Y Vạn khi trầm tư một lát, bỗng nhiên nhớ tới khi trước Tiêu Hoằng đã
từng nói một câu, nếu là trước kia, có lẽ Y Vạn còn có chút cố kỵ, nhưng hiện tại thì gần như hắn đã hạ quyết tâm trăm phần trăm rồi.
“Làm việc quá sức mà chết, vậy thì cứ coi như làm việc quá sức mà chết đi”.
Y Vạn thầm nghĩ trong lòng, sau đó liền phân phó Áo Thác và Lôi Mạn:
- Ngay lập tức phát ra tin tức thanh minh cho quân đội, khu vực trực
thuộc của Quân đoàn thứ 15 chính là trường hợp đặc biệt, đồng thời cam
đoan sách lược đoạt lại vũ khí sẽ không thực thi tại các khu khác, nếu
không Y Vạn ta chủ động hạ đài, mà quân đội cũng sẽ ngay lập tức liên
lạc với Vận Trung Tướng quân, tranh thủ nhanh chóng giải quyết việc này.
Đối với mệnh lệnh của Y Vạn, Áo Thác và Lôi Mạn cũng không nói gì nữa,
đã tới lúc này rồi, trong lòng cả ba người đều có tính toán rồi.
Tuy rằng như vậy là không hợp quy củ, nhưng tới mức này rồi, quan hệ đến vận mệnh tương lai của Gia Đô Đế Quốc, nên đám người Y Vạn, Áo Thác
cũng thật sự không cố kỵ được nhiều như vậy.
Đồng thời bản thân Áo Thác cũng gửi một tín hàm bí mật tới Quốc vương
Khang Du, chủ yếu là báo cáo một ít chuyện không thể cho người khác
biết, hy vọng có thể có thể đạt được Khang Du ủng hộ.
Quân đội Gia Đô Đế Quốc gần như là tương đối độc lập. Quốc vương Khang
Du gần như mặc kệ, nhưng Khang Du lại nắm giữ kinh phí của quân đội,
quyền quyết định các hành động quân sự trọng đại, ví dụ như tuyên chiến
ra bên ngoài, về phần cụ thể nên đánh như thế nào thì chính là chuyện
của đám người Y Vạn, còn Khang Du không có quyền tham dự.
Trái lại Tiêu Hoằng đã thừa dịp Vận Trung đang suy yếu, tiếp tục tiến
hành điều động trên các phương diện. Trong đó hạm đội mà Công ty Khắc
Lạc Y phái tới đã bị Tiêu Hoằng bí mật điều động vào trong khu trực
thuộc của Quân đoàn thứ 15, ngoài ra, Thích Khách Minh thành viên hành
động từ trước, hướng về phía Thiên Hạc Tinh mà bí mật lẻn vào.
Các Ma Văn chiến hạm khác cũng tới gần khu trực thuộc của Quân đoàn thứ 15 một cách không hạn chế.
Đối với thực lực đại khái của Tập đoàn Thợ Săn, kỳ thật từ trên xuống
dưới Quân đoàn thứ 15 đều biết đại khái, vô cùng cường đại, nhưng mà lại không một người nào báo cho Vận Trung biết.
Cứ như vậy, ước chừng trải qua 6 tiếng tu luyện, Vận Trung lại một lần
nữa mở ra hai mắt, hắn cảm thấy Ngự lực trong cơ thể đã có tăng cường
rất rõ ràng, dự tính chỉ cần dùng xong hai ngụm máu của Kim quan điêu
biến dị kia nữa, thì gần như sẽ đột phá đến thực lực Ngự Hồn cấp hai.
Chỉ cần tiến vào Ngự Hồn cấp hai, Vận Trung sẽ có thể nắm chắc một ngụm
ăn luôn Tập đoàn Thợ Săn, huống chi, còn có Hạm đội Nam Miện của Tần
Nhược Bạch và 500 thành viên Vệ đội Thánh Vực nữa.
Có bọn họ, chỗ chống lưng của Vận Trung tự nhiên sẽ càng cứng rắn hơn rồi.
Tuy nhiên, ngay khi Vận Trung vừa mới từ trên giường kim loại đứng lên,
mở ra Ma Văn thông tin vốn đã được tắt đi, thì Ma Văn thông tin liền
trực tiếp rung lên, người gọi chính là phó quân trưởng Nạp Tư Lý của
Quân đoàn thứ 15.
