Ma Ngân

Kéo Xuống Thần Đàn (Hạ)


trước sau

- Hay là...

Vừa nghĩ, Hắc Trạch Sâm không kềm được hít ngược một hơi khí lạnh, bởi vì hắn nghĩ tới một người, đó chính là Tiêu Hoằng!

Không phải là những người nghiên cứu kỹ thuật Để Văn lâu năm tại Thánh Đàn, như vậy thì chỉ có một loại khả năng, đó chính là Tiêu Hoằng, bởi vì hắn tìm hiểu từ mọi mặt, thì đã biết được, A Di La từng đưa bí tịch Để Văn cho Tiêu Hoằng.

Chỉ là điều khiến Hắc Trạch Sâm nằm mơ cũng không nghĩ tới chính là, Tiêu Hoằng lại có thể ở trong khoảng thời gian quá ngắn này đột phá đến bảy loại kỹ thuật Để Văn, đồng thời trên mặt chế văn lại còn có thể ép được Ân Lạc một đầu, điều này rất khó tin.

Đúng vậy, Tiêu Hoằng không thể chế tạo Chiến Văn cấp bậc Ngự Hồn, đây là ưu thế của Ân Lạc. Nhưng mà trước mắt lại so đấu Chiến Văn của Ngự Sư cấp năm, nói cách khác, ngoài cấp bậc Ngự lực ra, thì kỹ thuật của Tiêu Hoằng còn cao hơn cả Ân Lạc.

Nghĩ tới điều này, trong lòng Hắc Trạch Sâm trở nên lạnh như băng!

Hắc Trạch Sâm cho dù nằm mơ cũng không nghĩ tới, con kiến nhỏ nhoi khi trước vậy mà lại bắt đầu khó đối phó như vậy!

Hơn nữa bởi vì có nguy cơ lương thực trên Phạm Cương Tinh, Hắc Trạch Sâm có thể khẳng định, Hồng Lượng này chính là bản thân Tiêu Hoằng, hoặc chính là con rối của Tiêu Hoằng.

- Chết tiệt!

Hắc Trạch Sâm bỗng nhiên thẹn quá thành giận, không kềm được phát ra thanh âm thất thố này.

Cùng lúc đó, trên đài bán đấu giá, Nhâm Quang Nhất đã đổ đầy mồ hôi, tuy nhiên vẫn nhanh chóng điều động Ngự lực, sau đó hai bàn tay rung lên.

Ngay sau đó, bốn phía thân thể Nhâm Quang Nhất có các ngọn lửa màu đỏ bắt đầu điên cuồng chuyển động, giống như một lốc xoáy hỏa diễm, vài giây sau, đã hình thành một con rồng lửa, há mồm ra, lập tức oanh kích trên Ma Văn tấm bia.

Ầm...

Một tiếng nổ vang lên, Ma Văn tấm bia không kềm được truyền đến chấn động kịch liệt, làm cho người ta có một loại cảm giác lung lay sắp đổ, ánh lửa lại làm cho mọi người lóa mắt, có thể nói là vô cùng hoa lệ.

Đồng thời Ma Văn tấm bia cũng đã số liệu tương ứng: Lực công kích, uy lực 30022 điểm.

Rống...

Ngay khi số liệu này biểu hiện ra, đã làm cho mọi người trở nên cực kỳ khiếp sợ, đều không kềm được gào lên, Chiến Văn của Ngự Sư cấp năm lại có lực công kích đột phá 3 vạn. Điều này có ý nghĩa gì, không cần nói cũng biết. Quả thực chính là một thứ đồ biến thái.

Lần này, Thủy Vực Chiến Văn phiền toái lớn rồi.

Rất nhiều người đều cho rằng như vậy, mặc dù khi trước cái gọi là “cho rằng” của bọn họ đều bị Thủy Vực Chiến Văn mạnh mẽ đập tan, nhưng lần này, ý tưởng của bọn họ tuyệt đối là kiên định, Chiến Văn của Ngự Sư cấp năm có lực tấn công đột phá 3 vạn, điều này có nghĩa là, chỉ từ uy lực mà nói, thì đã có thể khiêu chiến với Chiến Văn của Đại Ngự Sư cùng cấp bậc rồi.

Thủy Vực Chiến Văn mà muốn vượt qua, có vẻ như không có khả năng xảy ra!

