịch gì? Vậy mà lại lập tức tác động tới hai quốc gia. Thậm chí còn phải ra Hạm đội chủ lực thứ 7 nữa? 55 chiếc Ma Văn chiến hạm, đây rõ ràng chính là đãi ngộ chỉ con ruột mới có a! Quách Tương Vò nhìn thấy tin tức như thế, hơi có chút kinh ngạc hỏi.
Quan hệ giữa Quách Tương Võ và Áo Thác phi thường không tồi, bởi vậy hắn biết rõ Áo Thác là kẻ vắt cổ chảy ra nước, nhớ ngày đó Công ty Khắc Lạc Y cần gấp Ma Văn chiến hạm để áp giải nguyên liệu, ó ý định mượn Áo Thác hai mươi chiếc Ma Văn chiến hạm, chỉ có mỗi hai mươi chiếc thôi a. Kết quả là Áo Thác kia kêu một tiếng không tình nguyện a, dường như bị cắt thịt vậy, cuối cùng trải qua thương lượng hồi lâu, mới giảm từ hai mươi chiếc tới mười lăm chiếc. Đồng thời trong thời gian hỗ trợ thì ăn, mặc, ở, đi lại còn cần Công ty Khắc Lạc Y tới gánh vác.
Chuyện này không sai biệt lắm đã trôi qua được mười năm rồi, nhưng Quách Tương Võ vẫn nhớ rất rõ.
Nhưng giờ khắc này, chỉ là do Tập đoàn Thợ Săn bị khi dễ, vậy mà hắn lại lập tức phái ra 55 chiếc Ma Văn chiến hạm, thậm chí còn bao gồm cả Hạm đội thứ 7 mà Áo Thác quý như bảo bối. Đây là thói đời gì vậy? Sao lại tương phản tới mức này được? Một tập đoàn có thể được loại đãi ngộ này, trong mắt Quách Tương Võ, thì cũng không phải là một tập đoàn bình thường, mà trọng yếu hơn là, Bắc Áo liên hợp thể vậy mà cùng xuất binh theo nữa.
Làm cho người ta có cảm giác, rất giống như hai tên đại ca đi giúp tiểu đệ đánh một hồi vậy.
Sắp xếp ra trận thế lớn như vậy, có thể nói, trong mắt Quách Tương Võ thì Tập đoàn Thợ Săn này cũng không phải là kẻ bình thường gì.
- Dò xét một chút, Tập đoàn Thợ Săn này rốt cuộc lai lịch gì? Quách Tương Võ phân phó, không hề nghi ngờ, giờ khắc này, Quách Tương Võ không thể không bắt đầu chú ý tới Tập đoàn Thợ Săn.
Trên thực tế, tập đoàn có thể được Quách Tương Võ chú ý thì trên cơ bản cũng không có mấy.
Nữ thư ký có hiệu suất làm việc cùng cực kỳ cao, lấy quản lý Ma Văn trong tay ra, chỉ dùng mười phút thời gian thì đã thu thập tư liệu về Tập đoàn Thợ Săn, sửa sang lại xong, sau đó đặt trước mặt Quách Tương Võ.
Hơi nhìn tư liệu về Tập đoàn Thợ Săn một cái, Quách Tương Võ hơi nhíu mày, chỉ từ tư liệu này mà xem, thì Tập đoàn Thợ Săn này rất bình thường, không có chút đặc biệt nào, chỉ là tốc độ phát triển hơi nhanh một chút.
Nhưng khi Quách Tương Vò nhìn thấy sản phẩm cụ thể của Tập đoàn Thợ Săn, bộ lông mày vốn nhíu chặt lại đột nhiên nhướng lên, toát ra vẻ giật mình nhàn nhạt, trên thực tế có thể làm cho Quách Tương Võ bày ra biểu tình này thì thật sự không nhiều lần lắm.
Đầu đập vào mi mắt của Quách Tương Võ chính là Ma Văn Xa dùng đỉnh cấp tài liệu có thể tích biến thái kia của Tập đoàn Thợ Săn, ngay sau đó là tính năng cực kỳ tiên tiến, hơn nữa còn có hình dáng khác loại, ngoài ra còn có cả đủ các loại thiết bị có chứa kỹ thuật Để văn Chiến Văn.
- Kỹ thuật Để văn bảy hướng! Trời ạ! Quách Tương Võ không kìm được thốt lên, vốn việc Hồng Lượng kia có liên hệ với Áo Thác thì cũng đã làm cho Quách Tương Võ đủ giật mình rồi, nhưng không thể tưởng được, bọn họ lại cùng có thiên ti vạn lũ liên hệ cùng Thánh Đàn, hơn nữa có thể có được Chiến Văn mang kỹ thuật Để văn bảy hướng, hiển nhiên quan hệ này cũng không phải là sâu sắc một cách bình thường a.
Mà trọng yếu hơn là, những Ma Văn Xa dùng tài liệu làm cho người không thể cự tuyệt, cùng với tính năng tiên tiến, không chút nào khoa trương mà nói, trình độ chế tác của Ma Văn Xa kia đã gần như tương xứng với nhãn hiệu lâu đời Khắc Lạc Y của hắn rồi, mà trọng yếu hơn là còn có loại kỹ thuật truyền thần kinh này nữa, cùng với Ma Văn động cơ, tất cả không thể không làm cho Công ty Khắc Lạc Y cảm thấy ngạc nhiên thán phục.
Không hề nghi ngờ, giờ phút này cho dù coi Tập đoàn Thợ Săn là con ruột của Áo Thác thì cùng có chút đạo lý.
- Lão bản, Tập đoàn Thợ Săn này, chúng ta có phải ứng dụng một chút hay không? Dù sao tài liệu đỉnh cấp kia cùng khá rẻ.
Tần Vũ bỗng nhiên nhẹ nhàng nói.
- Tự ngươi tính toán đi, ta kiểu gì cũng có một loại cảm giác, Tập đoàn Thợ Săn này có chút lạ lùng! Quách Tương Võ nhẹ nhàng đáp, sau đó liền đi ra khỏi phòng.
Có ý tưởng giống với Quách Tương Võ, cũng làm ra các hành động tương tự, thì có vô số công ty, gần như nhiều đếm không xuể, vốn Tập đoàn Thợ Săn chỉ nổi tiếng tại khu vực xung quanh Thánh Đàn, nhưng lại còn mang xú danh trong lòng các tập đoàn khác tại khu vực này, tuy nhiên giờ khắc này, thanh danh của Tập đoàn Thợ Săn xem như đã truyền khắp toàn bộ Gia Đô Đế Quốc, thậm chí còn có cả Tân Cách Công Quốc và Liên bang Mạnh Tịch Tư cùng vậy.
Tiêu Hoằng ở trong Vân Hạ Hào, căn bản cũng không biết tất cả chuyện này, hiện tại mục tiêu của hắn chính là bắt được mấy tên tiểu tử của Hắc Hồ Tử Hải Đạo Đoàn kia, ra sức đạp cho một trận! Đồng thời lúc này, Tiêu Hoằng cũng đã chỉ huy trăm chiếc Ma Văn chiến hạm, dùng mười chiếc làm một đơn vị, nhanh chóng tách ra, dùng phương ức tìm kiếm rải thảm, sưu tầm trong không gian.
Những nơi đi qua, toàn bộ đều được ném dụng cụ thăm dò ra, chỉ cần một cái bị kinh động, sẽ ngay lập tức bị phát hiện.
Không chút nào khoa trương mà nói, hạm đội mênh mông như thế, trải rộng trong một khu vực, chỉ vì xử lý một đám tiểu hải tặc dám làm cho Tập đoàn Thợ Săn chịu thiệt trước đó, điều này làm cho mọi người của hai liên hợp thể cũng không kìm được ngạc nhiên thán phục.
Thậm chí thời điểm này, một ít truyền thông hạm còn thử tiến vào hư không, kết quả lại bị Tiêu Hoằng vô tình đuổi đi, thậm chí một ít thương thuyền cũng bị ép ở lại trong lãnh thổ hai nước.
Ở bên kia, Hắc Hồ Tử Hải Đạo Đoàn ẩn giấu trong khu vực giữa hai viên tinh cầu to lớn trạng thái khí, đây cũng là địa điểm che dấu theo thói quen của bọn hắn.
Giờ phút này đại hán râu xồm và các hạm viên đang ở trong Ma Văn chiến hạm, liên hoan ăn uống, có 5000 vạn kim tiền chuộc của Tập đoàn Thợ Săn, không thể nghi ngờ bọn họ có thể kiên trì trong thời gian rất dài. Không cần tiếp tục mạo phiêu lưu đi bắt cóc Ma Văn hạm nữa.
- Từ hôm nay trở đi, chúng ta nghỉ ngơi nửa năm, ẩn thân trong hư không, nửa năm sau, chúng ta lại tới đây, bắt cóc thương thuyền của Tập đoàn Thợ Săn.
Ở trong phòng điều khiển chính của Quỷ Mị Hào Ma Văn chiến hạm, đại hán râu xồm giơ lên một chén đầy Hồng tửu, nói với các hạm viên đối diện.
- Cảm tạ Ni Lạc Thuyền trưởng! Đám
hạm viên đều hô lên với đại hán râu xồm, trong tay cũng giơ chén rượu lên cao, một bộ dáng rất vui mừng.
- Ni Lạc Thuyền trưởng, ta kiểu gì cũng cảm thấy sự tình có chút kỳ quái, Tập đoàn Thợ Săn kia làm cho ta có cảm giác, giống như là rất thống khoái. Nếu là các tập đoàn khác trước kia, đừng nói là 5000 vạn kim, cho dù 100 vạn kim, bọn họ cũng đều cò kẻ mặc cả hồi lâu mới xong! Bỗng nhiên, một thanh niên không đến hai mươi tuổi hỏi đại hán râu xồm.
- Theo ta thấy, tám phần là do tên lão bản nhát gan kia sợ phiền phức, rủi ro miễn tai họa, tuy nhiên, có cái gì mà cần lo lắng cơ chứ? Dù sao tiền đã tới tay, chúng ta đã quay về khu vực an toàn rồi! Lại một gã hạm viên lên tiếng:
- Hơn nữa chỉ cần có khoản tiền này, chúng ta sẽ làm được càng nhiều chuyện hơn.
- Nói rất đúng, mặc kệ Tập đoàn Thợ Săn là cái gì, tóm lại tất cả liên hợp thể đều không một tên nào tốt, đều là đám ngụy quân tử mang ngụy trang chính nghĩa, nếu Tập đoàn Thợ Săn dễ khi dễ, ta cũng không ngại khi dễ lần thứ hai nữa! Ni Lạc nói, trên mặt tràn ngập vẻ miệt thị và hưng phấn.
Không chút nào khoa trương mà nói, đây là 5000 vạn kim a, đây tuyệt đối là món tiền chuộc lớn nhất mà Hắc Hồ Tử Hải Đạo Đoàn từ trước tới nay chặn được, vốn hắn còn tưởng rằng đối phương còn có thể cò kẻ mặc cả, nhưng lão bản của Tập đoàn Thợ Săn kia rồi lại không nói câu nào, trực tiếp chuyển cho hắn.
Tuy nhiên, trong lúc mọi người đang tranh nhau hò hét, vui mừng ăn uống, cười nói Tập đoàn Thợ Săn yếu đuối, cánh cửa kim loại cũ nát của phòng điều khiển chính trong Quỷ Mị Hào đột nhiên bị mở ra, sau đó Phó đoàn trưởng Ai Lý Khắc đã qua tuổi bốn mươi, nhanh chóng bước tới, trong mắt tràn ngập vẻ hoảng sợ.
- Ai Lý Khắc, ngươi tới đây có chuyện gì vậy? Sao lại hoang mang rối loạn lên như vậy! Thấy Ai Lý Khắc đi đến, Ni Lạc thoải mái nói.
- Thuyền trưởng, ngài còn có tâm tình ở trong này uống rượu ư, lần này xảy ra đại loạn rồi, chúng ta đã động tới thứ không nên động rồi! Ai Lý Khắc cau mày, giọng điệu lo lắng nghiêm trọng.
- Thứ không nên động tới? Lời này có nghĩa gì vậy? Ni Lạc thấy Ai Lý Khắc mang bộ dáng này, vẫn nói với vẻ không cho là đúng.
- Tự ngài nhìn một cái đi.
Ai Lý Khắc nói xong, liền mở ra hệ thống tiếp nhận tin tức của Quỷ Mị Hào, ngay sau đó, trên màn hình chính của phòng điều khiển chính liền xuất hiện vô số tin tức về việc Tập đoàn Thợ Săn quyết tâm tiêu diệt hải tặc đoàn, càng làm cho người ta nhìn thấy ghê người chính là, chỉ riêng lần này đã xuất động ước chừng 105 chiếc Ma Văn chiến hạm! Vận dụng binh lực của hai quốc gia, tạo thành thế trận vây sát liên hợp.
Trong đó còn có rất nhiều hình ảnh khác, đều là hạm đội trùng trùng điệp điệp cuồn cuộn mãnh liệt của Tập đoàn Thợ Săn.
- Hả...? Gần như ngay khi hình ảnh này hiện ra trước mặt đám hải tặc, tất cả các hạm viên đều hóa đá ngay tại chỗ, dùng ánh mắt khó tin nhìn lên hình ảnh trên màn hình chính, một số đã trợn trừng hai mắt.
Xuất động 105 chiếc Ma Văn chiến hạm, chỉ vì tập kích một tiểu hải tặc đoàn như bọn họ ư? Điều này dường như có chút hư ảo thì phải? Thậm chí phản ứng đầu tiên của rất nhiều người đó là, cần phải gươm đao lớn như vậy hay sao? Phản ứng thứ hai chính là, chỗ tốt của Tập đoàn Thợ Săn kia dường như thật sự không phải dễ chiếm như vậy.
Ngay cả Ni Lạc vừa rồi còn mang vẻ mặt đắc ý, ra quyết định lại tìm cơ hội đi tập kích Tập đoàn Thợ Săn một lần nữa, lúc này vẻ mặt đã cứng lại, trong mắt tuy rằng chưa từng có chút sợ hãi nào, nhưng lại che kín vẻ nghiêm trọng.
- Vậy mà lại... Lại còn có cả Hạm đội thứ 7? Qua hơn nửa ngày, Ni Lạc mới bật thốt lên, hắn tự nhiên biết điều này có ý nghĩa gì, Hạm đội thứ 7 của Gia Đô Đế Quốc tiến đến tiêu diệt cường đạo ư? Cũng không phải Ni Lạc khinh thường bản thân mình, mà là trên thực tế việc này giống như cầm Thượng Phương Bảo Kiếm để cắt dưa hấu vậy.
- Tập... Tập đoàn Thợ Săn này rốt cuộc có lai lịch gì? Tại sao lại có thể làm được như vậy? Chúng ta không phải chi bắt cóc một chiếc Ma Văn chiến hạm của bọn họ thôi sao? Có cần thiết phải gây chiến lớn như vậy hay sao? Một gã hạm viên thì thào tự nói, trong ánh mắt đã toát ra vẻ sợ hãi.
Hắn đã có nhiều năm kinh nghiệm, phi thường rõ ràng, xuất động trăm chiếc Ma Văn chiến hạm, đây rõ ràng chính là muốn đẩy Hắc Hồ Tử Hải Đạo Đoàn vào đường chết a, hơn nữa là kiểu khống chết không ngừng, tuyệt đối sẽ không nửa đường bỏ cuộc.
Nguyên nhân là ở chỗ, tất cả truyền thông đều biết chuyện này, ngay cả Hạm đội thứ 7 cũng đều xuất động, nếu không thể mang tới một chiến quả oanh liệt, vậy thì mặt mũi của Gia Đô Đế Quốc sẽ ném vào đâu đây? Mà trọng yếu hơn là, lần này lại còn là do hai quốc gia đồng thời xuất động hạm đội, tả hữu giáp công!
- Thuyền... Thuyền trưởng, hiện tại chúng ta nên làm cái gì bây giờ? Ai Lý Khắc hỏi, vừa rồi còn cho rằng Tập đoàn Thợ Săn dễ bóp nặn, hiện tại bọn họ mới thật sự ý thức được, căn bản không phải như bọn họ nghĩ, mà lần này thực sự chính là chọc vào một tổ ong vò vẽ rồi.
Bốn chiếc Ma Văn chiến hạm cổng thêm một chiếc Ma Văn vận binh hạm, nếu muốn chống cự với 105 chiếc Ma Văn chiến hạm của Tiêu Hoằng, đây quả thực chính là thần thoại hoang đường, tuy nhiên, Ni Lạc cũng không quá sợ hãi, mà ra sức làm cho đầu óc mình tỉnh táo lại, không ngừng suy tư.