- Chuyện gì?
Sau khi nối liên lạc, Vận Trung bày ra vẻ mặt lạnh như băng, mở miệng hỏi.
- Tướng quân, mới vừa rồi Lục quân Tổng tư lệnh, Hồng y Chủ soái Lôi Mạn đã ra lệnh cho ngươi lập tức chấm dứt tất cả hành động đoạt lại vũ khí
trong khu trực thuộc của Quân đoàn thứ 15, cũng ra lệnh cưỡng chế quân
đội không được phép can thiệp vào tự do bình thường của tập đoàn và công dân trong khu trực thuộc.
Sĩ quan phụ tá Nạp Tư Lý mang vẻ mặt nghiêm túc, nói với Vận Trung, dù
sao, chức trách của Gia Đô quân đội là thủ hộ, tấn công các uy hiếp tiềm tàng tại đây, chứ không phải là khi dễ người một nhà.
Trái lại Vận Trung nghe vậy, chỉ khẽ cười:
- Lôi Mạn ra lệnh cho ta ư? Chẳng lẽ hắn quên mình có thân phận gì hay
sao? Tại Gia Đô liên hợp thể thì Thánh Đàn là lớn nhất, vào lúc này, ta
đại diện toàn quyền cho Thánh Đàn, nói cho Lôi Mạn biết, hắn không có
quyền tiết chế ta, nếu hắn còn phản đối nữa, ta sẽ đưa khu trực thuộc
thứ 15 vào trong lĩnh vực của Thánh Đàn, như thế thì hắn hết còn nói
được gì nữa, từ hiện tại trở đi, khu trực thuộc của Quân đoàn thứ 15 do
một mình ta định đoạt!
Hiện tại mục tiêu của Vận Trung chỉ có một, đó chính là xử lý Tập đoàn
Thợ Săn, về phần Gia Đô Đế Quốc biến thành bộ dáng gì, sẽ mang đến hậu
quả gì, thì Vận Trung thấy chẳng có chút liên quan gì tới mình cả, nói
tóm lại, chỉ có trước tiên nắm hết quyền hành tại Thánh Đàn thì mới là
việc cấp bách nhất.
Nạp Tư Lý không đáp lại, chỉ khẽ gật đầu, trong đôi mắt hắn toát ra vẻ lạnh như băng và bất khuất.
- Mặt khác, trước đây ta nghe nói, Tập đoàn Thợ Săn ở gần Thiên Hạc Tinh đã thành lập một tòa Công xưởng vũ trụ phải không? Truyền mệnh lệnh của ta, Công xưởng vũ trụ này không phù hợp với quy định, ngay tức khắc
cưỡng chế dỡ bỏ!
Vận Trung dứt khoát ra lệnh.
- Không phù hợp với quy định ư? Công xưởng vũ trụ của Tập đoàn Thợ Săn
đã được Mạn Kiều đồng ý, đồng thời phê duyệt xong, hơn nữa còn trợ giúp
Thiên Hạc Tinh chia sẻ áp lực về mặt sản xuất, không biết vì sao Vận
Trung Tướng quân cho rằng nó không phù hợp với quy củ?
Nạp Tư Lý hỏi tiếp.
- Ta bảo không phù hợp với quy củ thì chính là không phù hợp với quy củ, hơn nữa ta nói cho ngươi biết, từ giờ trở đi khu trực thuộc Quân đoàn
thứ 15 do ta định đoạt, ta chính là quy củ, toàn bộ quyết sách trước đây của Mạn Kiều đều không có hiệu quả, nếu ngươi còn hỏi nhiều câu “vì
sao” như vậy, thì có tin Lý Thiên Hàng chính là tấm gương của ngươi hay
không!
Vận Trung trừng hai mắt lên, trực tiếp mắng.
Đối với diễn xuất vừa cường ngạnh vừa vô lý của Vận Trung, Nạp Tư Lý
không đáp trả lại câu nào, nguyên nhân rất đơn giản, bởi vì hắn cũng
không phải là đối thủ của Vận Trung, càng không phải đối thủ của Thánh
Đàn, Gia Đô Đế Quốc càng không thể thoát khỏi Thánh Đàn khống chế được.
- Hiện tại ngay lập tức truyền mệnh lệnh của ta, 6 tiếng sau, cưỡng chế
dỡ bỏ Công xưởng vũ trụ mà Tập đoàn Thợ Săn vừa mới xây dựng kia cho ta. Không! Phái Hạm đội Ma Môn của Quân đoàn thứ 15 ra, trực tiếp san phẳng Công xưởng vũ trụ của Tập đoàn Thợ Săn, không được xảy ra sai lầm gì,
nếu không sẽ là tội kháng lệnh, ngay tại chỗ tử hình!
Vận Trung lớn tiếng phân phó, giọng điệu lạnh như băng.
Đừng nhìn vẻ mặt này của Vận Trung mà lầm, trong lòng Vận Trung vẫn vô
cùng rõ ràng, bản thân Vận Trung cũng biết, Tập đoàn Thợ Săn và Quân
đoàn thứ 15 trước kia có quan hệ không tồi, Vận Trung đang muốn dùng
loại thủ đoạn này để hoàn toàn làm cho Quân đoàn thứ 15 và Tập đoàn Thợ
Săn trở nên mâu thuẫn gay gắt quyết liệt!
Chỉ cần Quân đoàn thứ 15 phát động tập kích với
Công xưởng vũ trụ, như
vậy theo Vận Trung thấy, Tập đoàn Thợ Săn gần như sẽ hoàn toàn kết thù
với Quân đoàn thứ 15.
- Đã rõ!
Nạp Tư Lý đáp lại một tiếng, mặc dù trong lòng không tình nguyện, nhưng
cũng không có cách nào khác, đồng thời hắn cũng biết, dưới sự dẫn dắt
của Vận Trung, Quân đoàn thứ 15 vốn đang rất tốt đẹp sẽ rất có thể bị
Vận Trung hủy diệt.
Ngắt liên lạc với Nạp Tư Lý, Vận Trung liền tiện tay mở ra Ma Văn tin tức, định nhìn một chút phản ứng trong khu trực thuộc.
Kết quả nhìn thấy đều là các kháng nghị cuồn cuộn mãnh liệt, thậm chí
trong khu trực thuộc, cư dân của vài thành phố lớn đã tụ tập cùng một
chỗ, kháng nghị tập thể tới việc Quân đoàn thứ 15 can thiệp và tự do của bọn họ!
Nhìn thấy hình ảnh như vậy, vẻ mặt Vận Trung chỉ hơi đổi, cũng không có
biến hóa quá lớn. Nguyên nhân rất đơn giản, điều này đã nằm trong dự
kiến của bọn họ, dù sao trên thế giới này đâu có mấy người dân ngu ngốc
tới mức không biết bị tước vũ khí rốt cuộc có ý nghĩ gì? Đó chính là để
cho khống chế dễ hơn, áp bách dễ hơn.
- Phân phó xuống, từ nay về sau, khu trực thuộc của Quân đoàn thứ 15 tạm thời do Thánh Đàn quản lý, Quân đoàn thứ 15, Quân đoàn thứ 22 và Chiến
đoàn Liệt Long ngay lập tức xuất động, tiến hành áp chế các cư dân dám
kháng nghị. Nếu không xua chúng đi được, thì trực tiếp vận dụng Ma Văn
súng trường bắn phá.
Vận Trung lại lần nữa cầm lấy Ma Văn thông tin, phân phó Nạp Tư Lý, giọng điệu rất cường ngạnh.
Sau khi một loạt mệnh lệnh của Vận Trung được truyền xuống, tuy Hạm đội
Ma Môn không tình nguyện, nhưng vẫn bị áp bách, không thể không xuất
động, các căn cứ quân sự cũng phái ra binh sĩ, tiến hành giải tán các
dân cư dám kháng nghị.
Không chút khoa trương nào, từ khi Vận Trung nắm quyền tới giờ, gần như
còn chưa quá hai ngày, nhưng khu trực thuộc của Quân đoàn thứ 15 đã trở
thành một mảnh hỗn loạn.
Tất cả điều này đều vì một mục đích, đó là Vận Trung phải nhanh một chút xử lý Tập đoàn Thợ Săn.
Mấy giờ trôi qua, trong Vạn Tôn Cốc, Tiêu Hoằng vừa tỉnh lại vẫn rất
bình thản, dường như chưa từng quan tâm tới chuyện gì xảy ra vậy, hắn
bắt đầu tiến hành lần nghiên cứu cuối cùng mang tính đột phá với kỹ
thuật Để Văn tám hướng, bởi vì Tiêu Hoằng rất rõ ràng, thời gian dành
cho mình thanh thản nghiên cứu đã không nhiều lắm nữa rồi.
Mà bên cạnh Tiêu Hoằng, vẫn luôn được đặt các Ma Văn đạn tín hiệu, chiếc đèn đỏ đại biểu cho bình máu Kim quan điêu biến dị số 1 vẫn giữ nguyên
như trước.
Đúng lúc này, Ma Văn thông tin của Tiêu Hoằng bỗng rung lên, người gọi chính là Bác Sơn.
- Lão đại, Công xưởng vũ trụ mà chúng ta vừa mới thành lập gần Thiên Hạc Tinh đã bị Quân đoàn thứ 15 phá hủy, lý do là vì Vận Trung nhìn chướng
mắt!
Bác Sơn sắc mặt xanh mét, báo cáo với Tiêu Hoằng, trong lòng vô cùng tức giận.
Tuy rằng trong lòng đã sớm có chuẩn bị, nhưng Bác Sơn tuyệt đối không nghĩ tới, tên Vận Trung kia lại trắng trợn như thế.
- Ta đã biết, bên phía Quân đoàn thứ 15 có phản ứng gì?
Tiêu Hoằng hỏi ngược lại.
- Quan chỉ huy của Hạm đội Ma Môn tỏ vẻ xin lỗi với chúng ta, nói hắn
cũng là thân bất do kỷ, nhưng việc này cũng quá là khinh người đi? Đâm
chúng ta một đao, chẳng lẽ nói câu rất xin lỗi thì xong rồi hay sao?
Bác Sơn đáp.
Ngay khi Bác Sơn trả lời, trong Ma Văn thông tin quân dụng của Tiêu
Hoằng lại nhận được một loạt tin tức từ Tác Phổ, Liệt Nông, còn có các
sĩ quan khác của Tập đoàn Thợ Săn.
Nội dung tin tức đại khái giống nhau, đó là: “Lão bản, làm luôn đi, cho
đám Quân đoàn thứ 15 phản bội này một trận, bắt sống Vận Trung.”
Đối với điều này, Tiêu Hoằng từ chối cho ý kiến, không trả lời rõ ràng,
trực tiếp ném Ma Văn thông tin quân dụng sang một bên, hiện tại trong
một nơi bí ẩn gần đó, thùng thuốc nổ Tập đoàn Thợ Săn quân đang không
ngừng nóng lên, chỉ có điều, nhiệt độ này vẫn còn chưa đủ.
- Bác Sơn, ngươi phát ra một cái thông báo trên đài tin tức của chúng
ta, nói rằng Tập đoàn Thợ Săn chưa bao giờ trách Quân đoàn thứ 15, đối
với việc này, Tập đoàn Thợ Săn có thể lý giải, chỉ hy vọng các ngươi đối xử tử tế với dân chúng Gia Đô Đế Quốc.
Tiêu Hoằng nhỏ giọng nói.
- Được rồi.
Đối với phân phó của Tiêu Hoằng, Bác Sơn cũng không dám cãi lời, chỉ có thể nghe theo.
Ngắt liên lạc với Bác Sơn, Tiêu Hoằng rốt cục ngẩng đầu lên, nhìn Hàn
sương long đang bay trên bầu trời Vạn Tôn Cốc, trải qua thời gian tẩm bổ dài như vậy, Hàn sương long vốn đã vô cùng hung mãnh, lúc này đã trở
nên quá thừa tinh lực, làm cho người ta có một loại cảm giác không biết
giải phóng vào đâu vậy.
Mà đây đúng là trạng thái mà Tiêu Hoằng muốn thấy ở Hàn sương long.
- Tác Phổ, từ gần đây tìm một chiếc đại hình Ma Văn vận tải hạm, phải tin tưởng được, bay đến Phạm Cương Tinh.
Đi vào nhà gỗ, Tiêu Hoằng liền phát ra mệnh lệnh với Tác Phổ.
- Vâng!
Tác Phổ đáp lại một tiếng, sau đó cắt liên lạc.
Mà Tiêu Hoằng cần chiếc vận tải hạm này chính là để vận chuyển Hàn sương long. Đã tới mức này rồi, Tiêu Hoằng cũng nên hành động, về phần mục
đích, không cần nói cũng biết.