Ngay cả Quốc vương Khang Du đang ngồi trước màn hình, trên mặt cũng hiện lên vẻ kinh ngạc, hắn lần đầu tiên được nhìn thấy, trên thế gian lại có người có thể chế tạo Chiến Văn của Ngự Sư cấp năm tới trình độ như vậy.

Không thể nghi ngờ, trước mắt cái gọi là hội đấu giá, đã biến thành một hồi đấu văn rung động lòng người, hơn nữa đã tiến vào giai đoạn gay cấn.

Lúc này, gần như toàn bộ công dân của Gia Đô liên hợp thể đã cùng hướng ánh mắt về phía Tiêu Hoằng vẫn rất bình thản kia, ở trong mắt bọn họ, đây là một người duy nhất dùng thân phận “phàm nhân” tại Gia Đô Đế Quốc dám khiêu chiến Ân Lạc, đồng thời kéo Ân Lạc xuống dưới thần đàn.

Nhưng điều kiện đầu tiên đó là, lần này Thủy Vực Chiến Văn còn có thể tiếp tục làm ra kinh ngạc.

Không để mọi người phải chờ quá lâu, Bội Gia trên đài bán đấu giá, được Thủy Vực Chiến Văn giao cho tự tin cường đại, ánh mắt đã bắt đầu trở nên lăng lệ hơn, sau đó hắn liền vận dụng toàn lực để điều động Chiến Văn!

Trong chớp mắt, nước gợn bốn phía thân thể Bội Gia dường như sôi trào lên, sau đó một người bằng nước to lớn chậm rãi trồi lên, lao ra, đánh thẳng vào Ma Văn tấm bia trước mặt, hắn nâng hay tay bằng nước lên, oanh kích lên trên Ma Văn tấm bia, sau đó lại là quyền thứ hai, khi đánh xong quyền thứ ba, người nước này trực tiếp ngưng kết lại, lập tức va chạm lên trên Ma Văn tấm bia.

Ầm ầm!

Cùng với một tiếng tiếng vang nặng nề, Ma Văn tấm bia được cố định trên giá đỡ hợp kim đã trực tiếp bị đâm ngã, đài Ma Văn biến dạng, trên Ma Văn tấm bia đổ sụp xuống kia đã xuất hiện các vết nứt nhỏ.

Tĩnh mịch!

Nhìn thấy cảnh tượng như thế, toàn bộ phòng đấu giá đã trở thành một mảnh tĩnh mịch, mọi người đều hơi há hốc mồm, dùng ánh mắt khó tin nhìn Ma Văn tấm bia đổ sụp trước mặt kia, điều này có ý nghĩa gì, đã không cần nói cũng biết.

Thậm chí ngay cả Bội Gia nhìn thấy cảnh tượng như vậy, cũng hiện rõ vẻ kinh hãi trên mặt, hắn vạn lần không ngờ, kết quả lại tới mức này.

Tuy nhiên, phá hư như vậy cũng không làm chỏng Ma Văn tấm bia, chỉ là cái giá đỡ bị hỏng mà thôi, sau một lát, Ma Văn tấm bia liền đưa ra số liệu tương ứng: Lực công kích, uy lực, 30023, 30100, 32001 điểm.

Rống...

Sau khi số liệu này được báo ra, toàn bộ phòng đấu giá lập tức bùng nổ, từng đôi mắt khiếp sợ đã nhắm ngay về phía Tiêu Hoằng, tất cả đều nhìn hắn giống như đang nhìn một con quái vật vậy!

Một cú đánh này đã giáng một đòn mạnh mẽ vào Ân Lạc, không nói đến việc uy lực rốt cuộc cường đại hơn bao nhiêu so với Hỏa Vực Chiến Văn, mà trên số liệu cũng đã ghi rõ, một lần súc lực lại có thể liên tục oanh kích ba lượt, lần sau cao hơn lần trước!

Điều này dường như đã sử dụng một loại kỹ xảo đặc biệt, khiến cho súc lực đả kích so với tính năng của Hỏa Vực Chiến Văn thì còn cao hơn gấp ba lần, đây không chỉ là đột phá về mặt kỹ xảo, mà còn có cả phương diện ý tưởng nữa.

Không chỉ trong phòng đấu giá, ngay cả toàn bộ Gia Đô liên hợp thể đều chìm trong rung động, một màn trước mắt rốt cuộc có ý nghĩa gì, không cần nói cũng biết, Tiêu Hoằng dùng thân phận một mao đầu tiểu tử, chưa từng được xem trọng, bị coi là kẻ gây rối, nhưng lại trực tiếp giẫm nát Ân Lạc dưới chân.

Nếu lúc trước Ân Lạc chỉ hơi kém hơn một chút, thì lúc này chính là bị Tiêu Hoằng đề bẹp, hoàn toàn giẫm nát dưới chân.

Không chỉ Gia Đô liên hợp thể, ngay cả Hắc Trạch Sâm trong cổ bảo đại sảnh cũng cứng người lại, hắn nằm mơ cũng không nghĩ tới, Ân Lạc tự thân xuất mã mà vẫn phải chịu cục diện như thế.

Chẳng những không có bồi dưỡng Tập đoàn Văn Sâm
lên được, mà ngược lại còn làm cho Tiêu Hoằng đạp lên Ân Lạc, tiến về phía đỉnh cao hơn.

Nếu trước kia nói kỹ thuật chế văn của Tiêu Hoằng là cao minh, có lẽ ai cũng sẽ không ở ý, nhưng mà trước mắt, có một vật tham chiếu siêu cấp như Ân Lạc, thì lại khác xa.

Một đòn này của Tiêu Hoằng, không thể nghi ngờ chính là đã làm cho Hắc Trạch Sâm ít nhiều có chút phát mộng, sau lưng lại lạnh buốt. Lần này, Hắc Trạch Sâm rốt cục bắt đầu cảm nhận được, uy hiếp mà Tiêu Hoằng mang đến lớn tới mức nào.

Trái lại Ân Lạc đứng ở góc đài bán đấu giá, sắc mặt đã biến đổi nay lại càng khó coi hơn, có giật mình, nhưng càng nhiều hơn là xấu hổ, hắn là một nhân vật luôn được người khác kính ngưỡng, nhưng lúc này lại bị Tiêu Hoằng ép một đầu, tâm tình là có thể nghĩ mà biết.

Đối với Tập đoàn Thợ Săn, đối với Tiêu Hoằng, hắn chỉ biết nghiến răng nghiến lợi. Trong mắt Ân Lạc, chính là vì Tiêu Hoằng xuất hiện, nên mới khiến cho hắn bị lăng nhục thế này.

Về phần Hạng Văn Sâm cùng Hà Bác Tư phía sau Ân Lạc, lúc này đã giống như hai bức tượng, khóe miệng hơi mở ra, vẫn không nhúc nhích nhìn tất cả những việc xảy ra trước mặt, đại não gần như trống rỗng, trường hợp như vậy điều mà bọn hắn trước đó chưa bao giờ đoán trước được.

Tất cả mọi thứ mà bọn họ bố trí thì đều là “may áo” cho Tiêu Hoằng, cho Tập đoàn Thợ Săn.

Đồng thời sau khi Ma Văn tấm bia đổ xuống, thí nghiệm tất cả tính năng cũng đã hoàn thành, số liệu được thể hiện vô cùng rõ ràng trên màn hình.

Nếu trước đó bao vây tiễu trừ Ni Lạc khiến cho Tập đoàn Thợ Săn bị người khác chú ý, như vậy lần này chính là sự thể hiện thực lực chân chính của Tập đoàn Thợ Săn, ngay cả Ân Lạc cũng không phải là đối thủ.

Tiêu Hoằng vốn đang bình tĩnh ngồi, lại lần nữa chậm rãi đứng dậy, động tác không nhanh không chậm.

Gần như ngay khi Tiêu Hoằng đứng dậy, toàn bộ phòng đấu giá cũng lại lần nữa trở nên im lặng, ngay cả trên Ma Văn đài tin tức, gần một nửa ánh mắt trong Gia Đô liên hợp thể đã cùng lúc nhắm ngay vào Tiêu Hoằng, bất kể là quyền quý, hay là bình dân bình thường.

Bội Gia còn đứng trên Ma Văn đài, vẫn còn đang hưng phấn, nhìn thấy Tiêu Hoằng đứng lên, tự nhiên hiểu được điều này đại biểu cho cái gì, lúc này cạnh tranh đã xong, ai thắng ai bại, đã có số liệu định đoạt.

Đi xuống đài bán đấu giá, bước tới bên cạnh Tiêu Hoằng, Bội Gia lại lần nữa âu yếm nhìn Thủy Vực Chiến Văn rong tay, tuy rằng chỉ có Ngự Sư cấp năm, nhưng nó lại làm cho người khác phải tràn ngập rung động, cuối cùng hắn chỉ đành cắn răng đặt lại vào tay Tiêu Hoằng.

Tiêu Hoằng cũng không dây dưa nhiều, đứng thẳng tắp tại chỗ, một tay cầm Thủy Vực Chiến Văn, âm điệu bình thản, nhẹ nhàng nói:

- Ngày mai, tiến hành bán đấu giá Thủy Vực Chiến Văn ở Cửa hàng Ma Văn Long Lập, ai có hứng thú có thể tới nhìn một chút, bây giờ ta sẽ không quấy rầy nữa.

Nói xong, Tiêu Hoằng liền hơi xoay người, cầm theo cây gậy nhỏ, chậm rãi đi ra ngoài, đi theo Tiêu Hoằng còn có Bác Sơn và Dương Khải, về phần Bội Gia thì suy nghĩ một chút, cuối cùng cũng đi theo ra ngoài.

Mà khán giả trong phòng đấu giá và những người khác đều không nói gì, cứ như vậy mà dùng ánh mắt tràn ngập rung động nhìn theo Tiêu Hoằng bình thản, chậm rãi đi ra khỏi phòng đấu giá, cuối cùng biến mất không thấy nữa.

Về phần Ân Lạc, cùng với Hỏa Vực Chiến Văn của hắn, lúc này lập tức rơi vào trong một trạng thái cực kỳ xấu hổ, bất kể thổi phồng như thế nào đi nữa, thì đều có không đủ sức thuyết phục, cũng không khác gì đã tuyên bố với toàn bộ Gia Đô liên hợp thể rằng, thứ mà Tập đoàn Văn Sâm có, thì Tập đoàn Thợ Săn cũng có, hơn nữa còn tốt hơn nhiều.

Tập đoàn Văn Sâm muốn nhờ Ân Lạc để tăng nhân khí, Đông Sơn tái khởi, nhưng cũng phải hỏi một câu xem Tập đoàn Thợ Săn có đáp ứng hay không!

Sau khi đi ra phòng đấu giá, Tiêu Hoằng liền hơi quay đầu, nhìn Bội Gia đang mang thần sawdcs cung kính một cái, vẻ mặt hắn vẫn không có chút dao động nào.

- Bội Gia lão huynh, chuyện gì vậy? Không vào thưởng thức Ân Lạc đại sư biểu diễn hay sao?

Tiêu Hoằng dừng chân, hướng ánh mắt về phía Bội Gia, lạnh nhạt nói.

- Hỏa Vực Chiến Văn của Ân Lạc ư? Có cái gì hay đâu!

Bội Gia nói, ánh mắt vẫn nhìn chằm chằm vào Thủy Vực Chiến Văn trong tay Tiêu Hoằng, trong mắt tràn ngập các điểm sáng thèm muốn.

- Bội Gia lão huynh cảm thấy hứng thú với Thủy Vực Chiến Văn ư?

Tiêu Hoằng hỏi tiếp.

Nghe vậy, Bội Gia trong lòng lập tức vừa động, sau đó gật đầu như gà mổ thóc, trong mắt còn tràn ngập vẻ ngượng ngùng.

- Không biết, Hồng lão đệ lấy Chiến Văn này từ đâu vậy, ngài xem có thể cũng chế tạo cho ta một cái được không, chỉ là...

Bội Gia bắt đầu rụt rè nói, mặt đã đỏ lên như quả táo chín, hắn tự nhiên biết, nếu Chiến Văn này bị tên đầu sỏ Quách Tương Võ nhắm trúng, rốt cuộc sẽ có thể bán ra cái gì cao tới mức nào rồi, nhưng Bội Gia đã được tự mình sử dụng Chiến Văn này, tự nhiên hiểu được, tính năng của Chiến Văn này rốt cuộc biến thái tới cỡ nào.

- Bội Gia lão huynh thích ư?

Tiêu Hoằng tươi cười hỏi.

VIP xem xong vui lòng bấm nút “Đã Xem”, nhóm dịch rất cảm ơn!


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện