Đồng thời hạm đội trinh sát cùng gửi tới tình báo tương ứng cho Áo Thác, 11 nước liên hợp lại, hợp chung với Phục Thản Đế Quốc hỗ trợ Hắc Trạch Sâm, dự tính 3 ngày sau, hạm đội sẽ đến biên giới.
Tình báo này nói rõ cho Áo Thác, Hắc Trạch Sâm sẽ hành động thêm một bước, hạm đội liên hợp 11 nước cùng Phục Thản Đế Quốc chống lại Gia Đô Đế Quốc và Tiêu Hoằng.
Thân là quan tổng chỉ huy không gian Gia Đô Đế Quốc, tự nhiên biết rõ tình thế nghiêm trọng gấp gáp, nếu để cho hạm đội này chạy tới Áo Tát Tinh, như vậy kế hoạch kìm chế Phục Thản Đế Quốc của Gia Đô Đế Quốc sẽ rơi vào bị động toàn diện, dẫn tới phá sản.
Nên biết, mặc kệ là 70 chiến hạm Ma Văn do Gia Đô Đế Quốc điều động ra hay là 66 chiến hạm Ma Văn do Phục Thản Đế Quốc điều động, đều là cực hạn có thể điều động được.
Điều động thêm một chiếc nữa, đều có thể ảnh hưởng tới phòng vệ an toàn của 2 quốc gia, dù sao cũng không thể tập trung toàn bộ lực lượng quân sự ở chỗ này được? Mà tăng thêm hạm đội liên hợp 50 chiếc, sẽ hoàn toàn áp đảo Gia Đô Đế Quốc, sức chiến đấu không bằng đối phương, sẽ không có gì để nói, hoặc là rút lui, hoặc là bị đánh. Nói thẳng ra, ở thời đại nào, võ lực mới là trung tâm mọi chuyện.
Huống chi, lúc này dù Tập đoàn Thợ Săn điều động, liều mạng với hạm đội liên hợp, vậy Hắc Trạch Sâm làm sao đây? Phục Thản Đế Quốc và Gia Đô Đế Quốc sống mái với nhau, quân Tập đoàn Thợ Săn sống mái với hạm đội liên hợp, kết quả là Hắc Trạch Sâm ngư ông đắc lợi, thành công vượt qua nguy cơ lần này.
Huống ch nội hao như thế, thể liên hợp Gia Đô cũng không gánh nổi.
- Mau, liên lạc Tiêu Hoằng cho ta.
Trên ghế chính tàu Tiên Nữ, Áo Thác quay sang sĩ quan thông tin, ra lệnh.
Nhưng khi sĩ quan thông tin nghe lệnh gọi cho Tiêu Hoằng, hoảng sợ phát hiện căn bản không liên hệ của Tiêu Hoằng, 2 cái Ma Văn thông tin đều tắt.
- Chủ soái, Ma Văn thông tin của Tiêu Hoằng không thể liên lạc, cả 2 Ma Văn thông tin đều ở trong trạng thái tắt máy.
Gọi chừng 2 phút, sĩ quan thông tin mới quay đầu, bất đắc dĩ báo cáo với Áo Thác.
- Cái gì? Nghe thế, Áo Thác suýt nữa tắt thở, thời điểm mấu chốt này, Tiêu Hoằng lại tắt Ma Văn thông tin? Cái này đúng là tối kỵ quân sự, sai lầm cấp thấp không thể tha thứ được.
- Tiêu Hoằng đang làm trò quỷ gì, chẳng lẽ bây giờ hắn không biết thế cục khẩn trương cỡ nào hay sao? Áo Thác càu nhàu.
- Chủ soái, Tiêu Hoằng đại nhân có chuyện gì bất ngờ hay không? Trợ thủ ở cạnh Áo Thác khẩn trương không thôi nói. Đúng thế, Y Vạn đổ hết mọi chuyện cho Áo Thác, nhưng bây giờ ngay cả đứa nhỏ 3 tuổi ở Gia Đô Đế Quốc cùng nhìn ra được Tiêu Hoằng mới là nhân vật trung tâm mọi chuyện, những người khác mặc kệ quân hàm gì, ngay cả Khang Du cũng chỉ có thể làm nền mà thôi.
- Không thể nào, nếu Tiêu Hoằng có chuyện, hắn có nhiều thủ hạ hung hãn như thế, làm sao không có một chút phản ứng chứ? Hơn nữa tuy rằng Tiêu Hoằng nhìn như điên cuồng, nhưng làm việc không hề liều lĩnh, khả năng đó quá nhỏ.
Áo Thác bình tĩnh phân tích, chỉ là trong lòng ít nhiều cũng không chắc.
Bất đắc dĩ đành gọi cho Tác Phổ, muốn tìm kiếm biện pháp đối phó, may mắn duy nhất hiện giờ là còn thời gian.
Ở trên An Bố Tinh thuộc Phục Thản Đế Quốc, nơi này cách biên giới Gia Đô Đế Quốc không xa, là địa điểm tuyệt hảo làm bộ chỉ huy lâm thời, lúc này Tần Nhược Bạch đang ở ngay trên hành tinh này.
Trên màn hình, hạm đội liên hợp đang nhanh chóng tới gần trên mặt Tần Nhược Bạch không khỏi hiện lên ý cười nhàn nhạt, quét sạch âm trầm ngày xưa.
Tần Nhược Bạch tự nhiên hiểu rõ Gia Đô Đế Quốc, 70 chiến hạm Ma Văn đã là cực hạn. Nhưng bên trong hạm đội Phục Thản Đế Quốc đột nhiên tăng thêm nhiều chiến hạm Ma Văn của các tiểu quốc, Gia Đô Đế Quốc đã không còn khả năng kìm chế Phục Thản Đế Quốc, hơn nữa rất có khả năng thừa cơ hội này đè bẹp khí thế trịch thượng của Gia Đô Đế Quốc, thay vào đó là chỗ đứng của Phục Thản Đế Quốc.
đọc truyện tại http://truyencuatui.net/
Nếu thật là thế, lần hành động này của Tần Nhược Bạch sẽ là công tích vĩ đại, thăng cấp Hồng y Chủ soái dễ như trở bàn tay.
- Tiêu Hoằng cùng với Áo Thác kia, không phải luôn xưng là thiên tài chỉ huy hay sao? Ta muốn xem, bây giờ bọn họ làm sao đây? Tần Nhược Bạch lẩm bẩm, ở bản đồ không gian trước mắt, toàn bộ đã tập trung vào vùng biên giới Gia Đô Đế Quốc và Phục Thản Đế Quốc.
Giống như mãnh hổ nhe ra đôi răng nanh, sẵn sàng phát động.
Nhưng nói từ thế cục, Phục Thản Đế Quốc dường như từng chút một chiếm được tiên cơ, Gia Đô Đế Quốc ngược lại trở thành nỏ mạnh hết đã.
Nhất thời, thế cục vốn cực kỳ có lợi cho Tiêu Hoằng, vào lúc này đang từ từ nghiêng sang phía Hắc Trạch Sâm.
Dân chúng Phục Thản Đế Quốc biết được tin tức này, liền trở nên sôi trào! Bởi vì nhiều năm tuyên truyền ác ma hóa Tiêu Hoằng, toàn bộ dân chúng Phục Thản Đế Quốc đều thống hận Tiêu Hoằng không thôi, nhận định Tiêu Hoằng là ác đồ làm phân liệt Phục Thản Đế Quốc, là kẻ xấu làm cho quận Nam Du chìm trong nước sôi lửa bỏng.
Ngược lại, Cố Hoành Thần lại biến thành kê bị hại trong mắt dân chúng Phục Thản Đế Quốc, chuyện Cố Hoành Thần hãm hại Tiêu Hoằng, một chữ cũng không được nhắc tới.
Cho nên thông qua đài tin tức do chính phủ khống chế, biết được quân liên hợp 11 nước chướng mắt Tiêu Hoằng, đang chấp hành hành động diệt trừ kẻ xấu, tiếng kêu gào
Phục Thản Đế Quốc thảo phạt Tiêu Hoằng càng thêm tăng vọt.
Dân chúng Phục Thản Đế Quốc không biết tốt xấu, đúng là quần chúng xúc động, những người vô tri đáng thương thậm chí còn rống lên, sẵn sàng bỏ ra tính mạng mình để giết Tiêu Hoằng.
Suốt 4 tiếng sau, Vạn Tôn Cốc, đang là 4 giờ chiều, Tiêu Hoằng đã hoàn thành tu luyện, Ngự lực lên đến 14. 800 cổ.
Mở mắt ra, Tiêu Hoằng thu dọn đồ đạc vào ba lô, mở ra 2 chiếc Ma Văn thông tin.
Vừa đi xuống núi vừa mở ra Ma Văn thông tin, liền nhanh chóng rung lên, người gọi là sĩ quan thông tin của tàu Tiên Nữ.
Bởi vậy cùng thấy được sĩ quan thông tin tàu Tiên Nữ ngang bướng cỡ nào, gọi cho Tiêu Hoằng suốt 4 tiếng, không hề gián đoạn.
Tiêu Hoằng vừa nghe máy, ngay lập tức, bộ mặt dữ tợn của Áo Thác liền hiện ra trên màn hình.
- Tiêu Hoằng, ngươi đang làm cái quỷ gì? Ma Văn thông tin tắt một cái là 4 tiếng, ngươi có biết hay không, bây giờ đã lửa cháy đến nơi rồi, 11 nước liên hợp lại, đang xuất phát hướng tới Gia Đô Đế Quốc kia kìa! Áo Thác nói cực nhanh kể rõ mọi chuyện cho Tiêu Hoằng, có lòng muốn mắng, nhưng lại không dám.
Thấy biểu tình Áo Thác như thế, Tiêu Hoằng sắc mặt không thay đổi một chút nào:
- 11 nước liên hợp đối phó chúng ta, ta đã sớm biết chuyện này, chẳng lẽ Áo Thác lão ca không biết hay sao?
- Trước đó ta cùng có nghe, nhưng ngươi có biết không, bọn họ điều động bao nhiêu chiến hạm Ma Văn, còn có bao nhiêu binh lực? Áo Thác hỏi ngược lại.
- 50 chiến hạm Ma Văn, 220 ngàn binh lính.
Tiêu Hoằng đáp.
Nghe Tiêu Hoằng nói thế, Áo Thác không khỏi ngớ một lúc, hắn tuyệt đối không ngờ Tiêu Hoằng biết mọi thứ còn sớm hơn hắn, nhất thời không biết phải nói gì.
- Vậy bây giờ ngươi định làm gì? Áo Thác hỏi.
- Kỳ thật nếu 11 quốc gia kia chỉ điều động 30 chiến hạm Ma Văn, ta lại sẽ sợ hãi, nhưng nếu dốc hết cả ổ, không cần sợ nữa, bởi vì họ đã để lộ ra lỗ hổng chí mạng.
Tiêu Hoằng lạnh nhạt đáp.
- Lỗ hổng? Cái gì? Áo Thác thân kinh bách chiến, lúc này lại ngây ngẩn.
- Trước mặt Áo Thác lão ca là bản đồ không gian phải không? Điều chỉnh thành toàn cảnh, nhìn cho kỹ là hiểu.
Tiêu Hoằng cười lạnh, liền tắt máy, vác ba lô không nhanh không chậm đi về phía nhà.
Thấy hình ảnh Tiêu Hoằng biến mất, Áo Thác vẫn cứ ngẩn ra, nhưng cứ làm theo ý của Tiêu Hoằng, mở ra bản đồ không gian, điều chỉnh thành toàn cảnh thể liên hợp Gia Đô, sau đó ánh mắt không ngừng quan sát các góc bản đồ.
Dựa vào tài năng của Áo Thác, chỉ mất 1 phút, được Tiêu Hoằng nhắc nhở, thần sắc Áo Thác không khỏi thay đổi, ánh mắt ngừng lại ở phía nam Gia Đô Đế Quốc, nơi đó có hậu hoa viên của Tiêu Hoằng - Liên bang An Ni Á! Nhìn vùng rìa Liên bang An Ni Á, chỉ cần vòng qua một đoạn ngắn không người, sẽ có thể trong vòng 1 ngày đánh thẳng vào trong 7 nước nhỏ kia.
Bây giờ nơi đó binh lực trống rỗng, đến lúc đó, muốn làm thế nào còn không phải theo tâm tình của Tiêu Hoằng.
Tử huyệt! Trong mắt Áo Thác, đó là tử huyệt của 7 quốc gia, hơn nữa nối liền nhau, sẽ dễ dàng tiêu diệt tiểu quốc thứ 8.
Áo Thác không khỏi hít một hơi lạnh, nếu thật sự dựa theo Áo Thác phán đoán, vậy thì 8 tiểu quốc kia sẽ gặp tai họa ngập đầu, đồng thời cùng xác minh lời Tiêu Hoằng đã nói. Nếu là 30 chiếc, Tiêu Hoằng còn e ngại, bởi vì 8 tiêu quốc kia còn có năng lực chống trả, dựa vào thực lực Liên bang An Ni Á, dù có thể đánh hạ, cũng sẽ đại thương nguyên khí.
Nhưng mà bây giờ hoàn toàn khác, binh lực 8 tiểu quốc đã trống rỗng, Liên bang An Ni Á hành động không khác gì gặt lúa.
Phân tích một loạt như thế, sắc mặt Áo Thác cực kỳ phức tạp, Hắc Trạch Sâm yêu cầu các tiểu quốc bảo hộ, chẳng những không đạt được hiệu quả mong muốn, ngược lại còn để lộ ra sơ hở chí mạng.
Thậm chí có khả năng lay động toàn bộ Phục Thản Đế Quốc! Đương nhiên như thế, quyền lực của Tiêu Hoằng cũng sẽ tiến lên mức khổng lồ chưa từng có, thể liên hợp Gia Đô thậm chí có khả năng bắt đầu đổi chủ. Chỉ cần có thể lật đổ Hắc Trạch Sâm, dẹp tan Vệ đội Thánh Vực, mọi chuyện đều có thể xảy ra.
Áo Thác không khỏi có cảm giác lạnh buốt, lần đầu tiên Áo Thác cảm thấy thiếu niên ôn hòa trước kia lại trở nên đáng sợ.
Lúc này Tiêu Hoằng đã quay về nhà, nhìn thời gian, lại nhìn hướng đi Phục Thản Đế Quốc, Tiêu Hoằng mới cầm lấy Ma Văn thông tin, phát ra cái mệnh lệnh cho La Kiệt: Hành động! Đánh tan các tiểu quốc xung quanh Phục Thản Đế Quốc.
Tiếp theo, Tiêu Hoằng liệt kê danh sách, trình tự, phương án tấn công tiêu diệt các quốc gia, gửi cho La Kiệt.