Ma Ngân

Giết Chết Vận Trung! 6


trước sau

Phòng điều khiển tàu Phổ Hưu Tư, Tiêu Hoằng không đổi sắc, vẫn một bộ lạnh bằng nhìn màn hình.

Trải qua mười mấy lượt điên cuồng oanh tạc, Vận Trung như đã lung lay sắp ngã, nhưng vẫn nhanh chóng chạy trối chết ra khỏi hệ hằng tinh Thiên Hạc, kéo ra khoảng cách với hạm đội Thợ Săn, giống như đang tìm kiếm chỗ sóng năng lượng ổn định, mở ra khe nứt không gian.

Nếu là bình thường, hình ảnh này nói rõ Vận Trung sắp sửa chạy ra đường sống, nhưng lúc này Tiêu Hoằng cười lạnh. Tiện tay cầm lấy Ma Văn thông tin, phát lệnh:

- Tàu Nhân Ngư chuẩn bị, Vận Trung đang chạy thẳng tới chỗ các ngươi, đã nói rồi, ta không cần Vận Trung sống.

- Đã rõ.

Hạm trưởng tàu Nhân Ngư trầm giọng đáp, hắn biết rõ hàm nghĩa của Tiêu Hoằng, đó là chuẩn bị bắn ra viên pháo hoa kia.

Còn Vận Trung, đã triệt để kéo ra khoảng cách với Thiên Hạc Tinh, đang gấp rút bay khỏi hệ hằng tinh Thiên Hạc. Đối với Vận Trung, hắn đã không nghĩ gì khác, chỉ cầu giữ lấy cái mạng này.

Chỉ có không cam lòng, đó là đối mặt với công kích của Tiêu Hoằng, hắn lại dễ dàng sụp đổ, binh lính thuộc hạ căn bản không thể điều động tự nhiên, nhưng bây giờ nghĩ lại mọi thứ, đã là vô nghĩa.

Thấy 2 đoàn chiến hạm Ma Văn bọc cánh đã ngày càng xa, sắc mặt thảm thiết của Vận Trung cuối cùng hiện ra chút sức sống, như là đã thấy được hy vọng.

Nhưng năm phút sau, khi Vận Trung như tia chớp xẹt qua hệ hằng tinh Thiên Hạc đi tới một chỗ tương đối vắng vẻ. Xung quanh không có hằng tinh, chỉ có những mảng thiên thạch trôi nỏi không mục đích.

Hai đoàn chiến hạm Ma Văn đã bị Vận Trung ném xa mấy chục ngàn dặm, thậm chí cái bóng cũng không thấy.

- Hả? Ngay sau khi Vận Trung tự cho là đã thoát ly nguy hiểm, Vận Trung đột nhiên phát hiên ở cực xa, phía sau một khối vẫn thạch to lớn, một chiếc chiến hạ Ma Văn thuần màu đen bỗng lao ra, bề mặt tối đen khiến người ta cảm thấy âm trầm. Bên trên hạm đội, một đám cửa bắn phi đạn Ma Văn đã mở ra, lộ ra loạt đầu đạn màu đỏ.

Nhìn thấy chỉ là một chiếc chiến hạm Ma Văn, sắc mặt của Vận Trung liền nhạt đi, tuy rằng trước mắt trạng thái của hắn cực kỳ tồi tệ, nhưng đối phó một chiếc chiến hạm Ma Văn vẫn là dư dả.

- Bắn ra! Ngay khi Vận Trung mới thả lỏng, ở phòng điều khiển tàu Phổ Hưu Tư, Tiêu Hoằng dùng Ma Văn thông tin hét lớn.

Giờ khắc này, không khí trong phòng điều khiển đông lại, bọn họ biết rõ hai chữ đơn giản của Tiêu Hoằng có ý nghĩa gì: Hủy diệt.

Ở bên ngoài hệ hằng tinh Thiên Hạc, hạm trưởng tàu Nhân Ngư nhân được mệnh lệnh, sắc mặt ngưng trọng ấn nút bắn ra đạn Hắc Động Ma Văn.

Nháy mắt, ổ đạn tàu Nhân Ngư đồng loạt bắn ra 20 phi đạn, tiếp theo điều chỉnh chuyển hướng, bắn về phía Vận Trung.

Đồng thời tàu Nhân Ngư cũng nhanh chóng chuyển hướng, lao thẳng đến Tinh Môn Hạm không người đã thiết lập sẵn ở đằng sau vẫn thạch, thoáng cái biến mất tăm.

Vận Trung đang lao với tốc độ cao, nhìn 20 phi đạn bắn tới, không do dự, hai tay xếp hình chữ thập.

Trên người Vận Trung, vô số ánh sáng như bắn ra, xé những phi đạn Ma Văn đang lao tới.

Nháy mắt 20 phi đạn bị sợi dây năng lượng kia đâm thủng, nổ tung ngay tại chỗ.

- Hả? Không đúng! Chính lúc này Vận Trung bỗng nhiên cảm nhận được chỗ không đúng, bởi vì một sợ tơ năng lượng màu vàng bỗng truyền lại dao động dữ dội.

Nhìn về phía sợi năng lượng kia, Vận Trung liên hoảng sọ thấy phi đạn Ma Văn bị đâm thủng kia hoàn toàn khác với những phi đạn Ma Văn khác, toàn thân đạn màu đen không chút phản quang, đầu đạn có đốm sáng đỏ, hơn nữa đã bắt đầu khởi động, hình thành một vòng xoáy nhỏ.

- Đạn Hắc Động Ma Văn? Vận Trung hét ầm lên, mắt trợn trừng, tóc gáy dựng đứng, cảm thấy cả người rét run! “Không thể nào! Tập đoàn Thợ Săn không thể nào có được thứ này! Trong lòng Vận Trung gào rống, tròng mắt đã co rụt như mũi kim.

Không thể không nói, trước đó Tiêu Hoằng lấy ra đạn Hắc Động Ma Văn hù dọa Hắc Trạch Sâm một chút, làm cho Vận Trung bản năng cảm thấy Tiêu Hoằng chỉ làm cho ra vẻ. Nhưng mặc kệ thế nào, Vận Trung cũng không ngờ rằng Tiêu Hoằng lại thật sự có thứ đáng sợ này! Nhưng bây giơ nói gì cũng chậm rồi, vài giây trôi qua. Vận Trung đã thấy được năng lượng không ngừng khuếch tán xung quanh vòng xoáy, không gian đã bắt đầu vặn vẹo, nham thạch khổng lồ xung quanh như bị lực hút mạnh mẽ nào đó, đang tụ tập về phía vòng xoáy.

Vận Trung chỉ có thể làm duy nhất một điều, đó là liều mạng quay đầu, cố hết sức chạy xa khỏi lỗ đen.

Nhưng mọi chuyện đã chậm rồi.

Ngay sau đó, đạn Hắc Động Ma Văn hoàn toàn bùng nổ, chớp mắt hình thành thiên thể đường kính 1000km, điên cuồng hấp thu mọi thứ xung quanh. Bao gồm vẫn thạch, ánh sáng hay bụi bặm, giống như vòng xoáy trên biển, lại như cái hang không đáy! Cảnh tượng này không thoát khỏi ánh mắt mọi người, nhìn lỗ đen nhân tạo sinh ra trong không gian, toàn bộ dân chúng Gia Đô Đế Quốc, Phục Thản Đế Quốc trực câm lặng. Mọi người há miệng nhìn mọi chuyện xảy ra, cảm thấy cả người nổi đầy da gà.

Đúng vậy, bọn họ ít nhiều biết được thủ đoạn tàn bạo của Tiêu Hoằng, nhưng bọn họ
có mơ cũng không nghĩ tới, vì giết Vận Trung, Tiêu Hoằng lại dám bắn ra đạn Hắc Động Ma Văn. Nên biết, bắn ra thứ này sẽ có hậu quả nghiêm trọng cỡ nào! Đám người Khang Du, Y Vạn, Áo Thác, tuy rằng ngầm đồng ý lần hành động này của Tiêu Hoằng, nhưng nhìn Tiêu Hoằng bắn ra một viên đạn Hắc Động Ma Văn, sắc mặt âm trầm lại thành tái nhợt.

Bọn họ không dám mơ tới, Tiêu Hoằng lại lén lấy ra đạn Hắc Động Ma Văn, loại vũ khí hủy diệt này.

Bây giờ, Khang Du, Y Vạn, Áo Thác mới chân chính cảm nhận được Tiêu Hoằng là người đáng sợ ra sao. Một khi hạ quyết tâm, thủ đoạn gì cũng sẽ lấy ra.

Thậm chí lúc này Y Vạn, Khang Du, Áo Thác mới có phần hối hận buông tha Tiêu Hoằng, bởi vì họ cảm thấy Tiêu Hoằng chính là nhân tố bất ổn cực kỳ nghiêm trọng, căn bản không thể khống chế, nhưng bây giờ nói gì cũng trễ rồi.

Về phần Tát Già và Ma Sở ở Thánh Đàn, nhìn cảnh tượng này, sắc mặt tái nhợt như đóng băng, đồng loạt hóa đá tại chỗ, ánh mắt chỉ còn hoảng sợ.

Trước đó bọn họ đều nghĩ tới Tiêu Hoằng lấy ra đầu đạn Hặc Động Ma Văn “hộp kẹo”, chỉ là đùa giỡn, hù dọa Hắc Trạch Sâm chiếm tiện nghi mà thôi. Nhưng mà bây giờ, bọn họ sai hoàn toàn.

Tiêu Hoằng không chỉ có đạn Hắc Động Ma Văn, con dám trực tiếp bắn ra! Vận Trung trong màn hình, dù cực lực chống cự, không bị hút vào trong, nhưng màng năng lượng biến ảo bao trùm thân thể đã tan vỡ, chiến bào siêu cấp quý giá trên người bị lực hút xé ra từng mảnh một.

Ngay cả mái tóc ngay ngắn cũng bị bứt đứt ra.

Không nói quá, lần này dù Vận Trung khống chết, tám phần cũng hoàn toàn phế bỏ.

Cùng lúc đó, ở trong Cổ Bảo, Hắc Trạch Sâm đã thay chiến bào Phong Lân, mang theo tất cả Chiến Văn chủ lực của mình.

Nhưng khi Hắc Trạch Sâm mới mở ra khe nứt không gian, chuẩn bị dùng thời gian ngắn nhất đi tiếp ứng Vận Trung, bước chân bỗng ngừng lại, sắc mặt âm trầm đã bị thay bằng kinh hãi.

Bởi vì Hắc Trạch Sâm nhìn vào màn hình, đã thấy được cảnh tượng đạn Hắc Động Ma Văn nổ tung, uy lực mạnh tới biến thái, đủ để quét sạch tâm linh Hắc Trạch Sâm.

Có thể khiến Hắc Trạch Sâm xuất hiện vẻ kinh hãi quả thật không nhiều, nhưng vào lúc này, Hắc Trạch Sâm cảm nhận được sợ hãi, trước nay chưa từng có.

Đã nói rồi, mặc kệ là Vận Trung hay Hắc Trạch Sâm đều nghĩ cái gọi là đạn Hắc Động Ma Văn của Tiêu Hoằng chỉ là hộp kẹo, nhưng Vận Trung sai rồi, Hắc Trạch Sâm sai rồi, hơn nữa đã sai càng thêm sai. Tiêu Hoằng không chỉ là có, còn dám bắn ra đạn Hắc Động Ma Văn đánh giết Vận Trung ngay trước mắt thể liên hợp Gia Đô.

Hắc Trạch Sâm tự nhiên phải biết đạn Hắc Động Ma Văn, không có thực lục Ngự không, đừng mơ ngăn cản.

Nhìn đạn Hắc Động Ma Văn bùng nổ, ánh mắt lạnh bằng của Hắc Trạch Sâm rốt cuộc xuất hiện run rẩy, cảm thấy cả người phát lạnh.

Thoáng nhìn khe nứt không gian trước mặt, cuối cùng Hắc Trạch Sâm lùi bước.

Một bước này, như đã thể hiện Hắc Trạch Sâm bày ra một mặt nhát gan của mình trước mặt Tiêu Hoằng.

Bởi vì Hắc Trạch Sâm không biết, rốt cuộc Tiêu Hoằng có bao nhiêu viên đạn Hoắc Động Ma Văn, là 1 cái? Hay là 10 cái? Hay là Tiêu Hoằng nắm giữ kỹ thuật chế tạo đạn Hắc Động Ma Văn, vậy thì càng đáng sợ hơn, giống như phần tử khủng bố có được vũ khí hạt nhân.

Nếu Tiêu Hoằng có nhiều đạn Hắc Động Ma Văn, vậy thì Hắc Trạch Sâm lao ra như thế, rất có khả năng sẽ để Tiêu Hoằng dựa vào hạm đội hung hãn và đạn Hắc Động Ma Văn một lần dọn ổ, rửa sạch mối nhục nhã trên quảng trường trung tâm.

Đúng vậy, tuy rằng Vận Trung hết sức trọng yếu với Hắc Trạch Sâm, nhưng bây giờ Hắc Trạch Sâm không muốn mạo hiểm như thế. Lúc này, trong ánh mắt hèn nhát của Hắc Trạch Sâm không ngừng toát ra không cam lòng và phẫn nộ! Hiệu quả bùng nổ của đạn Hắc Động Ma Văn chỉ kéo dài khoảng 10 giây, 10 giây này đối với Vận Trung, tuyệt đối là một loại dày vò vô tận. Gần như phải dùng hết Ngự lực, mới mạnh mẽ làm cho mình không bị hút vào lỗ đen, nhưng như thế cũng không có nghĩa là Vận Trung đã trốn được một kiếp.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện